13
Mắt thấy hùa hóng hớt, tình hình dần mất kiểm soát.
Phó Hàn Minh vươn vuốt rồng về phía .
"Giúp , thì đuổi cô ngoài."
Chiêu dùng , kiên quyết từ chối vì ông nội bây giờ còn hứng thú với đàn ông nữa.
Phó Hàn Minh sang ôm ngực.
"Vẫn còn đau lắm, lẽ cần liên hệ với chú công an một chút."
Hứ, dọa ai đấy, chú công an thể bắt là bắt?
Phó Hàn Minh thẳng lên.
"Lương tăng gấp đôi!"
Tôi lập tức bật dậy ngay!
Tôi ưỡn n.g.ự.c dạy dỗ Dương Thanh Thanh: "Cô đường đường là một tiểu thư giàu , cứ mãi làm tiểu tam thế?"
"Biết tại tổng giám đốc Phó lấy làm lá chắn ?"
"Vì là dượng tương lai của ! Nhìn gian nan theo đuổi dì , sắp thành công , chuyện của cô mà đồn ngoài, cô bảo dì nghĩ ?"
Bộp…
Miếng dưa tay Lục Tranh Nhạc rơi bộp xuống.
Dương Thanh Thanh nước mắt còn khô, lắp bắp : "Dì... Dì ạ?"
U là trời, để từ chối cô , đóng vai kẻ khổ tình.
Lần để từ chối cô , dựng cảnh tình yêu lệch tuổi?
Phải liều thế ? Yêu cô thì c.h.ế.t chắc ?
Tôi gật đầu: " , tin thì cô cứ đến bệnh viện mà hỏi xem, Phó Hàn Minh viện mấy ngày, ở khoa nội trú hết chuyện đấy."
Dương Thanh Thanh thận trọng hỏi: "Anh Hàn Minh, chuyện là thật ạ?"
Phó Hàn Minh liếc một cái sắc lẹm, gật đầu: " , hứng thú với gái trẻ, chỉ thích lớn tuổi hơn thôi."
Dương Thanh Thanh thẫn thờ, sự dìu dắt của trợ lý, loạng choạng bước .
Điều khiến bất ngờ là Lục Tranh Nhạc hề ngăn cản.
Thậm chí còn mất bình tĩnh hơn cả Dương Thanh Thanh, nữ thần lạnh lùng thường ngày lúc cứ như sét đánh, gọi quản lý của chui tọt xe riêng.
Tôi hỏi Phó Hàn Minh: "Lục Tranh Nhạc cũng thầm mến ? Sao phản ứng của cô còn mạnh hơn cả Dương Thanh Thanh?"
Phó Hàn Minh mặt lạnh tanh: "Cô là chị họ ."
Tôi: ...
Xin .
Câu chuyện tình yêu của dì, chỉ ở khoa nội trú mà trong group chat nhà họ Phó cũng sắp sửa hết .
14
Ngày hôm , trời còn sáng.
Một phụ nữ trông hiền lành xông nhà Phó Hàn Minh
Vừa bước lẩm bẩm: "Dù giục con tìm yêu nhưng cũng bảo con dễ dãi thế."
"Mẹ kỳ thị dì gì nhưng dù gì cũng kiếm mấy cô gái cùng tuổi mà xem chứ?"
"Nếu thực sự ai mắt, con tìm dì , cũng là chấp nhận ..."
Đang dở, gặp gội đầu xong, đang cầm khăn lau tóc.
Ngay lập tức, ánh mắt của sáng bừng lên sự ngạc nhiên.
Bà kéo tay : "Cháu gái, năm nay cháu bao nhiêu tuổi ?"
Tôi: "Hai mươi tư."
Có thể thấy rõ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
"Hai mươi tư quá, hơn ba mươi lăm!"
Tôi: ???
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tra-lai-binh-tro-cot-cho-ong-toi/chuong-6.html.]
Trong lúc đang bối rối, Phó Hàn Minh từ lầu hai xuống kéo .
Anh với vẻ mặt với : "Mẹ tự tiện xông nhà con? Có ý thức về quyền riêng tư ạ?"
Mẹ hài lòng : "Mẹ là của con! Hôm qua dì nhỏ con cứ khăng khăng con ở ngoài cặp với dì họ nhà , thế thì chẳng vội vàng đến xem ?"
Má ơi, thót tim.
Cái lời dối phóng đại to !
Phó Hàn Minh lạnh một tiếng, xách từ đằng .
"Nhìn rõ ?"
"Đây mới là bạn gái con."
"Sau bớt mấy lời đồn ngoài !"
Mẹ vui nhưng cảnh giác.
"Thật ? Lần con đang lừa đấy chứ?"
Phó Hàn Minh vươn tay ôm chầm lấy , kéo lòng: "Đã sống thử ạ, thấy ?"
Mẹ lập tức tít mắt.
"Phải , nhà họ Phó loại lăng nhăng bừa bãi! Đã sống thử thì nhất định đối xử với đấy!"
Tôi chen .
thấy lịch sử mỗi mở miệng đều chẳng đến .
Phó Hàn Minh liếc một cái ánh mắt tăng lương, khiến ngậm chặt miệng .
Ok thôi, bạn gái thì bạn gái, cũng làm bao giờ .
Sau một hồi hàn huyên, lúc , cổ tay thêm một chiếc vòng ngọc bích.
Người nghèo như , chỉ nó đắt lắm.
Tôi chiếc vòng Phó Hàn Minh.
Tôi cắn răng chịu đau, tháo chiếc vòng : "Trả ."
Phó Hàn Minh liếc một cái, nhận.
"Đã cho cô thì cô cứ đeo ."
Như thế , làm việc rạch ròi, giờ thích chiếm hời của ai hết.
Phó Hàn Minh nhướng mày, quăng một tờ hóa đơn, là bảng kê chi phí viện.
Trên đó là phòng đơn VIP và một loạt thuốc đắt tiền, gộp thành một con mà cày bừa cho nửa năm mới trả nổi.
Tôi ngớ .
Chết tiệt, BHYT ?
Phó Hàn Minh nhếch môi, : "Tôi đóng, cô ý kiến gì ?"
15
Đáng ghét thật, làm gì ai BHYT chứ!
"Đã rạch ròi , chi phí y tế cô thanh toán ."
Tôi chột , tiền.
Tôi giả vờ đáng thương yếu ớt: "Anh cần tiền thuốc men ?"
Phó Hàn Minh gõ gõ tờ hóa đơn: "Bây giờ hai phương án. Thứ nhất, trả tiền."
Tôi: "… Không tiền…"
Khóe môi cong lên: "Thứ hai, làm bạn gái nửa năm, chặn việc gia đình giục cưới. Lương vệ sĩ vẫn trả bình thường."
"Hai chọn một, cô chọn một cái."
Tôi lôi điện thoại kiểm tra dư tài khoản của nữa.
Tôi phát hiện thật lựa chọn nào khác.
"Điều thứ hai, thể thêm một điều kiện phụ ?"
Phó Hàn Minh nhướng mày: "Điều kiện gì?"
Tôi yếu ớt mở lời: "Tìm phụ trách đạo cụ, làm cho một khẩu AK..."
(Hết chính văn)