Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 932

Cập nhật lúc: 2025-10-13 18:13:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy biểu cảm của chồng, Tôn Dung Phương hỏi: “Ông gì?”

“Con gái ông là bác sĩ giỏi giang, cái gì các bà cũng đúng, bà tự rõ với họ .” Tạ Trường Vinh xong, phẩy tay bỏ .

May mà, chồng lúc nên im lặng. Quay , Tôn Dung Phương với nhà Ngô gia: “Lệ Toàn bệnh, nên Oánh Oánh với tư cách là bạn bè giúp cô giới thiệu bác sĩ để viện chữa bệnh.”

“Chúng Lệ Toàn bệnh mà viện. Không tin bà hỏi con gái bà xem, xem con gái bà gì, đang giấu diếm điều gì ?” Chú hai, thím hai nhà Ngô gia chỉ chiếc điện thoại im lặng trong tay bà.

Sự việc đến nước , Tạ Uyển Oánh cân nhắc một chút, một phần sự thật: “Lệ Toàn thương nhẹ, bây giờ vết thương sắp lành .”

Tôn Dung Phương lập tức giải thích với những : “Con gái Lệ Toàn tai nạn giao thông, nên viện. Bây giờ sắp khỏi , chuẩn xuất viện.”

“Trước đây tại gọi điện báo cho gia đình? Con gái bà là bạn cô thông báo cho gia đình, ý đồ gì?”

Đối với điểm , Tôn Dung Phương tin tưởng con gái , : “Chắc chắn là Lệ Toàn cho con bé , Lệ Toàn ba lo lắng. Nếu con gái giống Lệ Toàn, chắc chắn cũng sẽ làm như .”

Chú hai, thím hai nhà Ngô gia vẫn cho rằng Tạ Uyển Oánh quỷ, níu lấy chị : “Mau xem Lệ Toàn, hoặc là đưa cô về nhà, xem cô lấy thận .”

“Con gái cần thận của cô làm gì!” Tôn Dung Phương tức giận đến mức nổ phổi, ném điện thoại xuống.

“Một quả thận thể bán mười mấy vạn đấy.” Thím hai nhà Ngô gia liếc bà một cái với vẻ mặt “đừng tưởng cái gì cũng ”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-932.html.]

Tên khốn, một lũ khốn nạn.

Ngô Lệ Toàn siết chặt nắm tay nghĩ, Trước đây cô gia đình , chính là vì những cuối cùng sẽ làm phiền bạn cô.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên ngoài cửa phòng bệnh, y tá : “Bác sĩ Ân, cô nhất định xuất viện, đồ đạc thu dọn xong . Chúng ngăn cản cho cô , cô rút ống là .”

“Ai rút ống là thể .” Ân Phụng Xuân bước nhanh, nhưng giọng bình tĩnh, hỏi y tá khi đẩy cửa phòng bệnh. Vừa liền thấy túi đồ cá nhân thu dọn đặt ở cuối giường, và đang giường đồ bình thường.

Ánh mắt trầm xuống, Ân Phụng Xuân với y tá: “Cô ngoài .”

Y tá liếc vẻ mặt vô cảm của , lo lắng, trong lòng nghĩ sẽ ngoài gọi điện cho Tạ Uyển Oánh. Bởi vì Tạ Uyển Oánh nhờ cô chăm sóc bạn .

Đợi y tá ngoài, Ân Phụng Xuân nhẹ nhàng đóng cửa phòng bệnh, đến cạnh giường, nhẹ giọng hỏi: “Có chuyện gì ?”

Ngô Lệ Toàn ngẩng đầu , thấy mặt lạnh như đang tức giận.

Anh sẽ tức giận với cô ?

Không. Nằm viện mấy ngày nay, tiếp xúc với nhiều hơn, cô dần dần phát hiện ít , ngay cả khi tức giận cũng hề lớn tiếng, điều khiến kinh ngạc. Không các bác sĩ đều như , kiểm soát cảm xúc của . Đương nhiên, đừng tưởng quát tháo mắng nhiếc là làm gì, cô tận mắt chứng kiến nhiều nghiêm khắc khác, khiến bác sĩ Lý và những khác sợ hãi cụp đầu dám câu nào.

Loading...