Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 237
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:02:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Kỳ thực... những món cô nương tặng cho tại hạ, so với quà Tết tại hạ gửi tặng cô nương, còn quý giá hơn vạn phần."
Mộc Cẩm ngơ ngác , hiểu ý.
Triệu Cảnh Dật khẽ .
Trong khoảnh khắc, nụ tựa tuyết liên hoa đang hé nở.
Mộc Cẩm cúi đầu, chẳng dám thẳng nữa...
Nàng : "Trước kể đến việc Mộc cô nương tặng cho tại hạ gốc Hoàng Tinh trăm năm quý giá ... Mà về những món kho Mộc cô nương tặng dịp Giao thừa, khiến tại hạ trưởng bối trong nhà hết lời khen ngợi."
Lời , quả là ẩn ý vài phần.
Triệu Cảnh Dật tuy phận thật sự của Mộc Cẩm, nhưng cũng dám trực tiếp tiết lộ phận thật sự của cho nàng.
Hắn sợ sẽ dọa tiểu cô nương sợ hãi, e rằng nàng sẽ chẳng còn dám tùy tiện trò chuyện, uống cùng như lúc nữa.
Với mà , dẫu đau lòng cho mẫu phi cùng trưởng tỷ hết mực yêu thương, nhưng là cốt nhục hoàng gia, định sẵn cô độc. Người duy nhất thể mang đến cho sự thanh thản tự tại như thế, cũng chỉ tiểu cô nương mặt mà thôi.
Hắn, trân quý nàng khôn xiết!
Hắn nguyện ý chờ đợi.
“Vậy thì kế tiếp, Mộc cô nương định tiếp tục kinh doanh nơi thị trấn, kế hoạch lớn lao hơn?”
Sau đó Triệu Cảnh Dật một nữa cất tiếng hỏi vấn đề .
Trong lòng Mộc Cẩm kỳ thật thấu tỏ, khi Triệu Cảnh Dật phận chân chính của nàng, nàng suy cho cùng chẳng thể nào phủi sạch quan hệ với Sở Vương điện hạ như từng dự liệu ban đầu.
Như , chỉ còn duy nhất một con đường khác.
Nếu Sở Vương điện hạ kiếp chí giành lấy ngôi vị cửu ngũ chí tôn, nàng sẽ dùng hết những gì trải qua ở kiếp cùng những tin tức , dốc lòng tương trợ một phen.
Dù , kế hoạch đời vốn chẳng bao giờ đuổi kịp biến đổi của thời cuộc…
Từ khi sống , tất cả những gì Mộc Cẩm kinh qua, đều đang mách bảo nàng rằng việc chẳng hề diễn tiến theo quỹ đạo của kiếp . Đời nàng tạo vô vàn đổi, cũng đưa ít lựa chọn, ắt sẽ mang kết quả khác biệt .
Một khi như , nàng sẽ dũng cảm đương đầu.
Chỉ cần tích lũy đủ ngân lượng, an bài thỏa cho các là đủ.
Sau khi Triệu Cảnh Dật rời , Mộc Cẩm trầm ngâm thật lâu. Mãi đến khi Tiểu Mộc Nguyệt học từ chỗ Đồng trở về nhà.
Thấy trưởng tỷ đang ngẩn ngơ xuất thần, Tiểu Mộc Nguyệt làm nũng tiến lên sà lòng ôm lấy cổ trưởng tỷ. Gương mặt tươi rói với trưởng tỷ nhà : “Trưởng tỷ, trưởng tỷ, lúc tan học gặp Triệu gia ca ca , còn cho một phong bao đỏ thật lớn, là tiền mừng tuổi cho đó!”
Nói xong, nàng buông tay, như dâng hiến bảo bối mà từ trong n.g.ự.c áo lấy một phong bao đỏ lớn.
Mộc Cẩm hiển nhiên Sở Vương điện hạ Triệu Cảnh Dật vốn chẳng thiếu ngân lượng, càng tay phóng khoáng. Ngược , nàng chút bất ngờ khi Tiểu Mộc Nguyệt gọi là “Triệu gia ca ca”.
Nàng nghi hoặc hỏi : “Nguyệt Nguyệt, đây chẳng vẫn gọi Triệu gia thúc thúc ? Sao nay đổi cách xưng hô?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-237.html.]
Tiểu Mộc Nguyệt tủm tỉm.
“Là Triệu gia ca ca , thật đến tuổi gọi thúc thúc, nên mới đổi cách gọi đó nha. Trưởng tỷ, trưởng tỷ, thông minh ?”
Mộc Cẩm đưa tay day trán.
cũng chỉ đành gật đầu mỉm . Nàng dặn dò : “Tiền mừng tuổi dẫu là ai trao cho chăng nữa, đều cất giữ cẩn thận!”
“Trưởng tỷ, !”
Tiểu Mộc Nguyệt reo lên một tiếng đầy vui sướng.
Nàng tuổi còn nhỏ, nhưng cũng là một tiểu tham tiền, khi trưởng tỷ nàng cùng các ca ca tỷ tỷ tự giữ gìn ngân lượng, nàng liền thật sự tự thu giữ. Hơn nữa, càng thích tích cóp ngân lượng.
Mộc Cẩm tin rằng Tiểu Mộc Nguyệt tương lai sẽ là một mầm non quý giá để vun vén cơ nghiệp gia đình. Nàng trong lòng vô cùng vui mừng.
Buổi tối khi các về đông đủ, Mộc Cẩm gọi bọn chúng đến để bàn bạc việc sắp dọn đến huyện thành.
Bọn nhỏ mặc dù chút kinh ngạc vì trưởng tỷ nhanh chóng quyết định dời lên huyện thành phát triển như , nhưng ai nấy đều hề dị nghị. Lời trưởng tỷ định, bọn chúng tuyệt đối một lòng theo.
Nếu dời lên huyện thành, hết chính là sắm sửa những sản nghiệp như cửa hàng, nhà cửa ở đó.
Cửa hàng tối thiểu cũng mua ba gian hàng. Một gian mở cửa hàng thêu cho Nhị , một gian làm kho hàng. Còn một gian bán điểm tâm.
Nhà cửa cũng mua một trạch viện rộng lớn.
Trong nhà nhiều hài tử, mỗi một phòng riêng, còn cần cả tiền viện lẫn hậu viện. Thứ nhất, trong tay ngân lượng dư dả, đủ để bản và các một nơi ở . Thứ hai, nàng cùng các quen sống trong nhà cửa khang trang ở trấn nhỏ, nếu dời đến nơi chật hẹp hơn, e rằng sẽ khó mà thích ứng.
Cả đời Mộc Cẩm, châm ngôn nàng luôn giữ vững chính là để bản cùng , chịu ủy khuất.
Phụ , nếu kinh doanh tại huyện thành, nhất định dẫn dắt một nhóm lão luyện từ trấn về. Trong thời gian , cần tăng cường bồi dưỡng những mới để họ thể kế nhiệm công việc tại cửa hàng ở trấn.
Điều cũng đáng ngại. Mộc Cẩm cũng sớm chiêu mộ một vài thanh niên trong thôn, họ đều là những kẻ cần cù, nhanh nhẹn, đầu óc cũng khá linh hoạt. Dù đó họ đều chỉ làm chân chạy việc hoặc học đồ, song việc kinh doanh của nàng cũng quá phức tạp, chỉ cần nghiêm túc học hỏi một chút là thể nhanh chóng bắt tay làm.
Điều phiền phức hơn cả, là cửa hàng thêu của nhị tại trấn nhỏ. Cửa hàng thêu trấn thực sự việc buôn bán ngày càng phát đạt. Bởi nhị may y phục quả thực tinh xảo, mắt. Các tiểu thư, thiếu phụ con nhà phú hộ, danh giá trong vùng đến cửa hàng thêu Mộc Ký cũng ngày càng nhiều. Cách vài ngày, họ ghé qua đây dạo chơi. Dù mỗi đều tiền bạc dư dả để mua y phục may sẵn, song những chiếc khăn thêu, túi gấm mắt , họ đều nguyện ý mua vài món. Làm ăn nhỏ cũng là tích tiểu thành đại .
Cửa hàng thêu trấn, nếu mở, chẳng những đáng tiếc, mà thật còn là một con đường để duy trì mối liên kết với các địa đầu xà trong vùng.
Mộc Cẩm cùng nhị Mộc Oánh thương lượng xong, Mộc Oánh đưa ý kiến rằng cửa hàng thêu trấn nên tiếp tục mở. Sau đó, nàng sẽ ở Mộc Gia thôn tìm vài tiểu cô nương thiên phú về nữ công để nhận làm đồ . Mộc Cẩm thấy nhị nhà sắp đặt chu đáo như , liền vô cùng vui mừng mà đồng ý.
Đợi qua một thời gian ngắn, cửa hàng ăn vặt liền chính thức giao cho Đại Lang cùng Nhị Lang con nhà trưởng thôn quản lý. Để Nhị Nương Tử làm chưởng quầy là . Mấy ngày , nàng bớt chút thời gian từ huyện thành về trấn nhỏ chỉ dạy cho Nhị Nương Tử. Sau đó, việc liền quyết định.
Tạm thời để Lăng Hư phụ trách cửa hàng tạp hóa, một mặt chỉ dẫn đồ . Lăng Không tạm thời chuyển đến trấn nhỏ, phụ trách cửa hàng ăn vặt. Kế tiếp, việc liền dựa theo kế hoạch mà từng bước tiến hành.
Mộc Cẩm cũng lên huyện thành xem xét cửa hàng. Tỷ Triệu Lục Nương và Triệu Tứ Nương Mộc Cẩm cuối cùng cũng tới huyện thành buôn bán thì vô cùng cao hứng. Việc làm ăn của Triệu Lục Nương cũng phát đạt. Mấy ngày đó, nàng dùng mối quan hệ của ở huyện thành, mỗi ngày đều dẫn theo Mộc Cẩm tìm các môi giới để xem xét nhà cửa và cửa hàng.
Chẳng qua, mối quan hệ của Triệu Lục Nương rốt cuộc vẫn còn yếu kém một phần. Trong huyện thành, những nhà cửa và cửa hàng thực chất đều các môi giới nắm giữ trong tay. Nếu khách hàng mối quan hệ vững chắc, bọn họ tuyệt đối sẽ tiết lộ tin tức. Mộc Cẩm xem xét nửa tháng, nhưng vẫn ưng ý bất kỳ cửa hàng tòa nhà nào.
Chỉ là đến ngày mùng ba tháng hai, chỉ trong vòng một ngày, thậm chí đến ba nhà môi giới tìm đến cửa hàng của Triệu Lục Nương. Bọn họ tìm thấy Mộc Cẩm, nhưng vì Mộc Cẩm cho địa chỉ cửa hàng của Triệu Lục Nương, nên họ mới tìm đến đây. Bọn họ đều vội vàng tìm đến nơi.
Hôm đó Mộc Cẩm mặt ở huyện thành, mà đang ở trấn nhỏ. Triệu Lục Nương liền lập tức thuê xe ngựa về trấn nhỏ, khi tìm Mộc Cẩm, vội vã đưa nàng trở về huyện thành. Mộc Cẩm cũng mang theo đủ bạc nén theo nàng...