Lục Giang Tống Vũ , lòng đau như cắt. Anh .
- Tiểu Lục, đừng lo. Ngày mai sẽ tìm vỏ cây mộc lan. Đến lúc đó, tối mai em sẽ ngủ ngon.
Một nụ hiện lên khuôn mặt nhợt nhạt và yếu ớt của Tống Vũ. Cô khẽ .
- Anh Tư, em chỉ ngủ ngon đêm qua thôi. Em sẽ thôi.
Lục Giang mỉm .
Tống Vũ cầm lấy cốc nước bàn, nhấp thêm một ngụm. Cô Kiều Niên, .
- Chị, em nghĩ dì Cao lợi dụng em để làm thất vọng. Em làm theo dì Cao .
Lời Tống Vũ khiến đều sửng sốt. Ngay cả Lục Niên cũng sửng sốt.
- Biết chúng thể câu một con cá lớn. - Tống Vũ mím môi, thấp giọng .
- Hy vọng chỉ vài trong chúng chuyện . Chỉ như mới đảm bảo kế hoạch suôn sẻ.
...
Khi dì Cao phát hiện Tống Vũ đến thư phòng của Lục Châu, bà lén trốn bóng tối để điều tra tình hình. Không lâu , bà thấy Tống Vũ lóc chạy khỏi thư phòng, theo là Tứ thiếu gia.
Dì Cao nhếch mép đắc ý bỏ .
Tống Vũ lóc chạy về phòng. Vừa đến cửa, mắt cô tối sầm , bất giác ngã ngửa .
Thấy Tống Vũ sắp ngất xỉu, Lục Giang đuổi kịp vội vàng đỡ cô dậy. Anh cẩn thận đẩy cửa và đặt cô lên giường.
Tống Vũ từ từ mở mắt . Vừa nãy cô chỉ ngất thôi, nhưng giờ .
- Anh Tư, đừng lo lắng. Em sẽ thôi.
Lục Giang nắm c.h.ặ.t t.a.y Tống Vũ, nhẹ nhàng .
- Được, sẽ để em xảy chuyện gì.
Tống Vũ mỉm ngọt ngào.
Ngày hôm , Tần lão gia châm cứu cho phu nhân Tổng thống Châu Âu sáu tiếng đồng hồ liên tục. Sắc mặt phu nhân Tổng thống ngày càng hơn, nhưng khi châm cứu, bà ngủ .
Lina lo lắng Thẩm Mỹ. Cô đang định hỏi khi nào sẽ tỉnh thì Tần lão gia Thẩm Mỹ đến ngày mới tỉnh . Cô vội vàng cảm ơn Tần lão gia ở bên cạnh ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1855-dien-xuat.html.]
Khi Tần lão gia rời khỏi biệt thự, ông đang trò chuyện đùa với Kiều Niên. Ngay đó, ông ngất xỉu.
Kiều Niên vội vàng dìu ông đến bệnh viện. Sau đó, cô thở phào nhẹ nhõm khi nhận Tần lão gia chỉ ngất xỉu vì kiệt sức.
Sáng hôm , Tần lão gia từ từ tỉnh dậy. Vừa mở mắt , khuôn mặt đầu tiên ông thấy là khuôn mặt đẫm nước mắt của Kiều Niên.
- Ông nội. Ông tỉnh . Ông khỏe ? - Kiều Niên ông với vẻ mặt kích động, giọng nghẹn ngào.
- Không. – Tần lão gia mỉm lắc đầu. Ông Kiều Niên với vẻ âu yếm.
- Niên Niên, ông chuyện với con. Đừng buồn.
Kiều Niên sững sờ. Cô ngạc nhiên Tần lão gia.
- Ông nội, cho con .
- Phu nhân Tổng thống chắc nhớ chuyện bắt cóc nữa. Lúc đó bà thôi miên. - Vừa , Tần lão gia định dậy.
Kiều Niên vội vàng đặt một chiếc gối lưng ông, đỡ ông dậy. Nghe ông , cô cảm thấy khó chịu.
- Ông nội, ý ông là... hồi nhỏ bà cũng thôi miên giống con ?
- .
Kiều Niên nhíu mày.
- Chuyện ...
- Niên Niên, năng lực thôi miên của đó mạnh. Ngoại trừ ông và các sư sư tỷ của con , ông chỉ một thể thôi miên như .
Thấy vẻ mặt lo lắng của Kiều Niên, Tần lão gia thẳng.
- Sư của ông và sư thúc của con, Lưu Ngọc.
- Ông nội...
- Vậy nếu tìm Lưu Ngọc, con sẽ hiểu tình hình lúc đó. - Tần lão gia nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên, nhẹ nhàng an ủi.
- Thật , đây cũng thể coi là tin chứ?
Kiều Niên mỉm gật đầu.
Tần Xuyên vẫn đang canh chừng Tần lão gia. Kiều Niên đến chỗ Lina chờ phu nhân Tổng thống tỉnh . Dù phận của bà cũng nhạy cảm, liên quan đến quan hệ giữa hai nước.