Tôi tin hot mà chỉ thấy xót xa.
Rõ ràng từng mắc kẹt vì chuyện , mà vẫn lựa chọn con đường tương tự.
Leo lên khó khăn nhường nào, nhưng rơi từ cao xuống chỉ cần trong một đêm.
Đây chính là cái giá trả khi giữ gìn hình ảnh của .
Khi chuyện lắng xuống, chợt nhớ về nhiều năm .
Đêm hè oi ả ở Hoành Điếm.
Khi , bố của Lục Hằng gây tai nạn bỏ trốn kết án, vai diễn thử vai thành công nghệ sĩ cùng công ty cướp mất, đành làm diễn viên quần chúng trong đoàn phim.
Có nhiều cảnh đánh đấm, tay trầy xước vô , là những vết bầm tím thể che giấu.
Cùng ngày, một nghệ sĩ hắt một tay nước nóng, cô chỉ là một quản lý điều hành, đáng lẽ chịu đựng những điều .
Chúng gặp khi đang hút t.h.u.ố.c lá phía trường , cả hai đều thảm hại như những con chó.
những chú chó con thì sưởi ấm cho .
Chúng trò chuyện, từ chuyện phiếm trong đoàn phim đến lý tưởng cuộc đời.
Khó khăn to lớn đến mấy cũng trở nên đáng kể tuổi trẻ tràn đầy nhiệt huyết.
Trong đêm đó, hai con bỏ rơi, từng rút một sức mạnh đặc biệt từ đối phương .
Anh trở thành diễn viên giỏi nhất.
Tôi nhất định trở thành quản lý đỉnh nhất.
Đêm trăng thưa thớt, giờ đây cảnh vật vẫn còn nhưng lòng đổi .
Khí chất của tuổi trẻ là thứ thể tái tạo, chúng đều đến tương lai từng mơ ước.
Chỉ là, lạc mất thôi.
Lai Lai thấy tin hot, vội vàng gọi điện hỏi tình hình.
Sau khi vẫn , mới thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tro-choi-tinh-ai/chuong-15.html.]
Lời định xoay vài vòng trong miệng, cuối cùng vẫn quyết định những lo lắng của trong thời gian qua.
"Khi chúng lộ, phản ứng đầu tiên của tớ là sẽ nghĩ cách bao biện để làm rõ."
Tôi rít một thuốc, cảm thấy bản trở nên rụt rè thế thật đáng buồn: "Điều đáng sợ là hình như tớ thực sự quá tin tưởng , cho dù tớ tự nhủ nhiều rằng dù chia tay cũng , nhưng vẫn… Lai Lai, mới 22 tuổi, quá trẻ."
Tôi còn hết, Lai Lai ngắt lời: "Tớ sắp ly hôn ."
Tôi ngẩn : "Cậu gì cơ?"
Cô mới kết hôn một năm.
Khi đó Lục Hằng tham gia một đoàn phim, đạo diễn phim thương mại nổi tiếng, đội ngũ sản xuất hàng đầu trong ngành, nhiều khâu trung gian cần thông qua.
Tôi bận đến mức chân chạm đất, thể đến dự đám cưới của , chỉ thể gửi một phong bì lì xì lớn chúc mừng tân hôn.
Lai Lai : "Cậu nên vui mừng cho tớ."
Tôi nghĩ đến trạng thái đau khổ của Lai Lai khi kết hôn và vẻ mặt vẫn còn nặng trĩu khi gặp mặt , gật đầu: "Tớ vui cho ."
Cậu hít sâu một : "Giang Lê , con đều môi trường bên ngoài định hình, gia đình, bạn bè, môi trường xung quanh... Chúng dốc sức đấu tranh với những thứ mang ảnh hưởng tiêu cực cho , cuối cùng phát hiện , bản vô tình chúng đổi từ lúc nào . Vậy nên... tổn thương lớn nhất mà một mối tình mang cho con là gì ? Là... đó còn niềm tin tình cảm nữa, cũng dám tổn thương, những đánh giá và ảnh hưởng của đối phương sẽ theo như cái bóng ánh mặt trời, dường như thể rũ bỏ , Giang Lê, đang nghĩ ?"
"Tớ—"
Lai Lai từng chữ một: "Nếu nghĩ như thì mới thật sự thể thoát khỏi nó ."
Tôi nhất thời sững sờ.
"Đời ngắn ngủi, gì mà thể chịu tổn thương chứ? Giờ tớ ly hôn đấy, ở huyện nhỏ thì ly hôn cũng gần giống như tiền án, nhưng tớ sợ. Đây là cuộc đời của tớ, ai thể chịu trách nhiệm cho nó ngoài bản tớ. Cậu cũng Giang Lê, đừng đánh mất khả năng yêu thương, ."
Khóe mắt bỗng nóng lên.
Linlin
Tôi vô thức ngẩng đầu lên, kìm nén nước mắt chảy ngược trong.
Ngọn gió đêm thổi qua , dường như ngừng .
Phải , .
Tôi về phía Lâm Tri Dã ở xa.
Bị tổn thương cũng , thất bại nữa cũng . Tôi sẽ vì bất cứ ai mà đánh mất dũng khí để yêu thêm nữa.