Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 374
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:05:34
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đầu Mộc Cẩm một mảnh hoang vu...
Cuối cùng, nàng nghẹn đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, quên cả thở, thiếu chút nữa tắc thở mà chết.
Thật sự thể trách nàng.
Kiếp , nàng tuy gả cho , nhưng đến tận lúc c.h.ế.t vẫn là gái từng trải, chút kinh nghiệm nào, mới thiếu chút nữa làm trò lớn là tự nghẹn c.h.ế.t chính như ...
"Mở miệng , hít thở ."
Giọng trìu mến của Triệu Cảnh Dật khẽ vang lên. Sau khi Mộc Cẩm hít sâu một , rốt cuộc nàng mới cảm thấy sống .
Mà lúc , tay chân của nàng cũng luống cuống đặt .
Nếu nơi chính là phòng riêng của nàng, và nàng dám gây động tĩnh lớn, e kinh động đám nha , bà tử Bạch Thuật an bài chu đáo, nàng thật sự chỉ phá cửa mà chạy thoát ...
Nhận thấy tiểu cô nương e thẹn cùng luống cuống, Triệu Cảnh Dật ôm lấy vòng eo của nàng. Mộc Cẩm giật , vội đưa tay ôm lấy cổ .
Điều ... nào ý nàng.
Nàng khẩn trương đến tột độ, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh vốn ửng hồng, giờ phút chốc còn huyết sắc.
Nếu thực sự dám tùy tiện đối xử bất nhã với nàng như , nàng tuyệt đối sẽ đồng ý!
Đồng thời, một nỗi thất vọng cũng lan tràn trong lòng nàng.
Ngay khi nàng định phản kháng, Triệu Cảnh Dật ôm nàng lên chiếc ghế, nhấc bổng nàng lên, ôm trong ngực.
Mộc Cẩm giật , đùi làm gối thịt tuy mềm mại thoải mái, nhưng nàng thực sự tự nhiên chút nào.
"Cẩm Cẩm, nàng bằng lòng gả cho ?"
Thân thể Mộc Cẩm cứng đờ như đóng băng.
Nàng căn bản lường chuyện tiến triển thần tốc đến !
“Kẻ như Triệu Chất đó lương thiện, Tần đại nhân coi trọng , cũng chẳng hảo ý gì… Cẩm Cẩm, những điều đều thể đưa chứng cứ cho nàng xem, nàng chớ nên gả cho kẻ như Triệu Chất đó.”
Kiếp , nàng Triệu vương phủ cùng Tần gia liên thủ hãm hại đến chết, còn cần chứng minh điều gì nữa ?
Mộc Cẩm: “……”
Nàng còn cần chứng cứ gì thêm.
Thế nhưng, phận của …
Mộc Cẩm quả thực là phi phàm, thể tiếp nhận đổi trong đời , nhưng chỉ một điều duy nhất nàng khắc sâu trong lòng.
Ấy là cùng hoàng gia quá nhiều liên lụy.
Đời , nàng chỉ bình an mang theo , và ba bạn thiết.
Họ trải qua những ngày tháng gia đình tạm bợ của .
Thấy nàng đáp , trong đôi mắt tĩnh lặng của Triệu Cảnh Dật hiện lên chút khẩn trương, lo lắng.
“Cẩm Cẩm ưa nhỏ tuổi hơn ?”
Mộc Cẩm bối rối.
“Vì … vì hỏi như ?”
Vấn đề , quả thật chút khó hiểu.
Triệu Cảnh Dật trầm ngâm giây lát, bất đắc dĩ vươn tay vuốt nhẹ mái tóc Mộc Cẩm.
“Tuổi của , so với Cẩm Cẩm mà , quả thật lớn hơn một chút.”
Đây chính là điều lo lắng, nhưng thể làm gì đây?
Hắn vẫn luôn từng nghĩ qua, sẽ một ngày, thực sự một nữ tử thể ngự trị trong lòng , khiến ngày đêm tơ tưởng, tâm thần bất an…
Tuổi của lớn hơn nàng một giáp…
Mộc Cẩm ngơ ngác .
Hắn là thiên chi kiêu tử như , còn để tâm đến chuyện nhỏ mọn . Nếu thật sự luận về tuổi tác, một quyền quý khi ở tuổi thiên mệnh, khi nguyên phối qua đời, chẳng vẫn cưới tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi làm tục huyền ? Chỉ là, Mộc Cẩm nghĩ đến đây, ngây .
Sao nàng nghĩ đến vấn đề chứ?
“Cẩm Cẩm, chuyện tuổi tác , cách nào đổi. Ở tuổi đó mới gặp nàng khi còn nhỏ, đây là điều thể đổi dời.”
“Sao chuyện …” Mộc Cẩm đôi mắt chân thành của , cũng gì để an ủi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-374.html.]
Hơn nữa, nàng vốn mặt mỏng, thật sự tiếp tục bàn luận vấn đề , bèn chuyển đề tài.
“Trước mắt là… phụ cùng Triệu vương đạt thành hiệp nghị…”
Lời còn dứt, Triệu Cảnh Dật lắc đầu cắt ngang: “Không , chỉ cần Cẩm Cẩm , ai cũng thể ép nàng khuôn khổ, cho dù là cũng .”
Nàng , nếu Triệu Cảnh Dật như , chắc chắn sẽ làm nàng thất vọng.
Mộc Cẩm .
“Yên tâm, sớm hành động .”
Lòng Mộc Cẩm buông lỏng.
Tuy rằng Triệu Cảnh Dật sẽ dùng thủ đoạn gì để ngăn cản hôn sự của nàng và Triệu Chất, nhưng nàng cần lo lắng nữa, cũng cần tự mưu tính phá hủy hôn sự nàng chán ghét đến tột cùng .
“Cẩm Cẩm, nàng còn đồng ý gả cho .”
Triệu Cảnh Dật cũng buông tha nàng, đề tài xoay trở .
Mộc Cẩm ngượng ngùng , đầu sang một bên.
Nàng nhỏ giọng : “Ta cũng lập gia đình…”
“Vậy thì .” Triệu Cảnh Dật bật một tiếng nặng nề, tiểu cô nương chẳng màng lập gia thất.
Ấy chính là để tâm đến bất kỳ thiếu niên lang nào trong thiên hạ.
Nếu Cẩm Cẩm lập gia đình, đời sẽ thực sự như mẫu phi và tỷ tỷ lo lắng, chỉ thể cô độc cả đời.
Mộc Cẩm:…
Đây là đang uy h.i.ế.p nàng ?
“Cẩm Cẩm, cũng lớn tuổi, thể chần chừ thêm nữa.” Triệu Cảnh Dật ôm Mộc Cẩm lòng, thần sắc vô cùng chân thành.
“Gả cho , để chiếu cố nàng cả đời, cho đến giây phút cuối cùng của sinh mệnh, ?”
Hắn chẳng lời thề non hẹn biển mỹ miều nào, song chân thật lay động tận đáy lòng nàng.
Lòng Mộc Cẩm khẽ xao động.
“Chàng chính là Sở Vương điện hạ......”
“Nếu Cẩm Cẩm thích phận hoàng tộc của , thể từ bỏ tước vị Sở Vương , chỉ bất quá cần một thời gian, thể nhất thời thành. Còn xin Cẩm Cẩm chờ một phen.”
Chàng lời thật sự nghiêm túc, chân thành bao.
Đối với phận hoàng thất, thậm chí là quyền uy đế vương, dường như chẳng hề lưu luyến chút nào.
Lòng Mộc Cẩm bấy giờ cảm động khôn xiết.
nàng vẫn nhẹ nhàng lắc đầu, "Chàng còn Hoàng quý phi nương nương, còn Trưởng công chúa điện hạ một nhà. Sao thể tùy ý làm bậy, cũng dám ích kỷ như ..."
Triệu Cảnh Dật chợt hiểu ý tứ trong lời nàng, khóe môi khẽ cong, nở nụ vui vẻ lạ thường.
"Nói như , Cẩm Cẩm thật là nguyện ý gả cho !”
Mộc Cẩm bỗng chốc lặng im.
Quái lạ! Sao rõ điều cốt yếu trong lời của nàng chứ?
“Cẩm Cẩm, nàng lo lắng, nhưng cần bận tâm, nếu ý cưới nàng, thì từ ngày chuẩn chu đáo.”
Triệu Cảnh Dật nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, trịnh trọng : "Cẩm Cẩm, nàng chỉ cần chờ , đời kiếp , thề sẽ để nàng chịu uất ức thất vọng!"
Sau đó, còn thốt vô vàn lời thâm tình, cuối cùng mới lưu luyến rời đặt một nụ hôn lên trán nàng, ôm lấy gió đêm se lạnh mà khuất dạng...
Đêm , khi rời , Mộc Cẩm trằn trọc ngủ.
Kể từ khi Triệu Cảnh Dật đích thổ lộ lòng , khúc mắc trong tâm tư nàng bỗng chốc trở nên sáng tỏ.
Đợi đến khi trời hửng sáng, nàng mới cảm thấy buồn ngủ, liền chìm giấc ngủ thật sâu.
Thế nhưng, chìm mộng mị chẳng bao lâu, nàng lạc một cơn ác mộng u ám vô tận.
Trong mộng, Mộc Cẩm rõ mồn một rằng bản chết, trở thành một linh hồn cơ khổ.
Linh hồn phiêu bạt của nàng, chẳng hiểu vì lẽ gì, cứ mãi luẩn quẩn trong chốn kinh thành......
Cứ thế lang thang vô định, linh hồn nàng dần thấu tỏ vô bí mật đen tối, những âm mưu thâm độc của các quyền quý hào tộc trong kinh thành......
Thế nhưng, phần lớn thời gian, nàng quanh quẩn trong phủ Triệu Vương.
Thời gian trôi qua, linh hồn phiêu du của nàng chứng kiến một việc động trời, khiến nàng kinh hãi tột cùng.