- Chị dâu, chị thật sự giỏi. Sau nếu gì hiểu, em sẽ hỏi ý kiến chị. - Triệu Thiến Kiều Niên với vẻ ngưỡng mộ.
- Không cần khách sáo. - Kiều Niên cảm thấy khó chịu ánh mắt của Triệu Thiến.
Mỉm , cô cúi đầu tiếp tục hốt thuốc.
- Chị dâu, chị cứ làm . Em mang mứt mận cho bà. - Triệu Thiến mỉm với Kiều Niên.
- Được.
Sau khi Triệu Thiến , Kiều Niên cất hết nguyên liệu ngăn kéo.
Cô liếc nồi thuốc bên cạnh.
Thuốc trong nồi gần chín.
Cô nhét tất cả nguyên liệu một gói thuốc, mang nồi thuốc đến phòng của Cố Châu.
Cố Châu đang định nghỉ ngơi thì ngửi thấy mùi thuốc bắc. Anh cau mày hỏi.
- Em đang làm gì ?
- Tắm thuốc! - Kiều Niên mỉm Cố Châu.
Anh mặc áo sơ mi trắng và quần tây may đo vặn, càng làm nổi bật vóc dáng cao ráo.
Tuy Kiều Niên là tâm hồn trong sáng, nhưng khi thấy Cố Châu như , cô khỏi liếc thêm nữa.
- Tắm thuốc? - Cố Châu nhíu mày, ánh mắt đầy vẻ khinh thường bình thuốc.
- Phải, thứ thể giảm bệnh và tăng cường trao đổi chất. Tốt cho sức khỏe. - Kiều Niên chỉ phòng tắm, mỉm hỏi.
- Để đổ nước bồn tắm cho nhé?
Thấy Cố Châu phản đối, Kiều Niên bước phòng tắm.
Trong phòng tắm một bồn tắm.
Kiều Niên bắt đầu đổ nước bồn, đó lấy gói thuốc khỏi bình thuốc.
Chẳng mấy chốc, Kiều Niên chuẩn xong thứ.
Thấy Cố Châu , cô bước cửa thì thấy Cố Châu đang ghế sofa, mắt điện thoại.
- Sao ? Tôi đợi đấy! - Kiều Niên mỉm với Cố Châu.
Ánh mắt Cố Châu rời khỏi màn hình điện thoại, dừng mặt Kiều Niên, vẻ mặt đầy vẻ khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-84-coi-quan.html.]
- Mau cởi quần áo . Vào ! Tắm ! - Kiều Niên giục.
Cố Châu ngửi thấy mùi hương thoang thoảng từ phòng tắm. Lông mày nhíu chặt, giọng bất mãn.
- Bảo hầu lấy . Mùi nồng quá!
- Không . - Kiều Niên từ chối thẳng thừng lời đề nghị của Cố Châu.
- Những dược liệu đắt, đặc biệt pha chế cho . Không lãng phí!
Nói xong, Kiều Niên bước về phía Cố Châu, đưa tay nắm lấy tay .
- Nhanh lên!
Ngồi ghế sofa, Cố Châu ngẩng đầu Kiều Niên, ánh mắt chăm chú cô, ánh mắt trong veo sâu thẳm.
Kiều Niên lo lắng nhiệt độ trong bồn tắm sẽ giảm xuống, ảnh hưởng đến dược tính.
Thấy thể kéo Cố Châu phòng tắm, cô đành bỏ cuộc, chút do dự bắt đầu cởi cúc áo của Cố Châu.
Chỉ trong chốc lát, cô cởi áo của Cố Châu.
Da của Cố Châu trắng, lẽ vì bệnh lâu ngày, ít ngoài nắng. Tuy nhiên, vóc dáng của vô cùng mỹ.
Dưới yết hầu là xương quai xanh rõ nét. Những đường nét n.g.ự.c hảo và mịn màng.
Phía là thắt lưng Adonis...
Kiều Niên nhịn nuốt nước bọt.
- Bác sĩ Kiều? - Giọng của Cố Châu trầm thấp, êm tai. Giọng cao lên, cô với vẻ thích thú.
Kiều Niên lấy tinh thần. Cô ho khan một tiếng, vội vàng sang một bên, im lặng.
Cô là bác sĩ. Trong mắt bác sĩ, bệnh nhân nào cũng giống , bất kể giới tính. Cô cho phép say mê vẻ ngoài và vóc dáng của Cố Châu.
Kiều Niên cúi đầu chỗ khác, nghĩ rằng thể Cố Châu thêm nữa.
- Bác sĩ Kiều, em định giúp cởi quần ? - Cố Châu khẽ nhướn mày trêu chọc.
Kiều Niên về phía phòng tắm.
Đi đến cửa, cô thấy Cố Châu vẫn đến. Cô vội vàng giục.
- Vào nhanh , đừng lãng phí thời gian!
Tuy bề ngoài trông vẻ bình tĩnh, nhưng thực trong lòng đang lo lắng. Cô Cố Châu nghĩ rằng cô là một kẻ lưu manh biến thái. Nếu , danh tiếng mà cô dày công gây dựng sẽ hủy hoại.
Thấy Cố Châu vẫn yên bất động, Kiều Niên ngẩng đầu lên.