Trò chơi đám cưới - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:13:04
Lượt xem: 177

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, lấy từ túi dụng cụ một cái bánh xe mới và vài linh kiện mà hiểu.

Ngón tay dài, sạch sẽ, động tác thuần thục tập trung.

Ánh mặt trời xuyên qua cửa kính sân bay chiếu lên góc mặt nghiêng của , phủ lên một lớp hào quang vàng nhạt.

Tôi , trong lòng bỗng nhiên xao động một chút.

Khoảng mười phút , dậy, phủi bụi tay.

“Xong .”

Tôi thử đẩy chiếc vali, bốn bánh xe trơn tru vô cùng, còn dễ dùng hơn cả lúc mới mua.

“Cảm ơn nhiều lắm! Hết bao nhiêu tiền ạ? Để chuyển khoản cho .” Tôi vội vàng lấy điện thoại .

Anh xua tay, mỉm .

“Chỉ là tiện tay thôi mà.”

“Thế ? Hay là để mời một ly cà phê nhé? Coi như là quà cảm ơn.” Tôi kiên trì .

Anh đồng hồ, đó gật đầu.

“Được thôi. lúc chuyến bay của vẫn còn một thời gian nữa mới khởi hành.”

Chúng xuống quán cà phê trong sân bay.

Qua trò chuyện, tên là Cố Ngôn, là một kiến trúc sư.

Lần tới châu u là để nghỉ phép, cũng là để tìm kiếm cảm hứng.

Chúng nhiều chuyện.

Nói về du lịch, về kiến trúc, về điện ảnh và cả ẩm thực.

Tôi nhận chúng nhiều sở thích chung.

Anh uyên bác hài hước, trò chuyện với là một việc thoải mái.

Anh hỏi tại du lịch một , cũng hỏi về quá khứ của .

Anh chỉ xem như một bạn đồng hành tình cờ gặp gỡ, trao đổi bình đẳng và chia sẻ chân thành.

Cảm giác khiến thư giãn.

Gần đến giờ lên máy bay, chúng trao đổi phương thức liên lạc.

“Em Ý chú ý an đấy. Có bất kỳ vấn đề gì, thể liên lạc với bất cứ lúc nào.” Anh .

“Anh cũng , thượng lộ bình an nhé.”

Chúng vẫy tay chào tạm biệt.

Nhìn bóng lưng bước về phía cửa soát vé, đột nhiên cảm thấy, chuyến hành trình lẽ sẽ vài điều bất ngờ ngoài dự kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tro-choi-dam-cuoi/chuong-14.html.]

Trong những ngày ở Ý, và Cố Ngôn vẫn luôn giữ liên lạc.

Anh sẽ gửi cho những bức ảnh kiến trúc chụp, kể cho những câu chuyện đằng những công trình cổ kính đó.

Tôi cũng chia sẻ với những chuyện thú vị gặp , chẳng hạn như suýt kẻ gian lừa mất ví ở Rome, việc ăn món kem ngon nhất ở Florence.

Cuộc trò chuyện của chúng từ chỗ khách sáo ban đầu, dần trở nên tùy ý và thiết hơn.

Tôi nhận bản bắt đầu mong chờ nhận tin nhắn của mỗi ngày.

Tôi sẽ vô thức mỉm khi thấy những bức ảnh gửi tới.

Cảm giác tinh tế, cũng .

Tôi , lẽ một nữa rung động .

, hề sợ hãi, cũng hề lùi bước.

Tôi , xứng đáng gặp một hơn.

Cố Ngôn với rằng cũng công tác ở Paris.

Chúng hẹn gặp tại đó.

Ngày hôm , bên bờ sông Seine chờ .

Ánh nắng chiều tà vương mặt sông, sóng nước lấp lánh lăn tăn.

Tôi thấy mặc một chiếc áo măng tô màu kem, lướt qua dòng tấp nập để tiến về phía .

Trong tay vẫn còn cầm một nhành hoa hồng đỏ thắm.

Trái tim khoảnh khắc đó bỗng đập nhanh liên hồi.

Anh bước đến mặt , đưa nhành hoa hồng .

"Lâm Khê."

Ánh mắt dịu dàng và đầy nghiêm túc.

"Anh quá khứ của em xảy những gì, nhưng em là một cô gái xứng đáng trân trọng."

"Anh dám rằng thấu hiểu em đến nhường nào, nhưng nguyện dùng cả đời để hiểu em, tôn trọng em và yêu em."

"Vì , em sẵn lòng cho một cơ hội, cũng là cho chính bản một cơ hội ?"

Tôi sâu đôi mắt , nơi đó hề sự toan tính lợi dụng, chỉ sự chân thành đong đầy.

Tôi nhận lấy nhành hoa mỉm .

Thế nhưng nước mắt kìm mà trào .

Lần , là những giọt nước mắt hạnh phúc.

"Em đồng ý."

Loading...