Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 322
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:04:20
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cẩm hoảng sợ, vội vàng dậy đỡ nàng.
“Quế di, Di làm là ý gì?”
Nguyên A Quế vẫn quỳ gối mặt đất, chịu lên, đôi tay vịn chặt cánh tay Mộc Cẩm, nước mắt lã chã tuôn rơi.
“Cô nương! Nàng nguyện ý đem Chủ tử nhà cùng Hoa cô nương hợp táng chung một nơi...”
“Chính là di nguyện cuối cùng của Chủ tử nhà ! Chỉ là những lời , nô tỳ vẫn luôn dám bẩm báo cùng nàng. Chủ tử nhà tuy nguyện vọng , nhưng cũng hiểu Hoa cô nương gả Tần gia, Tần gia ắt hẳn sẽ ..”
Mộc Cẩm cau mày: “Chờ khi trở về kinh thành, việc ắt làm. Vả cũng là tâm nguyện của Ngụy di, càng thêm thỏa đáng!”
Tần gia.
Kiếp từng đẩy nàng Triệu Vương phủ, hủy hoại cả một đời.
Đời , Tần gia hãy đợi xem nàng đòi món nợ đó!
Nguyên A Quế kích động lau vội nước mắt, gật đầu thật mạnh.
“Tiểu thư cứ yên tâm! Đến lúc đó nếu cần nhân thủ, những mà chủ tử để đều là kẻ đáng tin cậy, nô tỳ sẽ lập tức thông báo, triệu tập bọn họ đến đây phò tá.”
Quả như lời Nguyên A Quế tâu, những mà Ngụy Thập Nhất Nương sắp đặt đều là kẻ đáng tin cậy, thêm phần tài trí, thủ đoạn.
Bọn họ tề tựu bên cạnh Mộc Cẩm, ắt hẳn sẽ trở thành trợ thủ đắc lực nhất cho tiểu thư.
Mộc Cẩm tất nhiên sẽ chẳng từ chối.
Trong lòng nàng rõ ràng, nàng tuy thấu tỏ những việc xảy từ kiếp , thể chuẩn một bước, nhưng nhân thủ và tiền bạc vẫn là thứ nàng cần tích lũy.
Hôm nay, nhờ Ngụy di sớm tích cóp hồi môn cho nàng, nỗi lo về tiền bạc cứ thế tan biến một cách diệu kỳ.
Từ tay Ngụy di, ắt hẳn cũng thể thêm ít nhiều.
Lại thêm bên mẫu vẫn còn những lão bộc đáng tin may mắn sống sót, may khi đến kinh thành cũng đủ để tạm thời ứng phó.
Nếu hỏi liệu đủ dùng , e rằng khẳng định là .
“Phải , cô nương. Tòa nhà , dù tậu về, lão nô đây cũng tìm cách để chuộc nó, chỉ e lão nô mang phận nô tịch, chẳng tiện tin tưởng ai khác, nên vẫn dám hành sự…”
Khi Mộc Cẩm sang Nguyên A Quế, lão khôi phục vẻ điềm tĩnh thường ngày.
“Tiểu thư đó thôi, khi Niên Hoa cô nương thiết kế tòa nhà , dồn bao tâm huyết. Một căn nhà thường tình nào sánh với vẻ thần kỳ của tòa phủ !”
Mộc Cẩm lòng hiếu kỳ dâng trào, khẽ hỏi, giọng thì thầm: “Thần kỳ ư?”
“ , tòa nhà thật sự thần kỳ! Tầng hầm kỳ thực là một đào rỗng, kiến tạo khác gì một tòa nhà mặt đất. Hoa cô nương từng gọi tòa nhà lòng đất là gì nhỉ… À, đúng , là ‘tầng hầm ngầm’!”
Mộc Cẩm , khỏi ngẩn .
Đào sâu lòng đất để xây nhà… Nghe gọi là “tầng hầm” ư?
“Tầng hầm ngầm…” Mộc Cẩm quả thực khó mà hình dung, cái gì gọi là tầng hầm ngầm.
“Cô nương, nếu , lão nô dẫn xem thử một phen? Vừa , cũng nên chiêm ngưỡng một phần hồi môn mà chủ tử cất giấu kỹ càng trong kho ngầm dành riêng cho .”
Mộc Cẩm xong, thần sắc ngây dại.
Ngụy di rốt cuộc để cho nàng bao bảo vật?
Suy nghĩ , nàng vẫn khỏi cảm thấy bất an trong lòng.
“Quế di, chốc nữa dẫn con xem… Ta hỏi một điều, Ngụy di ở Ngụy gia liệu còn hậu bối nào đủ tầm ?”
Mộc Cẩm dứt lời, Nguyên A Quế liền hiểu rõ tâm tư của nàng.
Lão hừ lạnh một tiếng đầy châm biếm, lắc đầu đáp: “Tiểu thư chớ nên bận tâm chuyện . Đám tử Ngụy gia , phàm là kẻ nào đáng trọng dụng, chủ tử ắt chẳng khoanh tay .”
“Bọn chúng giờ đây vẫn còn ráo riết truy tìm tung tích chủ tử khắp nơi, nhưng thật lòng tìm thấy vị cô cô đó, chẳng qua chỉ thèm khát chiếm đoạt sản nghiệp cùng tài sản của mà thôi!”
“Tiểu thư nếu lòng mềm yếu, mà đem những thứ chủ tử để ban phát cho bọn chúng một ít, chẳng khác nào tự rước lấy tai họa khôn lường!”
Nếu Ngụy gia đời chẳng hậu bối nào đủ tài cán để gánh vác, thì hãy để về tính toán .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-322.html.]
Nguyên A Quế giọng mang đầy vẻ tận tình khuyên răn.
Trong lòng Mộc Cẩm cũng trút bỏ gánh nặng trong lòng.
Ngụy di dẫu cũng mang họ Ngụy.
Một lát , Nguyên A Quế liền dẫn Mộc Cẩm đến xem tòa nhà ngầm mà lão nhắc đến.
Điều Mộc Cẩm tài nào ngờ tới chính là, lối bí mật của tòa nhà ngầm ẩn một hòn giả sơn trong hậu hoa viên.
Bên ngoài hòn giả sơn thoạt kiên cố, kỳ thực ẩn chứa một cánh cửa đá.
Khi cánh cửa đá khép , thể nhận dấu vết.
Cơ quan mở cửa cũng đặt tại một nơi cực kỳ bí mật khác, nếu Nguyên A Quế đích dẫn Mộc Cẩm đến xem, nàng căn bản tài nào phát hiện công tắc của cánh cửa đá.
Ngay cả Bạch Thuật, vốn tinh thông về cơ quan ám khí, khi theo Mộc Cẩm cũng kinh ngạc nhướng mày.
Ý tưởng tinh xảo ... quả thực khiến thán phục!
Sau khi cửa đá đóng , xung quanh chìm một mảng tối đen như mực. Bạch Thuật tức khắc hộ vệ Mộc Cẩm kề bên.
Vừa bước tòa nhà lòng đất, Mộc Cẩm nén lòng mà hỏi.
Nguyên A Quế liền thắp nến mang .
Chợt, ánh sáng bừng lên.
Đây là một thông đạo rộng rãi. Mộc Cẩm thấy vách tường dày, màu xám trầm, nặng trịch, xây thành từ loại đá gì.
Nó kín mít một kẽ hở... song với quy mô đồ sộ như , há lẽ nào chỉ là một khối đá nguyên vẹn?
Nhìn kỹ , vách tường hề chút cảm giác ẩm ướt nào.
"Quế di, tòa nhà lòng đất ... ẩm ướt ? Đồ đạc đặt trong đây, chẳng sớm hồi ẩm mà mục nát cả ?"
Quế di đầu đáp: "Không ! Hoa cô nương khi vận dụng phương pháp tài tình, dù gặp khí ẩm cũng sẽ nhanh chóng xử lý."
"Mẫu dùng biện pháp lợi hại đến nhường nào a!" Mộc Cẩm căn bản cách nào tưởng tượng , trong lòng ngưỡng mộ, cảm thấy xót xa cho mẫu sớm khuất của .
A Quế di đầu , "Cô nương, nô tỳ đây cũng khó lòng tường tận. Khi xây tòa nhà , nô tỳ còn điều đến hầu hạ bên cạnh chủ tử.
Hơn nữa... những biện pháp tinh xảo mà Hoa cô nương nghĩ đều làm bí ẩn, dám để quá nhiều ."
Mộc Cẩm khỏi tiếc nuối.
Biện pháp như , nếu thể lưu truyền hậu thế thì thật bao.
nghĩ kỹ một chút, nàng cũng thể suy luận thấu đáo.
Mẫu xem là thông tuệ đến mức gần như yêu nghiệt, đây vốn là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Thà che giấu kỹ lưỡng còn an hơn.
Dù , dù mẫu giấu giếm cẩn mật, vẫn một kẻ phát giác và mưu toan.
Nghĩ tới đây, trong lòng Mộc Cẩm liền trào sự căm hờn cuộn trào.
"Cô nương, xem, nơi chính là nội khố!"
Quế di dẫn Mộc Cẩm tới, còn Bạch Thuật vẫn luôn hộ vệ bên nàng, đến một gian phòng rộng lớn dị thường, bên trong bày biện những hòm gỗ lớn chồng chất.
"Nhiều hộp đến ..." Ngay cả Bạch Thuật cũng nhịn kinh ngạc thốt lên.
"Cô nương, chủ tử và nô tỳ qua, dựa theo phương vị phân chia, trong rương phía đông là thỏi vàng đúc sẵn."
"Trong rương gỗ phía nam là thỏi bạc, trong rương gỗ phía tây là các loại ngọc thạch nguyên bản. Nhiều nhất là các hòm gỗ chất chứa trang sức ở khu vực phía nam..."
Tầng hầm rộng lớn đến , những chiếc rương nối hòm, chừng mấy ngàn chiếc gỗ lớn.
Mộc Cẩm đưa mắt khắp lượt.
Hòm trang sức nhiều nhất, cũng đến mấy trăm chiếc...
Mấy trăm rương trang sức, nếu đều thuộc về nàng, e rằng đeo suốt đời cũng thể hết chủng loại.