Lê Thư Hòa cảm giác như mơ một giấc thật dài, dài. Trong mơ nhiều chuyện cô từng trải qua, nhưng cũng nhiều thứ kỳ lạ, thực t chút nào. Khi tỉnh dậy, cô chỉ thấy mệt rã rời, cả chẳng còn chút sức lực nào, đến mở mắt cũng thấy nặng trĩu.
Xung quanh tối đen như mực, chắc là ban đêm? Lê
Thư Hòa cố gắng thích nghi với bóng tối, nhưng vẫn thấy gì. Cô thử cử động, lúc mới phát hiện, vì mệt mà thể cử động, mà là... cô trói.
Tay trói, chân cũng trói. Đây là ? Tại cô ở đây?
Rốt cuộc xảy chuyện gì?
"Có ai ?"
Bốn bề lặng ngắt như tờ. Chỉ tiếng cô vọng , đến rợn . Quá yên tĩnh, yên tĩnh đến kỳ lạ.
Nơi chắc chắn là một ngôi nhà bình thường, tiếng vọng lớn như chứng t cách âm , mà bóng tối cũng đơn giản vì trời tối.
Đây thể là một căn phòng kín, hoặc là tầng hầm!
Rốt cuộc ai đưa cô tới đây?
Ký ức cuối cùng của Lê Thư Hòa dừng ở lúc cô xuống máy bay, bước khỏi sân bay thì lôi lên một chiếc xe, đó mất ý thức.
"Rốt cuộc là ai! Ra đây cho bà! Có gan bắt bà tới
đây,thì cũng đừng làm rùa rút đầu! Cút đây!"
"Ra đây! Đừng để bà khinh thường mày!"
dù Lê Thư Hòa la hét cỡ nào, cũng bất kỳ tiếng đáp nào, xung quanh yên tĩnh đến mức khiến lo lắng. Lê Thư Hòa chỉ mong Tần Tư Dạ thể nhận sự mất tích đột ngột của cô nhanh chóng tìm cô.
Ngay lúc đó, chỉ thấy tiếng mở khóa, Lê Thư Hòa nghiêng tại lăng , về hướng phát âm thanh. Chẳng bao lâu , một tia sáng yếu ớt lọt .
Có đến!
Lê Thư Hòa cảm thấy tim thắt , cô đoán mãi cũng đoán ai thù với cô, hận đến
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-tong-phu-nhan-lai-den-cuc-dan-chinh-xin-ly-hon/chuong-35.html.]
mức bắt cóc cô!
Cánh cửa mở . Một gã đàn ông hình vạm vỡ, dáng cao bước , ánh sáng bên ngoài chiếu , thấy Lê Thư Hòa tỉnh, trong bóng tối mờ mờ, đôi mắt cô lấp lánh như .
"Ô, tỉnh ?" Giọng gã đàn ông khinh khỉnh vang lên.
Lê Thư Hòa tranh thủ lên tiếng, chất vấn: "Anh ai?
Rốt cuộc làm gì?"
Gã đàn ông lạnh lùng liếc cô một cái, chỉ : "Chuyện nên hỏi thì đừng hỏi. Vì hỏi, cũng chắc trả lời."
Lê Thư Hòa chỉ cảm thấy một cơn giận dữ trào lên trong lòng.
"Tôi quen ! Ông chủ của là ai! Để ông đến gặp !" Lúc đàn ông "Tách!" một cái bật đèn lên, ánh đèn chói loà khiên Lê Thư Hòa nhắm tịt mắt , mất một lúc mới dần thích ứng.
Mở mắt nữa, cô thấy gã đàn ông ngay mặt, cúi sát , chăm chắm mặt cô.
Lê Thư Hòa giật , suýt nữa thì hét lên, may là ít cũng quá dọa về ngoại hình.
"Anh là ai?" Lê Thư Hòa hỏi.
Không nhận câu trả lời, Lê Thư Hòa tiếp tục hỏi: "Các rốt cuộc làm gì? Bắt đến đây để làm gì?"
Người đàn ông thẳng dậy, đột nhiên một cách kỳ lạ, hăn : "Yên tâm , sẽ nhốt cô ở đây mãi . Còn bắt cô đến đây để làm gì ? Sau cô sẽ đủ thời gian để tận hưởng."
Lê Thư Hòa nghiễn răng, cô thực sự ghét cái cảm giác khác khống chế như thế !
"Anh bao nhiêu tiền? Hoặc trả cho bao nhiêu tiền? Tôi trả gấp đôi! Anh thả !" Lê Thư Hòa trực tiếp hỏi.
Người đó ha hả, : "Hắn bảo ngủ với cô, cô cũng trả gấp đôi ?"
Lê Thư Hòa nghẹn lời.
" cô yên tâm, khi đem cô bán đấu giá, sẽ động đến cô ."