8
Nửa đêm, lẻn cầu thang bệnh viện, gọi Tiểu Trần cho.
Hôm nay chỉ lo đưa Phó Hàn Minh viện màquên béng mất ban đầu bản còn hẹn gặp với thần tài.
Lúc nhớ chuyện thì trời tối mịt .
Hy vọng thần tài đại nhân rộng lượng, thể tha thứ cho vì leo cây.
Điện thoại kết nối, lập tức chân thành xin : "Chào ngài, là huấn luyện viên của Võ quán Giang Nam, xin vì hôm nay..."
"Nữ?" Đối phương cắt ngang lời , là một giọng nam trung niên trong trẻo, mang theo chút ngạc nhiên.
Làm nghề lâu , thấy quá nhiều trường hợp "trọng nam khinh nữ" kiểu .
Nam giới trời sinh khỏe hơn một chút nên khách hàng cũng chuộng tìm huấn luyện viên nam hơn.
Dù tiếc hùi hụi vì bỏ lỡ cơ hội làm giàu nhanh chóng nhưng vẫn chuyên nghiệp giới thiệu các huấn luyện viên nam khác.
Đối phương liên tục : "Xin nhé, để cô hiểu lầm , nữ càng !"
Ừm?
Đối phương tò mò hỏi han: "Xin mạn phép hỏi một câu: Cô... Có đánh phụ nữ ?"
Não như chong chóng: "Chỉ cần giá cả hợp lý, đánh già phụ nữ và trẻ em, đá mèo cưng chó!"
Đối phương: "Tôi trả giá cao nhất!"
"Nói , ngài đánh ai?"
"Không , là ông chủ của ! dạo xui, một cô gái đánh cho nhập viện , nếu cô tiện thì thể đến phòng VIP bệnh viện tư nhân thành phố làm vệ sĩ vài ngày ? Lương của cô bắt đầu tính từ hôm nay luôn!!"
Đây chẳng là bệnh viện mà đang ở ?
"Được! Ông chủ của ngài tên là gì?"
Đối phương: "Anh tên là Phó Hàn Minh!"
Tôi: ...
Tôi hiểu rõ mối quan hệ nhân quả trong chuyện .
Bởi vì Phó Hàn Minh đá xoay nên tìm một võ quán thuê huấn luyện viên học cách phòng .
Và huấn luyện viên thuê, chính là .
Tôi điện thoại ông chủ nhận và mảnh giấy nhớ trong túi quần.
Hai thể là giống mà là y chang .
Đêm khuya thanh vắng, chống cằm Phó Hàn Minh giường bệnh.
Sống mũi cao thẳng, làn da tỳ vết.
Đẹp trai, còn tiền, mỗi tội vận may kém.
Ông chủ thật đúng là, cực kỳ hợp ý .
"Cô làm gì thế?"
Phó Hàn Minh chằm chằm đến tỉnh ngủ, nhớ vụ hôn hít ban ngày thì càng kéo chăn quấn chặt lấy .
"Tôi sắp xếp trông nom , cô đừng làm bậy."
Tôi dịu dàng kéo chăn cho
Thằng ngốc , linh tinh gì thế.
Phòng bệnh , định là chỉ hai chúng thôi.
9
Sau khi ngủ , ông nội yêu quý của đến thăm .
Tôi vô thức lùi vài bước, giữ cách với ông.
Ông già giờ chạy nhanh quá, thể bì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tra-lai-binh-tro-cot-cho-ong-toi/chuong-3.html.]
"Ông ơi, ông xem , cháu cua đàn ông nhé, còn hôn cả nữa, hôm nay đừng động thủ nữa ?"
Trang phục của ông hôm nay tầm thường.
Mặc bộ đồ kiểu Trung Sơn, đầu buộc dải lụa đỏ.
Đối mặt với lời cầu xin tha thứ chủ động của , ông chẳng mảy may động lòng, thậm chí còn chút khinh bỉ.
Ông : "Chuyện tình yêu nam nữ tạm thời gác sang một bên, dặn dò con một chuyện, cho kỹ đây."
Tôi rửa tai lắng .
"Đốt cho hai khẩu AK."
Tôi: ...
Hay là, ông nội ơi, ông cứ đưa cháu luôn .
Nếu cháu mà kiếmđược AK cho ông thì cháu cũng chẳng còn cách ăn kẹo đồng là bao , thật đấy.
"Ông cần cái thứ đó làm gì ạ?"
Đôi mắt ông già sáng rực, gương mặt lộ vẻ hung dữ.
"Ta phát hiện ở đây còn hai con quỷ ngoại quốc từ mấy chục năm , xử chúng nó !!"
Tôi: ...
Thật sự cạn lời.
Mình c.h.ế.t cả , chuyện báo thù kiểu để sống làm ?
Ông già vui, đanh mặt giáo huấn rằng tư tưởng vấn đề.
Chẳng xa, hôm qua để trốn tránh đánh, chẳng cũng định ngủ ở cổng nghĩa trang liệt sĩ ?
Sao đến lúc cần đóng góp thì chần chừ đẩy tới đẩy lui thế?
"Được , đều là của cháu gái ạ nhưng cái thứ đó, cháu thật sự kiếm ..."
Ông nội trợn trắng mắt: "Ta bắt con kiếm cái thật , đồ mã là !"
Tôi dở dở : "Đồ mã cũng ạ, nhà ai đốt cái thứ đó cho tổ tiên bao giờ!"
Lẽ nào vô duyên vô cớ để tổ tiên ở xử cho vui ?
Ông nội giở thói , vẫn câu cũ, làm thì ông đưa cháu .
Tôi thật sự đơ .
Đưa , đưa , kiếm đàn ông thì đưa cháu , kiếm đồ mã thì cũng đưa cháu .
Không bằng ông đưa cháu thẳng luôn !!
Không đợi kịp phát điên, ông nội hóa thành một làn khói biến mất.
Tôi tỉnh dậy thì chạm ngay đôi mắt tĩnh lặng như mực của Phó Hàn Minh.
Anh đưa tay , ngón tay khẽ lau mắt , chạm nhẹ rời ngay.
"Cháu ngoại , mơ thấy gì mà đến nỗi cuống cả lên thế?"
Tôi với : "Còn nhớ bảo ông nội bắt cua ?"
Có lẽ nhớ đến chuyện xảy hôm qua, vành tai Phó Hàn Minh ửng đỏ.
Tôi mặt đơ như khúc gỗ bồi thêm: “Ông nhà đổi yêu cầu , bắt kiếm đồ mã AK."
Gương mặt lạnh lùng của Phó Hàn Minh nín nhịn đến đỏ bừng.
He he.
Anh còn tâm trí nhạo ?
Tôi bồi thêm: "Hôm qua chuyện điện thoại với trợ lý của ."
Phó Hàn Minh: ?
Tôi chìa tay : "Xin làm quen, huấn luyện viên kiêm vệ sĩ của : Lâm Giai Manh."
Phó Hàn Minh: ...