Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:53:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

" Diệp tiểu nương tử, món quà nàng cứ nhận . Nàng khiến thằng bé làm tiểu , ngược còn khiến nó chăm học hơn, chuyện thật sự cảm ơn nàng. Với đây chỉ là một ít thổ sản, vật phẩm quý giá gì." Nghiêm Cố dỗ dành Nghiêm Mục xong, vẫn đẩy hòm quà cho Diệp Hạnh, "Đây là thổ sản mang về, lý nào tặng quà mang về. Nàng thể xem bên trong hẵng từ chối cũng muộn."

Diệp Hạnh nghĩ cũng , nếu đúng là thổ sản thì chẳng cần từ chối qua làm mất mặt. Nàng liền mở nắp hòm , thấy bên trong chất đầy một hòm những quả lớn màu xanh.

"Quả mà to thế?" Vương thị một bên cũng thấy kinh ngạc, nàng đặt tay so sánh, phát hiện nó còn lớn hơn cả bàn tay .

Diệp Hạnh hai mắt sáng rỡ ôm lấy một quả, : "Xoài ?! Ngài tìm ở , mùa xoài ?"

"Hình dáng như táo tàu, xanh đậm óng ánh, mềm ngọt chua, gọi là đông đào." Nghiêm Cố tán thưởng Diệp Hạnh một cái, " nó cũng gọi là đông xoài, thể kết quả mùa đông, hương vị quả thật giống như loại xoài mà nàng ."

Nghiêm Cố vốn chỉ định mang đến thử xem, nếu Diệp Hạnh thì coi như tặng nàng, nàng tự nghiên cứu còn thể dùng để làm điểm tâm. Chẳng ngờ Diệp Hạnh chỉ nhận mà còn cả mùa sinh trưởng của nó, xem thể nhờ nàng, sành sỏi , mà mở rộng đường tiêu thụ .

"Năm ngoái triều đình mấy năm nay bắt đầu thiện châu học ở các châu Lĩnh Nam, thậm chí còn xây dựng một loạt huyện học, chắc là nơi đó hiểu rõ luân thường đạo lý và hòa nhập với các vùng Trung Nguyên. Vì thấy ở đó cơ hội kinh doanh, liền dẫn gia đinh và một ít hàng hóa Lĩnh Nam bán. Chẳng ngờ, đồ vật ở vùng Trung Nguyên bán chạy ở đó, nhiều quan viên biếm chức cũng nhớ nhung đồ vật quê hương, nên hàng hóa mang nhanh chóng bán hết sạch." Nghiêm Cố kể chuyến buôn bán của với chút cảm khái, "Sau đó dẫn làm thuê tiếp tục khảo sát ở Lĩnh Nam, phát hiện ở đó nhiều loại quả hiếm thấy ở Tầm Dương, hương vị đều ngọt hơn hẳn ở chỗ chúng , liền mang về mấy xe để thăm dò thị trường."

dân chúng Tầm Dương đa khá bảo thủ với những thứ từ bên ngoài, thế nên Nghiêm Cố về tìm mấy chưởng quỹ bán trái cây tươi, họ đều giữ thái độ quan sát, hết đến khác chịu mua, cứ khăng khăng đợi khác mua họ mới dám. Mãi cho đến khi Nghiêm Cố Diệp Hạnh thể khiến những cố chấp ở phủ thành chấp nhận các món điểm tâm kiểu mới của nàng, mới đặc biệt mang theo một hòm cho nàng xem.

Diệp Hạnh cũng phụ sự kỳ vọng của , nàng tiếp nhận đông xoài , lập tức cắt một quả nếm thử. Sau khi Nghiêm Cố đồng ý, Diệp Hạnh dùng d.a.o cắt một quả đông xoài, một nhát d.a.o xuống thấy dòng nước vàng óng chảy dọc theo lưỡi dao, thể tưởng tượng bên trong quả mọng nước đến mức nào. Cắt , thịt quả màu vàng mềm mại, ăn thơm ngọt giống hệt xoài nàng từng ăn đây, chút vị chua nhẹ ngược càng khiến nó đậm đà hương vị trái cây tươi.

"Nghiêm lão bản, ngài mang về bao nhiêu đông xoài, mua hết!" Diệp Hạnh lập tức bày tỏ với Nghiêm Cố ý mua, hơn nữa để cho khác ở phủ thành giành nàng hoặc cùng lúc bán điểm tâm vị xoài, nàng quyết định mạo hiểm một mua hết bộ đông xoài còn trong tay Nghiêm Cố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-74.html.]

Phách lực của Diệp Hạnh khiến Nghiêm Cố chút kinh ngạc, nhưng thấy khuôn mặt trẻ trung non nớt của nàng, chút thấu hiểu, đúng là hổ con mới sinh sợ cọp, nàng thể màng hậu quả mà đưa quyết định như cũng là chuyện thường tình. Nghiêm Cố cũng là tính cách sảng khoái, bán bộ lô quả cho Diệp Hạnh với giá cực kỳ chăng, bản chỉ kiếm chút tiền công, và đồng ý yêu cầu trả góp của Diệp Hạnh.

Diệp Hạnh lúc chuẩn văn thư, chút tò mò hỏi: "Nghiêm lão bản tin tưởng đến , chẳng lẽ sợ quả của bán , đến lúc đó giở trò trả tiền ?"

"Ta về phủ thành với rằng phủ thành mới đến một vị Diệp tiểu nương tử, đồ ăn làm ngon miệng còn thủ đoạn, giờ đây thể tự do phủ của các quan thương danh lưu lớn. Ngay lúc đó nàng là một thông minh, hôm nay gặp mặt càng chứng thực suy nghĩ của , tin sẽ lầm ." Nghiêm Cố giờ đây cũng tỉnh táo , Diệp Hạnh sợ khác nàng làm món điểm tâm ưa chuộng nên mới mua đứt, vì càng tin tưởng năng lực của Diệp Hạnh.

Được khác khẳng định là một chuyện vô cùng đáng mừng, đợi ký xong văn thư, Nghiêm Cố vì còn việc xử lý nên về , Diệp Hạnh lén gọi Nghiêm Mục ở .

Đan Đan

"Ê, trưởng của ngươi qua tuổi tác cũng lớn lắm, trông làm ăn lợi hại đến thế?" Diệp Hạnh lấy một miếng bánh cuộn đưa cho Nghiêm Mục ăn.

"Giờ nàng mới trưởng lợi hại ? Nàng cứ đến phủ thành mà hỏi thăm Nghiêm gia đại lang, thể nào cũng cả rổ lời khen , thua kém tiểu lang quân nhà Thẩm Tuần phủ mới đến đây một năm ." Nghiêm Mục kể lể về trưởng cứ thế thao thao bất tuyệt, tiện thể còn dìm hàng Thẩm Thiệp, lấn át danh tiếng của trưởng trong năm qua. "Nàng xem bây giờ ăn mặc tươm tất thế , thực nhà cũng nghèo lắm. Nương sinh xong thì mắc bệnh, cha cũng bỏ , may mà trong nhà còn trưởng . Hắn từ nhỏ thông minh, cha bỏ liền khắp nơi theo khác làm ăn, buôn bán, giờ mới thể đến học đường sách."

Đại Nữu lời Nghiêm Mục , ngược còn cố ý trêu chọc : "Huynh trưởng ngươi kiếm nhiều tiền về nhà như , ngươi còn tiết kiệm tiền mới thể đến tiệm mua điểm tâm ăn một ? Gia đình các ngươi ngày nào cũng ăn những thứ ?"

"Đó là vì nhà chúng quy định tiền tiêu vặt một tháng của , nếu tiêu quá thì chỉ thể tìm nương mà xin thêm tiền." Nghiêm Mục Đại Nữu chuyện của , kích động đến mức suýt chút nữa phun bánh kem trong miệng , "Lúc đó là vì mua đồ chơi, chứ nếu , điểm tâm nhà nàng mua nổi?"

Nghiêm Mục khi đó quả thật tiêu hết tiền tiêu vặt để mua đồ chơi, nhưng cho Đại Nữu rằng trưởng quản lý chặt. Huynh trưởng để quá nhiều tiền trong tay để cám dỗ làm chuyện , chỉ quy định tiền tiêu vặt nhiều, mà còn dặn dặn nương đừng cho tiền. Ở nhà, Nghiêm Mục sợ nương , chỉ sợ trưởng Nghiêm Cố, trưởng mà nghiêm túc thì thật sự sẽ phạt , nếu cũng chẳng vì mấy món điểm tâm mà giúp Diệp Hạnh quảng bá .

"Thôi , với ngươi nữa. Huynh trưởng về còn mang cho nhiều đồ chơi vui, về nhà chơi những thứ đó đây." Nghiêm Mục ăn xong miếng bánh cuộn cuối cùng, lau miệng vỗ vỗ bụng, mãn nguyện rời .

Diệp Hạnh bóng lưng nghênh ngang rời , thấy chút buồn . Đại Nữu và hai tỷ Xuân Ni, Xuân Nha cũng che miệng : "Hắn trông cứ y như một con vịt kiêu ngạo !"

Loading...