Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 362

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:05:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý thị tin Tần lão thái thái sai đến truyền gọi, liền đoán nguyên do.

Nàng hừ lạnh một tiếng, sai các đại nha thị nữ chuẩn một bộ xiêm y sắc Thiến Hồng chói lọi hơn.

Khoác lên bộ váy lụa thêu hoa rực rỡ mới tinh, nàng khoan thai bước đến viện của Tần lão thái thái.

Kế đó, chính là một trận giao phong nảy lửa giữa chồng và nàng dâu.

Tần gia lão thái thái chỉ trích Lý thị nên thả Mộc Cẩm khỏi Tần phủ.

“Tần gia đây là nhà quyền quý thế nào? Há thể tùy ý để nữ quyến trong phủ xuất môn tự do như dân chúng bách tính? Mụ sợ Cẩm nha đầu ở bên ngoài xảy chuyện gì ?”

Lý thị khẽ , đáp: "Lão phu nhân thật sự cần bận tâm. Con dâu đây thấy đám nha , bà tử bên cạnh Cẩm nhi đều chẳng tầm thường, chỉ cần liếc mắt một cái họ là những kẻ công phu quyền cước.”

“Huống hồ, nàng thăm viếng , cùng tứ thúc bên Mộc gia nàng... Thiếp há dám cản trở?"

Lý thị lời , Tần gia lão thái thái nhất thời nghẹn lời, thốt nên câu nào.

Mãi một lúc lâu , bà mới lạnh mặt, tiếp lời.

“Đây chính là kinh thành! Bên ngoài bao kẻ hung tàn, rồng rắn lẫn lộn! Cẩm Nhi nàng mới hồi phủ Tần gia, nếu xuất môn gây chuyện, thử hỏi mụ sẽ ăn với lão gia nhà mụ đây!"

Thế nào? Lão thái thái đây, nào thật sự vì an nguy của nha đầu Mộc Cẩm mà suy tính.

Trong lòng Lý thị khẽ hừ lạnh một tiếng.

Chẳng qua là bà kiêng kỵ nha đầu Mộc Cẩm hồi Tần gia vội vã thăm viếng nhà dưỡng phụ mẫu nàng mà thôi.

E rằng nha đầu sẽ đem ân huệ đều dốc cạn cho nhà dưỡng phụ mẫu.

Sự nhỏ mọn , quả đúng là hiếm thấy!

Trong lòng dù nghĩ như thế, nhưng miệng tự nhiên chẳng thể thốt lời.

“Cẩm nhi vốn thông minh lanh lợi, nếu thật sự gặp kẻ điều, nàng chỉ cần xưng rõ phận là Đại tiểu thư Tần gia chúng , hỏi ai còn dám nể mặt Tần gia chứ?"

Tần gia lão thái thái đầu tiên giao phong với Lý thị mà chẳng chiếm chút phần ưu thế nào, sắc mặt bà lập tức trở nên khó coi.

"Hơn nữa, lão gia nhà khẳng định cũng sẽ đồng ý thôi. Cẩm nhi đây yêu thương tỷ , hiếu thuận với Tứ thúc, Tứ thẩm bên Mộc gia, điều nếu truyền ngoài, há chẳng ai cũng khen một tiếng rằng nữ tử Tần gia trọng tình trọng nghĩa ?"

Lý thị thốt lời , Tần gia lão thái thái tự lúc cũng chỉ đành chịu, bèn tìm vài cớ tình cảnh mà đuổi Lý thị .

Lý thị dọc đường trở về, nụ gương mặt nàng cũng hề tắt.

Lòng nàng quả thật vô cùng khoan khoái!

Đây là đầu tiên kể từ khi gả Tần gia, tình thế bất ngờ khiến lão thái thái nếm một phen trái đắng lớn!

Nghĩ đến đây, nàng khỏi nhớ những lời Mộc Cẩm với nàng sớm nay.

Quả nhiên sai.

Việc nàng đánh bại Tần gia lão thái thái hôm nay, chính là do Mộc Cẩm chỉ điểm cho nàng bữa sáng.

Ngay lập tức, những lời nàng dùng để chặn họng Tần gia lão thái thái.

Về đến hậu viện của , thấy nàng vẫn còn cao hứng, Phùng mụ mụ một bên rót , một bên tủm tỉm : "Phu nhân hôm nay quả thật vui vẻ xiết bao! Lão nô lâu lắm từng thấy cao hứng đến !"

Lý thị lớn gật đầu, "Còn ? Hôm nay mụ cũng thấy sắc mặt của lão nhân chứ? Tức đến xanh mặt... Ha ha ha..."

Phùng ma ma vội nhắc nàng nhỏ giọng chút, đoạn hạ giọng : " , lão nô cũng tận mắt thấy! Nói thật, những năm phu nhân tay bà mà xoay sở, quả thật ủy khuất bao!”

“Đó cũng là chuyện chẳng còn cách nào khác. Ai bảo bà giữ cái phận chồng tôn quý chứ?" Lý thị cũng khẽ thở dài một tiếng, lòng xót xa cho những tủi hờn năm xưa mà chịu. Song, ngay đó, khóe môi nàng nở một nụ đầy ý vị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-362.html.]

“Nói cũng , vị đại cô nương của chúng nay hồi phủ, xem cũng chẳng là chuyện ." Mãi lâu , Lý thị mới sâu kín cất lời.

Phùng ma ma thấy thần sắc của nàng, liền phu nhân nhà lúc chẳng những chịu thiệt từ lão phu nhân, mà còn thật tâm cùng vị đại cô nương về một phía.

Trong lòng Phùng ma ma thầm nghĩ, quyết định của phu nhân quả là đúng đắn!

Việc trưởng nữ do vị cố phu nhân hạ sinh hồi phủ, đó là chuyện , thể vãn hồi, phu nhân dẫu , liệu thể làm gì khác đây?

Huống hồ, trở về, mẫu nàng là đại tài thần, còn vị đại cô nương là tiểu tài thần, hà tất gây khó dễ với bậc tài thần chứ?

Theo như lão bà bà nghĩ, cũng đồng nhất với ý của Từ ma ma.

Vậy thì đối đãi hết mực chân thành với vị cố phu nhân , chẳng những thể đạt danh tiếng , mà còn thể thu về ít tiền tài và lợi lộc.

Đương nhiên, vị đại tiểu thư tương lai còn sẽ gả Triệu Vương phủ, trở thành Triệu Vương thế tử phi, há chẳng là vinh quang tột bậc ?

Vị đại cô nương chính là trưởng nữ của Tần gia, là chính đích trưởng tỷ của thiếu gia và là hai vị tiểu thư do phu nhân sinh .

Tương lai khi hai vị tiểu thư xuất giá, thiếu gia cưới vợ, liệu vị đích trưởng tỷ keo kiệt bạc tiền chăng?

Nếu phu nhân nghĩ thấu đáo, đó mới là thượng sách!

Nghĩ đoạn, Phùng ma ma khẽ tiến đến bên tai Lý thị thầm thì vài lời. Lý thị lúc cũng dần thông suốt, nhất là một hồi Phùng ma ma tin cẩn nhất tận tình phân tích khuyên nhủ.

Mộc Cẩm lúc đến phủ của các cùng Tứ thúc.

Tòa phủ tọa lạc tại Liên Hoa Hạng, trong kinh thành.

Xét về vị trí, tuy là nơi đắc địa nhất, song ở kinh thành tấc đất tấc vàng , đó cũng là một địa điểm tương đối chẳng tệ chút nào.

Huống hồ, phủ vô cùng rộng lớn, chiếm diện tích rộng rãi. Có cả tiền viện lẫn hậu viện, kể hậu viện còn một tiểu hoa viên xinh xắn.

Liên Hoa Hạng đặt tên cao nhã như , bởi lẽ cư dân trong ngõ đa phần là giới thư hương.

Hoặc giả chính là những thư hương thế gia lưu truyền mấy đời tại kinh thành.

Bởi , những cửa hàng mở nhiều nhất trong Liên Hoa Hạng , chính là các tiệm giấy bút nghiên mực cùng với thư cục.

Xe ngựa của Mộc Cẩm tiến Liên Hoa Hạng, nàng liền yêu thích hương vị thư hương nơi đây.

Tòa phủ , quả nhiên vô cùng thích hợp cho các sách.

Ngay cả các tuy sách, thư hương, mặc hương nơi đây tẩm ướp, cũng thể toát vài phần khí chất thư quyển.

Đáng tiếc nàng thể báo cho sẽ đến phủ Liên Hoa Hạng ngay trong hôm nay, nhưng bọn trẻ dường như tin, đều hoan hô đón nàng.

Mộc Tứ thúc cũng Tứ thẩm dìu nghênh đón nàng.

Mộc Cẩm khi chào hỏi bọn trẻ, liền tự đến đỡ Mộc Tứ thúc.

“Tứ thúc, vẫn còn bệnh, cứ nghỉ ngơi là . Cháu ngoài, về thăm nhà một chuyến, cớ gì thúc đón?” Mộc Cẩm khẽ trách Tứ thúc.

Mộc Tứ thúc sắc mặt lộ vẻ lo lắng: “Cẩm Ny Tử, cháu đến Tần gia… Bọn họ gây khó dễ cho cháu ?”

Ánh mắt Tứ thúc ngập tràn lo lắng, hề giả dối. Mộc Tứ thẩm cũng vội vàng hỏi theo: “Cẩm Ny Tử, những bậc trưởng bối Tần gia dễ chung sống ?”

Trong lòng Mộc Cẩm ấm áp, nàng gật đầu: “Tứ thúc Tứ thẩm cần lo lắng cho cháu. Tần gia là một đại gia tộc, xét đại cục, bọn họ chẳng dám làm điều gì quá đáng…”

Mộc Cẩm trái lòng mà rằng Tần gia đối xử với nàng , nhưng nàng còn dứt lời, Mộc Tứ thúc lo ngay ngáy.

“Cẩm Ny Tử như , chẳng lẽ là Tần gia đối xử với cháu ? Bọn họ… Họ thể nhẫn tâm như thế? Lúc đón cháu về kinh thành, vị phu nhân thế!”

Trong mắt Mộc Tứ thẩm cũng nén một tia giận dữ: “Bọn họ Tần gia nếu đối với Cẩm Ny Tử , Cẩm Ny Tử cần gì trở về Tần gia nữa!”

Loading...