Rửa mặt xong, Tạ Uyển Oánh khỏi nhà vệ sinh, cúi đầu cảm ơn bà Lỗ: “Cảm ơn bà ạ!”
“Không gì.” Bà Lỗ vỗ vai cô, : “Nào, rửa táo ăn thôi.”
Trong túi hơn chục quả táo, Tạ Uyển Oánh chọn ba quả mang bếp rửa.
Bà Lỗ vẫy tay, bảo Vu Học Hiền xuống, : “Tôi đưa tiền mua gạo cho .”
“Không cần ạ.” Vu Học Hiền nhận tiền.
Điện thoại bàn trong phòng khách reo lên. Bà Lỗ đang lấy ví liền máy.
Đầu dây bên hình như câu gì đó đùa giỡn.
Bà Lỗ ngửa mặt lớn, chỉ tay đang rửa táo trong bếp: “Cậu chậm chân .”
“Cái gì?” Người đầu dây bên giật , câu là .
“Tôi là điện thoại của gọi chậm , Tào Dũng, giúp cô bé .” Bà Lỗ giải thích.
Cô em gái nhỏ đang ở nhà bà Lỗ? Tào Dũng giật đến mức nên lời, nghĩ thầm thế . Anh giới thiệu, ai giới thiệu bà Lỗ cho cô em gái nhỏ?
Vu Học Hiền cũng thấy sự xuất hiện của Tạ Uyển Oánh ở nhà bà Lỗ kỳ lạ, hỏi: “Cô ơi, cô quen cô bé ? Ai giới thiệu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-943.html.]
“Ai giới thiệu ? Cần ai giới thiệu ? Gặp đường, chẳng cô bé là sinh viên của đại học y chúng ?” Bà Lỗ tỉnh bơ.
Sinh viên đại học y nhiều giảng viên, Tạ Uyển Oánh sinh viên dược, bà Lỗ lớn tuổi nghỉ dạy giảng đường, chỉ làm hướng dẫn ở viện nghiên cứu, hai cơ bản điểm giao . Gặp đường cũng chỉ là xa lạ lướt qua . Nếu thật sự mối quan hệ trong học tập công việc, hai quen từ lâu .
“Cô bé mải mà để ý đường, suýt nữa đ.â.m cây.” Bà Lỗ kể cuộc gặp gỡ sáng nay, : “Tôi gọi cô bé, thấy thuốc tím mặt cô bé, nhớ ngày xưa cũng từng thuốc tím hành hạ, nên đưa về nhà giúp cô bé.”
Cô em gái nhỏ ngốc nghếch mải suýt đ.â.m cây. Tào Dũng điện thoại nên diễn tả tâm trạng của như thế nào. Quả nhiên thần kinh của cô em gái nhỏ cần thư giãn, hôm nào dẫn cô chơi đó.
Tạ Uyển Oánh đang bà Lỗ chuyện trong bếp, mặt đỏ bừng đến tận mang tai, thấy sư Vu trong phòng khách phá lên.
“Tôi các quen cô bé , đặc biệt là Tào Dũng.” Bà Lỗ lè lưỡi với Vu Học Hiền và Tào Dũng đầu dây bên , nhỏ.
Tạ Uyển Oánh , gần đây bà vẫn luôn thằng nhóc Tào Dũng nhà cuối cùng cũng tìm hiểu đối tượng.
Bà Lỗ ru rú trong nhà mà cũng hóng chuyện. Tào Dũng nghĩ đầu dây bên , ai tiết lộ tin tức cho bà.
Vu Học Hiền , giúp Tào Dũng hỏi: “Cô ơi, thừa nhận mà cô ?”
“Sao . Vợ viện trưởng, cô Tưởng...”
Bà Lỗ cũng coi như khách quen của cô Tưởng. Không cần nghĩ cũng là ông già và vợ . Tào Dũng thầm phàn nàn trong lòng.
“Nói là giúp hai se duyên.” Bà Lỗ làm động tác se duyên giống cô Tưởng, Vu Học Hiền, làm khó Tào Dũng mà đến học trò mặt: “Còn thì ? Nghe với Khương Minh Châu ...”
“Không , .” Vu Học Hiền vội vàng xua tay.