Mọi đều im lặng, Kiều Niên.
Nghe thấy giọng Trịnh An, Cố Châu sang liếc Kiều Niên, vẻ mặt khó hiểu.
Kiều Niên thực sự là ân nhân cứu mạng của Trịnh An ?
Khi mặt nhận điều , ai nấy đều sững sờ.
Lúc , Kiều Hân nghiến răng nghiến lợi Kiều Niên. Nếu ánh mắt thể g.i.ế.c , Kiều Niên c.h.ế.t hàng triệu .
Kiều Hân thật sự ngờ Kiều Niên may mắn đến . Tuy nhiên, đây cũng là đầu tiên Kiều Hân hiểu rõ Kiều Niên theo một góc mới.
Kiều Niên giỏi võ công, còn y thuật xuất chúng.
Cô còn thể che giấu điều gì nữa?
Kiều Hân thấy vô cùng tò mò.
Tô Yến Kiều Niên chớp mắt, ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ. Đây là đầu tiên hiểu Kiều Niên sâu sắc hơn. Anh cảm thấy đây chắc hẳn hiểu lầm cô.
Cuối cùng Tô Yến cũng hiểu tại thầy Lưu thích Kiều Niên đến . Thì Kiều Niên quả thực là một thiên tài y học.
Kìm nén sự oán giận, Kiều Hân liếc Tô Yến.
Vừa định , cô thấy Tô Yến đang Kiều Niên với ánh mắt trìu mến.
Ánh mắt Kiều Hân lóe lên. Cô cẩn thận kéo nhẹ tay áo Tô Yến, thì thầm.
- Anh Tô Yến, nếu y thuật của chị cao siêu như , tại phóng hỏa trường học?
Nghe Kiều Hân , ấn tượng của Tô Yến về Kiều Niên lập tức tan biến.
Kể cả Kiều Niên là thiên tài thì ?
Rõ ràng Kiều Niên chỉ là may mắn thôi.
Nếu lúc đó là chạm trán Trịnh An, thì là ân nhân cứu mạng của Trịnh An .
Lúc , vẻ mặt Kiều Niên dịu , cô nhẹ nhàng điện thoại, cố gắng đè nén sự khó chịu đang dâng lên trong .
- Chú Trịnh, chuyện năm đó chẳng là gì cả, chẳng là ân huệ gì to tát cả. Cháu quên hết . Đừng để bụng.
Đầu dây bên , khi Trịnh An thấy lời Kiều Niên, ông cảm thấy cô còn giải quyết chuyện một cách hòa bình nữa. Ông thở dài trong im lặng, .
- Chuyện cô quyền quyết định. Cô làm gì thì làm. Tôi sẽ phàn nàn gì.
Nghe thấy lời Trịnh An, sắc mặt Trịnh Hòa lập tức đổi. Hắn vội vàng giật lấy điện thoại và hét lớn.
- Bố, bố thể đối xử với con như ! Cứu con!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-50-tha-chet-con-hon-khuat-phuc.html.]
- Đủ ! Im lặng! - Giọng nôn nóng của Trịnh An vang lên từ điện thoại.
- Xin cô Kiều cho đàng hoàng, cho đến khi cô Kiều tha thứ cho con. Ta cho con , nếu con làm theo lời , con sẽ còn là của nhà họ Trịnh nữa. Con là con trai độc nhất của !
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Trịnh Hòa Kiều Niên. Mặt trắng bệch.
- Em, mau xin ! - Trịnh Tường lo lắng .
Lúc , chất kích thích trong Kiều Niên bùng phát. Mắt cô dần dần đờ đẫn. Cô cố gắng Trịnh Hòa và .
- Tôi chỉ một lời xin chân thành!
Nếu Trịnh An chuyện đàng hoàng với Trịnh Hòa, Trịnh Hòa sẵn sàng xin Kiều Niên.
Tuy nhiên, khi Trịnh Hòa nghĩ đến lời bố : “Con là con trai độc nhất của !” thì đầu óc trở nên trống rỗng.
Trong cơn choáng váng, lao về phía Kiều Niên. Dù chết, cũng sẽ kéo Kiều Niên xuống cùng.
Phản xạ nhanh nhẹn, Cố Châu đá bay Trịnh Hòa. Anh gọi.
- Trần Thanh.
Trần Thanh lập tức bước lên, tay cầm dao.
Trước đó, nhờ mang d.a.o từ nhà bếp nhà họ Thẩm đến.
Nhanh chóng, chặt đứt tay Trịnh Hòa.
Trịnh Hòa kêu lên đau đớn!
Nhìn thấy , Trần Thanh nhanh chóng bẻ gãy hàm của Trịnh Hòa và dùng d.a.o cắt đứt lưỡi .
Cuối cùng, còn ân cần nắn hàm cho Trịnh Hòa.
Trịnh Hòa đau đến mức suýt ngất xỉu. Lúc cũng thể thốt lời nào.
Kiềm chế cơn đau, đành đồng ý chờ Trịnh Tường gọi xe cấp cứu.
Hôm nay là tiệc mừng thọ của Thẩm lão phu nhân, mà m.á.u vẫn đổ. Bà thể trách hai họ, vì bà thể làm mất lòng ai cả.
Vết m.á.u nền đá cuội lau sạch. Cứ như thể cảnh tượng đẫm m.á.u chỉ là ảo giác. Mọi thứ trở bình thường.
Thẩm lão phu nhân dẫn khách sảnh tiệc.
Những vây quanh cuối cùng cũng tản .
Kiều Niên vén váy lên, bước nhanh về phía cổng.
Trong lúc chạy, ánh mắt cô bắt đầu trở nên mờ ảo, và cánh cửa phía xa dần trở nên mờ ảo.