Ngay lúc Kiều Niên đang suy nghĩ nên bắt nạt Kiều Hân như thế nào, cô thấy Cố Châu lên tiếng.
- Người bạn của tối nay sẽ đến.
Tim Kiều Niên hẫng một nhịp, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh. Cô cố gắng điều hòa thở và gật đầu.
Sự thật cuối cùng cũng sắp phơi bày. Cuối cùng cô cũng tìm đó !
- Cố Châu.
Đoán rằng Cố Châu loại lợi dụng khác, Kiều Niên với vẻ ơn.
- Cảm ơn vì chuyện tối qua.
Cố Châu trả lời. Anh cầm mấy tập tài liệu về phía cửa.
Khi đến cửa, dường như nhớ điều gì đó và liếc Kiều Niên.
- Rửa mặt xong xuống ăn sáng nhé.
Nói xong, Cố Châu rời mà ngoảnh .
Kiều Niên rửa mặt xuống lầu. Từ xa, cô thấy bà Cố đang ghế sofa gọi video.
Nghe thấy tiếng Kiều Niên, bà Cố vội vàng chào tạm biệt ở đầu dây bên vội vàng cúp máy.
- Ôi, cháu gái cưng của bà, cuối cùng cháu cũng tỉnh . - Bà Cố đặt điện thoại sang một bên, dậy về phía Kiều Niên.
Nhìn thấy sắc mặt Kiều Niên tái nhợt, lòng bà đau nhói.
- Bà A Châu tối qua cháu sốt. Bây giờ cháu thấy thế nào ? Cháu đỡ hơn ?
- Cảm ơn bà nội quan tâm. Cháu khỏe hơn nhiều . - Kiều Niên ngoan ngoãn , mỉm với bà Cố.
Nhìn thấy Kiều Niên ngoan ngoãn, lời, lòng bà Cố cũng tan chảy.
Nắm tay Kiều Niên, bà về phía phòng ăn.
- Cháu gái cưng của bà, cháu gầy quá. Cháu ăn nhiều đồ ngon để bồi bổ cơ thể.
Khi đến phòng ăn, bà Cố kéo Kiều Niên xuống, hỏi thăm sức khỏe của cô.
- Đừng lo lắng quá về chuyện tối qua. Cô bé Thẩm Tinh từ đường quỳ lạy . Lát nữa nó sẽ đến xin cháu. Cháu , cháu cứ giữ kín chuyện thì cho sức khỏe .
Kiều Niên bà Cố với vẻ ơn.
- Cảm ơn bà. Sau cháu sẽ cách ứng xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-55-mot-cap-troi-sinh.html.]
- . Ai dám bắt nạt cháu thì bắt nạt . Đừng nương tay. Nếu chuyện gì xảy , bà sẽ gánh chịu! - Bà Cố một cách hào hùng.
Kiều Niên mỉm đồng ý.
lúc , Cố Châu bước .
- A Châu, cháu gái cưng của bà còn nhỏ. Sau hãy chăm sóc con bé cẩn thận hơn. Đừng để ai bắt nạt nó. - Bà Cố ngước Cố Châu, với giọng đầy ẩn ý.
- Tốt nhất là cháu nên nhớ kỹ lời bà. Bà cho cháu , nếu cháu yêu của bà chuyện gì, bà sẽ bao giờ tha thứ cho cháu.
Cố Châu hừ một tiếng, bình tĩnh xuống bên cạnh.
Ăn sáng xong, Kiều Niên chuẩn ngoài gặp Kiều Hân.
Bà Cố Kiều Niên sắp rời khỏi nhà. Bà kéo Cố Châu , nghiêm túc .
- A Châu, lát nữa đưa Niên Niên .
- Cháu sẽ đưa chìa khóa xe cho cô . - Cố Châu giọng vô cảm.
- Cháu ngốc ? Niên Niên lấy cháu là chịu khổ nhiều . Cháu thể đối xử hơn với con bé ? - Bà Cố sắp nổi giận.
Cố Châu nhíu mày.
- A Châu, để bà kể cho cháu . Bà một giấc mơ. - Bà Cố tiến gần Cố Châu, thì thầm tai .
- Bà mơ thấy khi Niên Niên gả cho cháu, bệnh của cháu khỏi, con bé đối xử với Tiểu Kỳ như con ruột. Đây là một giấc mơ . Vậy nghĩa là hai đứa là một cặp trời sinh. Cháu đối xử với con bé, nếu ...
Ánh mắt Cố Châu lóe lên. Anh gật đầu.
Thấy Kiều Niên xách túi xuống cầu thang, Cố Châu đút tay túi, bình tĩnh .
- Tôi đưa em ngoài.
Kiều Niên Cố Châu với vẻ ngạc nhiên. Cô định từ chối, nhưng ánh mắt vô tình rơi bà Cố đang cô trìu mến. Cô gật đầu.
- Cảm ơn.
Ánh mắt sắc bén của Kiều Niên nhận bà Cố dường như thở phào nhẹ nhõm.
Cố Châu và Kiều Niên sánh vai bước ngoài. Họ đến gara, Cố Châu lịch sự mở cửa ghế phụ.
Kiều Niên lịch sự cảm ơn lên xe.
Cô mới thắt dây an thì nhận tin nhắn của Kiều Hân.
Kiều Hân: [Chị ơi, chị ?]