Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:02:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khóe môi Mộc Cẩm khẽ cong lên, chằm chằm khuôn mặt nghiến chặt răng của Liễu Lâm Châu.

“Liễu chưởng quầy, hôm qua ngươi lời nào, thì hôm nay hãy làm y như thế. Đến cả một nữ tử yếu mềm như còn làm , ngươi chớ để thiên hạ chê !”

Sau khi Mộc Cẩm cự tuyệt nữa, đôi mắt đỏ ngầu tơ m.á.u của Liễu Lâm Châu càng thêm hung ác.

Mộc Cẩm cúi đầu, khẽ nhếch môi châm biếm.

Đời , cũng mới chỉ gặp một chiếc móng vuốt nhỏ nhoi của Triệu vương phủ mà thôi.

Nếu ngay cả thứ nhỏ bé nàng cũng dám đắc tội, cũng uổng phí một kiếp trùng sinh.

Liễu Lâm Châu hậm hực rời khỏi cửa hàng đồ kho của Mộc Cẩm.

Trong lòng oán hận ngút trời, cơn giận bốc cao, suốt dọc đường đều năm trăm phương ngàn kế báo thù Mộc Cẩm.

Cùng lắm cũng chỉ là một tiểu nha đầu, thật đúng là quá đỗi ngông cuồng, cho rằng thể ở huyện Giang Lăng mua vài ba cửa hàng, liền thể làm càn ?

Khốn kiếp! Nghĩ như , Liễu Lâm Châu lạnh: Con nha đầu thối tha , đây chính là ngươi tự chuốc lấy!

Một tiểu nha đầu, đối phó với nàng, quá dễ dàng!

khi Liễu Lâm Châu rời , Mộc Cẩm liền gọi Lăng Hư tới.

"Liễu Lâm Châu vài phen phớt lờ, ắt sẽ giở chút trò khó coi. Lăng đại ca, chốn cửa hàng ..."

Mộc Cẩm dứt lời, Lăng Hư vội vã cởi tạp dề, tiếp lời: "Cô nương cứ yên lòng! Ta sớm lão già chẳng hạng lương thiện! Cứ để theo dõi !"

Mộc Cẩm khẽ gật đầu. Lăng Hư làm việc, nàng trăm phần trăm an tâm.

Bên , Bạch Thuật thấy Lăng Hư rời , bèn tiến gần Mộc Cẩm, phần bồn chồn hỏi: "Cô nương, việc dò la truy dấu Bạch Thuật am hiểu hơn cả, cô nương phái Bạch Thuật ?"

Mộc Cẩm bật , đáp: "Ta cũng thể việc gì cũng nhờ cậy Bạch Thuật tỷ tỷ mãi . Đây là chuyện của , cứ để nhà làm là ."

Kỳ thực trong mắt Mộc Cẩm, nàng nhận vô vàn trợ giúp từ Triệu Cảnh Dật, đặc biệt là những việc liên quan đến Liễu Lâm Châu, cũng là nhờ của Triệu Cảnh Dật dò la tin tức đầy đủ.

Hôm nay đối phó Liễu Lâm Châu mà dùng đến của Triệu Cảnh Dật, e rằng là đại tài tiểu dụng.

Cũng nàng cảm thấy năng lực của Lăng Hư kém hơn của Triệu Cảnh Dật. Mộc Cẩm cho rằng, tài năng của Lăng Hư tuyệt đối thua kém những nhân tài Triệu Cảnh Dật cẩn thận bồi dưỡng .

Chẳng qua là khi ở bên cạnh nàng, họ nhiều cơ hội để rèn luyện bản như mà thôi.

Sau khi đến thị trấn, cảnh sẽ càng phức tạp hơn đôi chút, cơ hội rèn luyện của ba nhà họ Lăng sẽ càng nhiều hơn.

Bạch Thuật Mộc Cẩm , cũng dám thêm lời nào.

Nàng cũng nhận , cô nương đây là bồi dưỡng và rèn giũa đội ngũ nhân sự của chính .

Một canh giờ , Lăng Hư mới trở cửa hàng.

Mộc Cẩm thấy trở về với vẻ mặt tối sầm, ánh mắt chợt lóe lên một tia sáng.

Sau khi trở về, Lăng Hư rót mấy ngụm nước đầy uống cạn, nhờ Bạch Thuật trông nom cửa hàng đôi chút, mời Mộc Cẩm hậu viện để bàn chuyện.

Liễu Lâm Châu quả nhiên tìm đến bọn du thủ du thực, đút bạc cho chúng, bảo chúng ngày mai đến phá hoại cửa hàng đồ khô Mộc Ký.

Đó còn là điều ác độc nhất.

Điều ác độc nhất chính là, tên họ Liễu còn tìm thêm một thủ lĩnh du côn khác, ngày ngày phái đến dòm ngó, quấy phá tòa nhà Mộc Cẩm mới mua ở thị trấn.

Hắn còn lệnh cho tên đầu sỏ du côn tìm cơ hội bắt cóc ba tỷ Mộc Cẩm, Mộc Oánh cùng Tiểu Mộc Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-246.html.]

Hắn bán các nàng ... chốn thanh lâu dơ bẩn đó.

Lăng Hư thể nhịn , thừa dịp Liễu Lâm Châu một trở về tòa nhà của ở huyện Giang Lăng, tại một cửa hàng thợ rèn, y lấy một nắm tro bếp, thoa lên mặt để che giấu phận, trong một ngõ nhỏ hẻo lánh, hung hăng giáng cho Liễu Lâm Châu một trận đòn.

Tên họ Liễu cũng chút công phu quyền cước, nếu là luyện gia tử, e rằng cũng khó lòng đối phó !

" cô nương cứ yên tâm, nhà công phu gia truyền, là dân luyện võ từ nhỏ, kẻ đó tuy đánh cho một trận tơi bời, nhưng tuyệt đối thể ngờ là tay!"

Khóe môi Mộc Cẩm khẽ cong lên.

"Đây cũng là ba tỷ chúng xả giận. Ba tỷ chúng cảm tạ Lăng đại ca nhiều!"

Chuyện , ngay chạng vạng hôm đó, Kính Tứ công công cũng .

Chính là Bạch Thuật thuật cho .

Kính Tứ công công nhổ vỏ hạt dưa, khạc một tiếng đầy khinh miệt.

"Cái tên ti tiện ! là xuất từ Triệu Vương phủ khác! Kẻ thể ở đây nữa, cũng cần để tiếp tục giở trò ti tiện mặt cô nương. Bạch Thuật, ngươi hãy sắp xếp , tịnh tên đưa trong cung !"

Bạch Thuật ngẩn .

"Sao? Còn ngây đó làm gì?" Kính Tứ công công liếc Bạch Thuật một cái đầy khó chịu.

Bạch Thuật vội đáp: "Công công, thuộc hạ chợt nghĩ đến vị nguyên phối đáng thương của Liễu Lâm Châu, chịu liên lụy với kẻ đê tiện như thế..."

"Ha... Các ngươi nữ nhân, rốt cuộc vẫn là đồng tình phái nữ với ?" Kính Tứ công công nhả một vỏ hạt dưa, "Nếu thế, mau chóng sắp xếp cho bọn họ hòa ly là ."

"Vị nguyên phối của kẻ đê tiện trông cũng chẳng tệ chút nào. Chúng cũng chẳng để nha đầu đó thủ tiết ."

Bạch Thuật Kính Tứ công công , khẽ nhếch môi .

Nàng tiến sát gần Kính Tứ công công, híp mắt : "Công công, tuy nhà đẻ của vị nguyên phối của Liễu Lâm Châu chỉ là một gia đình tiểu quan cửu phẩm ở kinh thành, nhưng phụ cùng các của nàng đều theo quân ngũ, trong các doanh thủ vệ ở kinh thành đều giữ chức tiểu quan, cũng kẻ vô dụng..."

Kính Tứ công công , ánh mắt sáng bừng.

Hắn chỉ tay lên trán Bạch Thuật một cái, "Ôi chao, tiểu Bạch Thuật, ngươi nay chẳng chịu động não, từ ngày theo cô nương, quả nhiên là càng ngày càng thông minh!"

"Ừm, tuy nhỏ bé, song cũng công dụng. Nghĩ đến hôn sự của vãn bối trong nhà Triệu Vương Trảo Nha đều đích hỏi đến... Ừ, chúng cứ dùng kế sách lôi kéo đám võ quan cửu phẩm về phe ."

Bạch Thuật , liền mỉm .

Mấy ngày kế tiếp, Liễu Lâm Châu còn quấy rầy nữa, việc kinh doanh của Mộc Cẩm mỗi ngày đều vô cùng thuận lợi.

Ngược , việc kinh doanh của tửu lâu Hoa Gian Khách hưởng lợi ít từ các món kho cùng mỹ thực chiên xào mua từ chỗ nàng, quán xá quả nhiên càng thêm thịnh vượng.

Trong khi đó, việc kinh doanh của tửu lâu Nghênh Vạn Khách càng ngày càng sa sút.

Liễu Lâm Châu hôm đó tính kế Mộc Cẩm thành công, cứ đinh ninh chuyện trong tầm kiểm soát của , ai ngờ hôm về đến nhà kẻ khác đánh gãy một chân cùng một cánh tay.

Lúc , vẫn lớn tiếng kêu cứu, dùng bạc mời đưa đến y quán để bôi thuốc trị thương, dùng tiền sai khiêng về nhà.

Vị phu nhân hung hãn của , thường ngày đối với vô cùng quan tâm, dù cho hôm cãi vã, tức giận cào rách mặt , nhưng vẫn nỡ tổn thương thêm nữa.

Nhìn thấy đánh nông nỗi , phu nhân lập tức vén ống tay áo, toan tìm kẻ gây chuyện tính sổ.

nào là ai đánh , cho dù tìm báo thù cũng chẳng tìm ai...

Phu nhân ngược truy hỏi , gần đây rốt cuộc đắc tội với kẻ nào, chểnh mảng bỏ qua chuyện của ai.

Vị phu nhân của , hung hãn thì hung hãn, nhưng trong lòng vẫn còn vài phần nghĩa khí, đặc biệt là thể chấp nhận những thủ đoạn của .

Hắn đang dỗ dành phu nhân đừng bận tâm chuyện bên ngoài nuôi ngoại thất, làm còn dám để phu nhân gần đây toan tính hãm hại một tiểu nha đầu?

Loading...