Ánh mắt cô như một chú nai con đang lo lắng, ngây thơ và bối rối. Khiến tim đập loạn xạ.
- Tôi mang kim bạc đến cho em. - Cố Châu bước đến bên Kiều Niên và đưa kim bạc cho cô.
Kiều Niên ngước Cố Châu, ánh mắt dần mất tập trung. Cô từ từ nhắm mắt và chìm giấc ngủ.
Thấy Kiều Niên vẻ lạ, Cố Châu bắt đầu bế cô khỏi bồn tắm. chẳng mấy chốc, phát hiện Kiều Niên nóng bừng.
Hình như cô đang sốt.
Cố Châu vội vàng lấy khăn tắm quấn quanh Kiều Niên bế cô lên, đó bế cô lên giường.
Anh cẩn thận đặt Kiều Niên lên giường.
Sau một hồi do dự, gọi bác sĩ điều trị là Lục Yến.
Khi Lục Yến bước phòng ngủ, thấy sàn nhà ngập nước.
Nhìn thấy Cố Châu cũng ướt sũng, suýt ngã lăn đất vì sốc.
Chuyện gì đang xảy ?
Không Cố Châu sợ phụ nữ ?
Anh thực sự đang vui vẻ với một phụ nữ ?
Họ đùa giỡn trong phòng tắm ?
Nhìn về phía Cố Châu, Lục Yến nhẹ nhàng nhắc nhở.
- A Châu, nên mặc áo choàng tắm .
Cố Châu nhíu mày, Lục Yến với vẻ khó hiểu.
- Nếu đùa giỡn trong phòng tắm, chẳng nên mặc áo choàng tắm ? - Lục Yến tưởng tượng hình ảnh Cố Châu cùng một phụ nữ bí ẩn trong phòng tắm.
Anh nhịn .
- A Châu, đừng với là tống khứ cô gái đó nhé?
Lục Yến mỉm Cố Châu, lông mày nhướng lên. Anh một cách ác ý.
- Anh học cách cư xử dịu dàng với phụ nữ chứ...
Nghe Lục Yến , Cố Châu nhíu mày.
- Anh nhảm gì thế? Lại đây! Chữa trị cho cô !
Lục Yến bước đến bên giường và thấy một cô gái trẻ quấn khăn tắm quanh .
Tóc cô gái ướt sũng, ướt như chuột lột. Trông cô khá giống một nàng công chúa ngủ trong rừng trong truyện cổ tích.
Lục Yến cô gái. Trông cô chút quen quen, nhưng nghĩ từng gặp cô bao giờ.
Dù thì, ai mà quên một cô gái xinh chứ.
- Chắc hẳn làm quá lên . Sau , nên làm cô gái ngất xỉu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-53-toi-da-ket-hon-roi.html.]
Lục Yến lấy hộp thuốc và bắt đầu khám bệnh cho bệnh nhân.
- Dẹp ngay cái suy nghĩ đen tối của . – Cố Châu lạnh lùng xuống bên cạnh, Lục Yến với vẻ khinh thường.
- Anh đen tối là ? Quan hệ nam nữ coi là đen tối? Rõ ràng là quan hệ t.ì.n.h d.ụ.c mà!
Lục Yến liếc Cố Châu, trêu chọc.
- Tôi nhớ đây, nếu tiểu thư vô tình chạm tay , sẽ rửa tay gần nửa tiếng. Anh khỏi chứng sợ phụ nữ ?
Nghe Lục Yến , Cố Châu nhớ những chuyện đây. Anh thực sự thích phụ nữ chạm .
Tuy nhiên, Kiều Niên là một ngoại lệ.
- Tôi kết hôn . - Cố Châu bình tĩnh .
Lục Yến , vô cùng kinh ngạc. Anh cứ tưởng Cố Châu sẽ cô đơn cả đời. Anh ngờ Cố Châu kết hôn .
Phải mất một thời gian dài mới hết sốc.
- Bà nội ép lấy vợ ?
Lục Yến cảm thấy chỉ bà Cố mới thể ép Cố Châu lấy vợ.
- Hôm nay nhiều đấy. – Cố Châu nhíu mày Lục Yến.
- Mà , gả cho ai ? - Lục Yến hỏi khi kiểm tra sức khỏe của Kiều Niên xong.
Anh bắt đầu truyền dịch cho cô.
- Cô gái giường.
Lục Yến liếc cô gái trẻ giường, mỉm ranh mãnh Cố Châu.
- Anh mê mẩn nhan sắc của cô ?
Không đợi Cố Châu trả lời, Lục Yến tiếp tục .
- Tôi thấy cô khá hợp với đấy. Hai cũng khá hợp với đấy!
Nghe Lục Yến , Cố Châu gắt lên.
- Khi nào cô mới tỉnh ?
- Khoảng nửa đêm cô sẽ tỉnh . Lúc đó chắc cô hạ sốt . - Lục Yến với vẻ mặt nghiêm túc.
- Chuyện hôm nay để ai cả. - Cố Châu , mặt vô cảm.
- Sao chứ? Kết hôn là chuyện vui mà. - Lục Yến thấy sắc mặt Cố Châu càng lúc càng tối sầm , vẫn tiếp tục liều lĩnh ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết.
- Nếu hỏi, nghĩ nên công khai chuyện kết hôn. Như , mới thể cho ngoài Cố Nhị thiếu gia trai, chứ là tên xí như lời đồn!
- Anh còn nhớ đường về nhà ?
Nghe Cố Châu , Lục Yến sững sờ. Không là kém định hướng. Sao đường về nhà chứ?
Tuy nhiên, ngay đó, Lục Yến nhận Cố Châu đang lệnh cho rời .