Tổng Tài Cưng Chiều Trợ Lý "Không Liêm Sỉ - Chương 5: Màn Cầu Hôn Đầy Bất Ngờ Và Cuộc Hẹn "Định Mệnh"

Cập nhật lúc: 2025-12-16 15:40:40
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể từ ngày định mệnh Trương Cẩn Ngôn phát hiện "siêu năng lực" của Trương Dư Xuyên, cuộc sống của trợ lý nhỏ bước sang một trang mới, đầy rắc rối, ngượng ngùng nhưng cũng kém phần ngọt ngào. Cậu còn dám tự do "bình luận nội tâm" tự bật GV trong đầu nữa, ít nhất là khi ở gần Trương Dư Xuyên. Mỗi suy nghĩ của đều "kiểm duyệt" kỹ càng khi hình thành, nhưng đôi khi, những suy nghĩ " liêm sỉ" vẫn vô thức bật , khiến đỏ mặt tía tai và Trương Dư Xuyên thì dịp khúc khích.

Nội tâm trợ lý Trương: "Trời ơi, hôm nay sếp Trương mặc áo sơ mi trắng! Trông đúng là tổng tài trong mơ! Không ! Trương Cẩn Ngôn! Mày đang nghĩ gì thế hả?! Anh hết đó! Đọc hết đó!" ( ánh mắt vẫn thể rời khỏi hình ảnh hảo của Trương Dư Xuyên.)

Trương Dư Xuyên càng đà "trêu chọc" Trương Cẩn Ngôn. Anh thường xuyên đưa những câu lấp lửng, những hành động quan tâm nhỏ nhặt mà chỉ Cẩn Ngôn mới hiểu ý nghĩa ẩn sâu bên trong.

Một buổi chiều nọ, khi Trương Cẩn Ngôn đang chuẩn tài liệu cho cuộc họp sắp tới, Trương Dư Xuyên bất ngờ bước văn phòng, tay cầm một bó hoa hồng đỏ thắm.

"Trợ lý Trương, chuyện với ," Trương Dư Xuyên , giọng điệu nghiêm túc lạ thường.

Trương Cẩn Ngôn giật , tim đập thình thịch. Nội tâm trợ lý Trương: "Cái gì? Hoa hồng? Anh gì chứ? Chẳng lẽ... chẳng lẽ tỏ tình? Không ! Trương Cẩn Ngôn! Mày bình tĩnh!"

Trương Dư Xuyên tiến đến mặt Trương Cẩn Ngôn, quỳ một gối xuống, đưa bó hoa về phía . "Trương Cẩn Ngôn, thể suy nghĩ của . Và với rằng, yêu . Cậu đồng ý làm yêu của ?"

Trương Cẩn Ngôn hình. Cậu thể tin những gì đang , và cả những gì đang thấy. Màn cầu hôn bất ngờ ngoài dự đoán của .

Nội tâm trợ lý Trương: "Trời ơi! Cầu hôn! Cầu hôn thật đó! Anh quỳ gối mặt kìa! Ôi trời ơi, đây là giấc mơ ? Mình đang mơ đúng ?!"

Mặt Trương Cẩn Ngôn đỏ bừng, tim đập loạn xạ. Cậu bó hoa hồng đỏ thắm, ánh mắt chân thành của Trương Dư Xuyên.

"Sếp Trương... ... thật lòng ?" Trương Cẩn Ngôn lắp bắp hỏi, giọng vẫn còn đầy hoài nghi.

Trương Dư Xuyên khẽ . "Cậu thể suy nghĩ của mà. Cậu nghĩ thật lòng ?"

Trương Cẩn Ngôn nhắm mắt , cố gắng "" suy nghĩ của Trương Dư Xuyên. Và , thấy tiếng lòng của , rõ ràng và chân thật: "Tôi yêu em, Trương Cẩn Ngôn. Yêu em từ cái đầu tiên. Yêu em từ khi em còn là trợ lý ngây thơ, đáng yêu, với những suy nghĩ hài hước và đôi khi " liêm sỉ" đó."

Nước mắt Trương Cẩn Ngôn trào . Cậu còn chút nghi ngờ nào nữa. Trương Dư Xuyên thật lòng yêu .

"Em... em đồng ý," Trương Cẩn Ngôn , giọng nghẹn ngào.

Trương Dư Xuyên dậy, ôm chặt Trương Cẩn Ngôn lòng. Anh khẽ hôn lên mái tóc , thì thầm: "Cảm ơn em, trợ lý nhỏ của ."

Cuộc sống của Trương Cẩn Ngôn giờ đây chỉ dừng ở những màn " liêm sỉ" nữa, mà chính thức bước một mối tình ngọt ngào và lãng mạn. Cậu và Trương Dư Xuyên trở thành một cặp đôi hảo, "công khai" yêu ngay tại công ty. Dù đôi khi Trương Cẩn Ngôn vẫn cảm thấy ngại ngùng vì Trương Dư Xuyên thể suy nghĩ của , nhưng cũng dần quen với điều đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tong-tai-cung-chieu-tro-ly-khong-liem-si/chuong-5-man-cau-hon-day-bat-ngo-va-cuoc-hen-dinh-menh.html.]

Một ngày nọ, khi đang cùng Trương Dư Xuyên dùng bữa tối tại một nhà hàng sang trọng, Trương Cẩn Ngôn bỗng nhớ đầu tiên gặp .

Nội tâm trợ lý Trương: "Hồi đó còn tưởng là nam thứ tâm cơ si tình, chuyên hóng hớt tin tức của Tô. Ai mà ngờ , là nam chính của cuộc đời chứ. là định mệnh mà!"

Trương Dư Xuyên khẽ , ánh mắt đầy cưng chiều. "Định mệnh ? Có lẽ ."

Trương Cẩn Ngôn giật . "Anh... suy nghĩ của em ?"

Trương Dư Xuyên gật đầu. "Luôn luôn. Tôi luôn ở đây, trong tâm trí của em."

Cẩn Ngôn đỏ mặt, nhưng hổ, mà vì hạnh phúc. Cậu chợt nhận , việc Trương Dư Xuyên thể suy nghĩ của là một điều đáng sợ, mà là một cách để hai thể hiểu hơn, yêu hơn.

Trong một khoảnh khắc yên bình, Trương Dư Xuyên kể cho Trương Cẩn Ngôn về đầu tiên gặp . "Thật , đầu tiên chúng gặp ở tập đoàn Lâm thị . Em còn nhớ cái em trượt ván ở công viên ?"

Trương Cẩn Ngôn ngạc nhiên. "Trượt ván? Em trượt ván bao giờ ?"

Trương Dư Xuyên mỉm bí ẩn. "Em , nhưng em nhớ thôi. Năm đó em mới học cấp ba, em trượt ván với bạn bè. Em ngã đau, và đỡ em dậy."

Trương Cẩn Ngôn cố gắng lục lọi ký ức, nhưng tài nào nhớ . "Thật ? Em nhớ gì cả."

"Phải. Khi đó em còn nhỏ, ngây thơ. Em nhiều, và dỗ em nín. Sau đó, tặng em một viên kẹo dâu tây," Trương Dư Xuyên , ánh mắt đầy hoài niệm.

Trương Cẩn Ngôn bỗng nhiên cảm thấy một dòng ký ức ùa về. Một bé nhỏ nhắn, đang nức nở bên vệ đường. Một trai lớn hơn, với nụ ấm áp, đưa cho một viên kẹo dâu tây.

"Là ?" Trương Cẩn Ngôn thì thầm, đôi mắt rưng rưng. "Vậy ... chúng gặp từ lâu ."

Trương Dư Xuyên gật đầu. " . Từ khoảnh khắc đó, rằng em chính là định mệnh của ."

Trương Cẩn Ngôn gì, chỉ nắm chặt lấy tay Trương Dư Xuyên. Cậu cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa trong lòng, một cảm giác bình yên đến lạ thường. Hóa , tình yêu của họ là một sự ngẫu nhiên, mà định sẵn từ lâu .

Trong cuốn sổ tay nhỏ của , Trương Dư Xuyên còn ghi những chữ "Chính" nữa. Thay đó, một dòng chữ lớn, đầy yêu thương: "Trương Cẩn Ngôn: Định mệnh của , tình yêu của , và là duy nhất dành cả đời bên cạnh." Anh khẽ , cảm thấy đàn ông hạnh phúc nhất thế giới .

________________________________________

Loading...