Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 317
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:04:14
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cẩm một bên bưng khay, vội vàng đặt mặt Triệu Cảnh Dật, khẽ giọng : "Kính xin công tử dùng bữa , xin cáo lui..."
"Không cần." Triệu Cảnh Dật đoạn vươn tay, nắm chặt cổ tay Mộc Cẩm.
Mộc Cẩm kinh ngạc liếc , thấy những khớp xương rõ ràng nơi bàn tay của y đang siết nhẹ cổ tay mảnh khảnh của nàng.
Kính Tứ công công cũng sững sờ, một luôn tinh tường chuyện như lão phút chốc ngây tại chỗ.
Mãi đến khi Triệu Cảnh Dật khẽ nhíu mày, lão mới vội vàng cúi thấp đầu, tựa như từng thấy gì.
Triệu Cảnh Dật chậm rãi buông cổ tay Mộc Cẩm, ôn tồn : "Mộc cô nương chẳng cần lảng tránh làm gì."
Trong lòng Mộc Cẩm tựa hồ dậy sóng lớn.
Chậm rãi ngẩng đầu, trong ánh mắt nàng phản chiếu dung nhan tuấn tú, bình tĩnh mà ẩn chứa ý của Triệu Cảnh Dật.
Trái tim Mộc Cẩm khẽ rung động.
Nàng vội vàng đặt khay thức ăn xuống, đoạn nhanh chóng rụt tay về.
Chẳng hiểu vì , dù Triệu Cảnh Dật sớm buông cổ tay nàng , Mộc Cẩm vẫn cảm thấy một cỗ nhiệt khí nóng bỏng vô cùng.
Thậm chí còn nóng hơn cả nhiệt độ từ bàn tay của y khi nãy.
Mộc Cẩm khẽ dùng tay chạm lên cổ tay , nhưng luồng nhiệt vẫn chẳng giảm bớt chút nào...
"Kính thúc, chuyện gì, cứ việc bẩm báo."
Triệu Cảnh Dật đoạn, liền đầu Mộc Cẩm đang một bên, ôn tồn : "Mộc cô nương vất vả , mời ."
Ngữ khí của y chân thành, ánh mắt dường như phần mãnh liệt. Khi y rũ mắt xuống, ý trong đáy con ngươi tựa hồ còn tràn .
Kính Tứ công công khẽ ngẩng đầu liếc , đoạn vội vàng cúi thấp.
Lão lập tức cầm đũa lên, khóe môi khẽ nhếch.
Tâm tình của Điện hạ nhà quả thực đang vô cùng vui vẻ a.
Thật .
Thật là quá mất.
"Bẩm công tử, tin tức từ tỉnh thành truyền đến. Hai tiểu tử gần đây quấy rầy Mộc cô nương , bất quá chỉ là những con thí mà thôi, kỳ thực..."
Kính Tứ công công khẽ dừng lời. Đũa Triệu Cảnh Dật cũng dừng giây lát, y ôn hòa : "Cứ việc tiếp."
Kính Tứ công công cũng chẳng ý gì khác.
Điện hạ nhà nếu cho Mộc cô nương lảng tránh, chính là chẳng kiêng dè thái độ của cô nương nữa.
Lão bất quá chỉ lo những lời kế tiếp sẽ dọa sợ Mộc cô nương mà thôi.
Chỉ là Điện hạ nhà lệnh cho lão tiếp, vả Mộc cô nương cũng trừng đôi mắt to tròn xinh đầy vẻ tò mò lão, nên lão cũng chẳng còn bận tâm.
Tiếp đó, lão liền trình bày tường tận thế lực chống lưng cho Phong Lãng Việt và Ngô Chiêu, đồng thời làm rõ những mối quan hệ lớn nhỏ chằng chịt ẩn hai kẻ .
Sau đó chính là nguyên nhân khiến kẻ hai gia tộc bức bách Mộc Cẩm bán công thức món kho cho bọn chúng.
Quả nhiên, Mộc Cẩm đó đoán đúng. Tất cả bất quá cũng chỉ vì tiền bạc mà thôi.
"Mộc cô nương, chuyện tại hạ sẽ cho nàng một lời giải thích thỏa đáng, nàng cứ yên tâm chờ tin tức là ."
Mộc Cẩm khẽ gật đầu.
Trong ánh mắt sáng quắc của Triệu Cảnh Dật, Mộc Cẩm đành khẽ mở đôi môi phấn hồng, nhẹ nhàng thốt lên một câu: "Ta luôn tin tưởng công tử..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-317.html.]
"Được!" Triệu Cảnh Dật khẽ mỉm .
"Vài ngày tới, Mộc cô nương hẳn nên đến tỉnh thành. Tòa nhà bên cũng thu dọn tươm tất. Lần tại hạ tới huyện Giang Ninh, xong việc, liền thể hộ tống Mộc cô nương đến tỉnh thành an cư lạc nghiệp."
Triệu Cảnh Dật dường như chỉ thuận miệng chuyện phiếm, nhưng Kính Tứ công công thập phần thấu hiểu, rằng Điện hạ nhà ngàn dặm xa xôi nữa đến huyện Giang Ninh , chính là vì tự hộ tống gia quyến Mộc cô nương đến tỉnh thành an trí.
Chỉ là ngờ đúng thời điểm mấu chốt , mấy vị quan nhi tam phẩm, tứ phẩm trong tỉnh tìm đường chết, tính kế lên cô nương.
Nói là trùng hợp, nhưng đối với Điện hạ nhà đây là một cơ hội hiếm khó tìm.
Muốn nguyên nhân, tất thảy bắt đầu từ cuộc tranh đấu của các vương gia mà luận giải…
Tỉnh Giang Nam từ các triều đại là một đại tỉnh giàu và trù phú, chỉ đất đai rộng lớn, sản vật phong phú, mà còn là vùng đất địa linh nhân kiệt.
Song, thường những nơi như là yếu tố quyết định vận mệnh của cả một triều đại.
Nếu là ở thời đại chiến loạn, đây chính là nơi binh gia tranh giành.
Mà bản triều thiên hạ , Giang Nam hành tỉnh cũng là nơi cực kỳ trọng yếu.
Hoàng đế khai quốc của bổn triều quả thực là bậc hùng tài đại lược, tiến hành quy hoạch lãnh thổ quốc gia một cách dứt khoát.
Đối với Giang Nam hành tỉnh vốn rộng lớn từ các đời tiền triều, ngài càng tiến hành phân cắt.
Đem Giang Nam hành tỉnh rộng lớn chia làm ba.
Một phần và một phần đều sát nhập Lâm Tỉnh lân cận.
Chỉ để một dải đất ở giữa , vẫn gọi là Giang Nam tỉnh.
Hơn nữa, Hoàng đế khai quốc của bổn triều cũng theo gương tiền triều, đem các quận huyện trong hành tỉnh giàu và trù phú phân phong cho các vương gia làm đất phong, mà phá lệ phân phong cho các công chúa sủng ái làm đất phong.
Thế nhưng, dù Giang Nam hành tỉnh quận huyện lão hoàng đế phân phong cho Thọ An Trưởng Công chúa làm đất phong, mấy vị Vương gia trong kinh thành vẫn ngấm ngầm đấu đá sống chết, ngừng phái nhân thủ hướng về Giang Nam hành tỉnh.
Mà Đại tướng biên cương Giang Nam hành tỉnh , Bố chính sứ Giang Nam hành tỉnh Lưu Hoài Dân, về phía Triệu Vương.
Nói cách khác, Giang Nam hành tỉnh còn sự khống chế của Thọ An Trưởng Công chúa.
Chuyện đối với Triệu Cảnh Dật, Thọ An Trưởng Công chúa, cùng Hoàng Quý Phi nương nương trong cung đều là chuyện thập phần nguy hiểm.
Triệu Cảnh Dật dùng thời gian ngắn nhất để giải quyết sự việc .
Điện hạ cùng Thọ An trưởng công chúa vì lẽ đó mà nỗ lực ngừng, chỉ là điểm đột phá vẫn dễ kiếm tìm.
Lưu Hoài Dân, vị Bố chính sứ tỉnh Giang Nam, quả là một lão quan lão luyện, thâm sâu khó lường. Nếu thực sự ngả về phía Triệu vương, tự nhiên sẽ chẳng đời nào để các vương gia khác dù chỉ nửa phần cơ hội lôi kéo chèn ép.
Trên thực tế, Điện hạ điều động ít thuộc hạ, song quả thực vẫn chẳng thể tìm bất kỳ nhược điểm nào của Lưu Hoài Dân. Không lão quan ma lanh từng làm chuyện , mà là những việc làm, đầu đuôi đều dọn dẹp vô cùng tinh vi. Ngay cả Điện hạ cũng thể tìm dù chỉ một lầm của .
Người như , còn là một vị đại quan trấn thủ biên cương, nếu thực sự để Triệu vương sử dụng, tuyệt đối sẽ trở thành một chướng ngại khó lòng vượt qua. Kẻ coi là cánh tay đắc lực của Triệu vương cũng chẳng hề quá đáng. Vậy thì nhất định chặt đứt cánh tay .
Kỳ thực, ngoài dự liệu của Điện hạ, một cơ hội xoay chuyển bất ngờ ập đến chẳng kịp đề phòng. Ngay đường y đang vội vã tiến về Giang Ninh huyện, nhận mật báo từ Kính Tứ công công: hai vị quan chức nào đó ở tỉnh Giang Nam đang tìm cách quấy nhiễu Mộc Cẩm.
Y liền sai điều tra ngọn nguồn, từ đó dò la một vài sự tình hệ trọng... Ví dụ như, việc Phong Lãng Việt và Ngô Chiêu ép Mộc Cẩm bán công thức kho, kỳ thực, chủ mưu chân chính ... chính là vì bạc, chẳng sai.
ngay cả Lưu Hoài Dân, một lão quan vốn nổi tiếng thanh liêm trong chốn quan trường, cũng vì bạc mà tính toán, kỳ thực vì chính bản . Quả thật rằng, vị lão hồ ly đích thị một kẻ tham lam tiền tài. Hắn cần bạc để làm gì?
Đây cũng là điều mà Mộc Cẩm vẫn luôn nghi hoặc.
"Nếu Điện hạ vị Lưu Bố Chính Sứ đại nhân kẻ tham lam bạc tiền, tại làm chuyện như ?"
Đôi mắt của Điện hạ khẽ se .
"Ôi chao, cô nương , Lưu Hoài Dân nào tham tiền, nhưng chủ tử lưng mới là kẻ tham tiền chứ!"
Khốn kiếp! Lão già Triệu vương lên ngôi vị , thì tự nhiên sẽ thiếu bạc. Mộc Cẩm ngẩn ngơ, quả đúng là như . Chủ tử Lưu Hoài Dân chính là Triệu vương. Hơn nữa là thiếu hụt trầm trọng, hệt như một cái động đáy, làm lấp cho đủ đây chứ!