Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 208
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:01:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Oánh sửng sốt.
Mộc Cẩm cũng đưa mắt sang.
Lúc , nam tử ghé cửa tiệm thêu, Mộc Cẩm chẳng mấy tin rằng đến đây để sắm đồ thêu.
Thân hình nam tử cao ráo, tuổi độ đôi mươi, khoác lên bộ thư sinh phục gọn gàng, toát lên vẻ nho nhã, lịch thiệp.
Diện mạo cho thấy rõ là một sách.
Mộc Cẩm khẽ nhíu mày.
"Tại hạ quý tiệm y phục mùa đông . Dưới nhà tại hạ vặn hai vị , liền đến đây chọn lựa mấy bộ cho các nàng."
Vị công tử trẻ tuổi chắp tay thi lễ, ôn hòa, cử chỉ vô cùng khiêm tốn, lễ độ.
Mộc Oánh lời , đôi mắt cong cong, khẽ liếc trưởng tỷ một cái đầy hàm ý.
Mộc Cẩm chẳng vì vẻ nho nhã lễ độ của lời lẽ chọn y phục mùa đông cho các mà lấy làm vui mừng.
Hắn là nam tử, còn các nàng đây chỉ là bốn tiểu cô nương. Lăng Tiêu vốn đến tiệm kho giúp đỡ bữa trưa.
Thấy Mộc Cẩm gì, Lăng Tiêu liền tới phía nàng, đem nàng che ở phía .
Mộc Cẩm liền mỉm , bước từ lưng Lăng Tiêu.
Nàng khẽ liếc mắt hiệu với Lăng Tiêu, đoạn : "Không ."
Lập tức mới đầu, mỉm đáp vị công tử trẻ tuổi một phúc lễ, hỏi: "Vị công tử từ tin tiệm thêu của chúng bày bán y phục mùa đông?"
Khóe môi vị công tử họ Khinh khẽ nhếch.
Vị Mộc cô nương quả nhiên cảnh giác hề nhỏ.
Trong nhà quả thật hai , bất quá...
"Tại hạ quen Lý lão thái gia, việc chính là từ phủ Lý lão thái gia mà ."
Mộc Cẩm thầm nghĩ, thì là .
Chợt vị công tử trẻ tuổi tiếp tục : "Hôm nay tại hạ bận việc khác, đến khi quý tiệm sắp đóng cửa mới ghé qua, thực sự làm phiền chư vị."
Có thể nhận thêm đơn may y phục mùa đông, mà lúc tiệm sắp đóng cửa, đương nhiên là một việc .
Hắn rõ quen Lý lão thái gia, điều cũng khiến nàng an tâm phần nào.
Lăng Tiêu khẽ chớp mắt, bất động thanh sắc lùi gần vị công tử nọ thêm một bước.
Bởi , nàng đầu gật nhẹ với Mộc Oánh, nháy mắt hiệu với Lăng Tiêu.
Mộc Oánh một nữa mở cửa tiệm.
Thấy một thiếu nữ thanh lệ độ mười lăm mười sáu tuổi đang tiến gần, khóe môi vị công tử trẻ tuổi khẽ nhếch.
Vừa cũng bỏ qua ánh mắt dò xét của Mộc cô nương và vị thiếu nữ .
Thì , các nàng xem như kẻ trộm mà đề phòng ư?
Mỉm , vị công tử trẻ tuổi liền theo trong cửa hàng.
Lúc trời tối, Nhị Ny Tử tay chân nhanh nhẹn đốt nến giá nến, cầm giá nến tiến .
Vị công tử trẻ tuổi cũng dứt khoát, chỉ lướt qua những bộ y phục mùa đông treo tường nhanh chóng chọn mười bộ.
Sáu bộ y phục mùa đông, cùng bốn kiện áo choàng.
Hắn thứ gì, Nhị Ny Tử đều dùng gậy gỗ chống xuống.
Mộc Cẩm ngửa đầu bức tường treo vỏn vẹn hơn mười bộ y phục, trong thoáng chốc cũng chút giật .
Trước nơi đây vốn dĩ chật kín, giờ khắc vẻ trống trải dị thường.
Mộc Oánh thì đờ đẫn .
Lăng Tiêu cũng ngừng chớp mắt, dường như vẫn thể tin những gì chứng kiến.
Người ... hẳn là bao nhiêu vàng bạc, mà mua mỗi đứa trong nhà năm bộ y phục mùa đông... chẳng mảy may chớp mắt?
Thế nhưng, vị công tử trẻ tuổi từ trong túi gấm lấy một tờ ngân phiếu năm mươi lượng đưa tới mặt Mộc Cẩm.
Mười bộ thành y, tính là bốn mươi sáu lượng bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-208.html.]
Mộc Cẩm nhận lấy ngân phiếu đưa cho Mộc Oánh, đoạn dặn dò nàng: "Vị công tử mua nhiều, bớt một lượng bạc cho .”
Mộc Oánh sững sờ gật đầu.
Sau đó, nàng tìm hai khối bạc vụn hai lượng cùng một khối bạc vụn một lượng đưa cho vị công tử trẻ tuổi .
Vị công tử trẻ tuổi mỉm lời cảm tạ, nhận bạc cẩn thận bỏ trong túi gấm.
"Công tử mua nhiều y phục như , cần chúng phái mang tới phủ ?" Mộc Cẩm hỏi.
Vị công tử trẻ tuổi nho nhã , nữa cất lời cảm ơn, "Vậy làm phiền cô nương, chỉ cần đưa đến nhà Lý lão thái gia là .”
Mộc Cẩm khẽ đáp lời.
Rồi vị công tử trẻ tuổi cũng cáo từ mà rời .
"Cứ như mà xong ? Bạc đều trả cả, chẳng lẽ lo chúng chịu đưa hàng ?" Nhị Ny Tử ngây ngốc hỏi, nét mặt vẫn còn vương vấn niềm vui.
Mộc Oánh mỉm liếc nàng một cái, "Chúng há thể cầm bạc của mà giao hàng chứ?”
Nhị Ny Tử sư phụ trêu ghẹo như , liền ngượng ngùng thè lưỡi.
Lăng Tiêu để mấy Mộc Cẩm ở trong cửa hàng, cũng đóng chặt cửa tiệm, còn nàng thì tự đến kho hàng mời Lăng Hư cùng Lăng Không hai tới.
Chuyện đưa y phục đến nhà Lý lão thái gia, tự nhiên là rơi trách nhiệm của hai bọn họ.
Lúc , tại khách điếm bậc nhất, trong căn phòng thượng hạng.
"Nguyên Thất, ngươi mua y phục từ tiệm thêu Mộc Ký mới mở của Mộc cô nương ?"
Một thanh âm trong trẻo như chim hoàng oanh vang .
Thiếu niên dáng ngọc thẳng ngoài cửa lập tức khom lưng chắp tay, "Bẩm quận chúa, thuộc hạ mua xong ạ!”
Thiếu niên dáng ngọc thanh dài vị công tử đến tiệm thêu Mộc Ký mua y phục thì còn thể là ai?
"Khi nào thể thấy mười bộ y phục đây?" Thanh âm bên trong cửa tràn đầy hân hoan hỏi.
Nguyên Thất lập tức đáp: "Thuộc hạ hết sẽ sai Mộc cô nương phái đưa đến nhà Lý Hướng Thiện lão gia tử, một khi hàng tới phủ Lý lão gia tử, thuộc hạ sẽ lập tức mang đến mặt quận chúa.
"Được lắm! Nguyên Thất, ngươi làm việc thỏa đáng!”
"Đa tạ quận chúa khen ngợi!”
Chờ khi Nguyên Thất rời , thiếu nữ áo đỏ trong phòng thượng hạng ghế khẽ đung đưa đôi chân, giống một vị quận chúa lễ nghi trói buộc.
Nàng ngây thơ lãng mạn như đóa đào trắng nõn rực rỡ cành.
Dứt lời, nàng liền thích ý vươn tay xé một chiếc đùi gà lớn bàn.
Sau đó, nàng ăn ngấu nghiến với vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Hai vị đại nha theo phía nàng liếc , đều nhịn nở nụ .
"Quận chúa, ngài từ xa chạy đến thị trấn một chuyến, chẳng những mua đồ ăn ngon, còn mua y phục xinh , chuyến quả thực đáng giá.”
Một đại nha trong đó khanh khách mà chúc mừng.
Quận chúa nhà các nàng hôm nay là lén gạt công chúa điện hạ cùng phò mã điện hạ mà chạy tới đây.
Thật sự là vì quá thèm những món mỹ vị trong tiệm đồ kho Mộc Ký.
Thật trùng hợp làm , vặn bắt kịp tiệm thêu Mộc Ký khai trương.
"Không thì ? Hôm nay quả là một ngày đáng giá." Thanh Dương quận chúa đến mặt mày cong cong, rạng rỡ.
Một nha lớn khác mím môi trách cứ: "Vị Nguyên Thất công tử cũng thế, chẳng phái trực tiếp đưa y phục quận chúa đến khách điếm? Lại cố tình đưa đến Lý gia một chuyến!"
Thanh Dương quận chúa tức thì nghiêng đầu liếc nàng một cái.
"Lý gia thoạt trông tuy kín đáo, kỳ thực là thế lực ngầm căn cơ sâu nhất nơi trấn ."
"Nguyên Thất làm ắt lý do của riêng , e là hôm nay tin Mộc cô nương gặp phiền toái gì chăng."
Nha mới vỡ lẽ.
Thanh Dương quận chúa xong lời , đôi mắt lạnh lùng khẽ lóe lên hàn quang.
Mẫu nàng đáp ứng cữu cữu, cần bảo hộ gia đình Mộc cô nương thật chu đáo.
Hôm nay, bất kể kẻ nào tự tìm đường c.h.ế.t mà động chạm đến Mộc cô nương, một khi rơi tay nàng, hừm!