Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1839: Ngượng Ngùng

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:04:59
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Kỳ Kiều Niên , ngượng ngùng sờ mũi. Trước đây, cô học Tây y. Trong thời gian , cô học Đông y với Tần Xuyên, gần đây còn học thêm cách bắt mạch. Vì , mỗi khi gặp nào, cô đều bắt mạch. Lần , cô cũng bắt mạch cho chị Tống Vũ.

- Em đang học bắt mạch, nên em thử bắt mạch cho chị Tống Vũ xem .

Kiều Niên nhớ hôm qua trai Tống Vũ khỏe. Lúc đó, trai cô trông lo lắng cho Tống Vũ, nên cô hỏi.

- Mạch của em thế nào ?

Kiều Niên hỏi tìm hiểu tài năng y thuật của Lục Kỳ.

Nghe câu hỏi của Kiều Niên, Lục Kỳ nhíu mày, cúi đầu buồn bã. –

- Trước đây, khi bắt mạch cho các bạn cùng lớp ở trường, em cơ bản thể đoán tình hình. Sau khi họ khám bệnh, nếu vấn đề gì và trở trường, họ sẽ khả năng bắt mạch của em . Em thể đoán tất cả những vấn đề sức khỏe nhỏ nhặt của họ.

Lục Kỳ khẽ thở dài, nhíu mày.

- mạch của chị Tống Vũ trông bình thường. Em tìm nguyên nhân. Haiz...

Cô thực sự giúp chị Tống Vũ. Chị Tống Vũ là nổi tiếng và thường xuyên phim bên ngoài. Nghe chị thể thức trắng đêm trong quá trình phim.

Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Lục Kỳ. Cô Kiều Niên với hy vọng và mỉm .

- Chị ơi, y thuật của chị thật đấy. Chị xem chị Tống Vũ . Nếu chị khám cho chị , chắc chắn chị sẽ bệnh của chị ngay thôi.

Khi Kiều Niên Lục Kỳ , cô mỉm gật đầu.

Tuy rằng giữa Hai và Tống Vũ vẻ chút mâu thuẫn, nhưng Tống Vũ vẻ cũng tệ, nhất là khi Tống Vũ trong lúc mơ màng nhắc nhở cô cẩn thận kẻo con bắt cóc. Dù nữa, cô cũng nợ Tống Vũ một ân tình.

Kiều Niên nghĩ rằng nếu thể chữa khỏi bệnh cho Tống Vũ thì coi như cô đền ơn .

Tuy Tống Vũ cũng là nhà của cô, nhưng cô vẫn luôn xa lánh Tống Vũ.

- Vậy thì thôi. - Kiều Niên mỉm .

Hai về phía phòng Tống Vũ. Tống Vũ ở một khu khác trong biệt thự. Rẽ một góc, họ đến cửa phòng Tống Vũ.

Lục Kỳ gõ cửa và gọi.

- Chị Tống Vũ, mở cửa !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1839-nguong-ngung.html.]

Tuy nhiên, phía cánh cửa động tĩnh gì.

Lục Kỳ vô thức xoay tay nắm cửa, đẩy cửa . Căn phòng trống . Lúc cô mới Kiều Niên, .

- Chị Tống Vũ hình như ngoài . Vừa chị phim gì đó.

Kiều Niên vẻ mặt ngơ ngác của Lục Kỳ, đưa tay gãi cái mũi nhỏ. Cô dẫn Lục Kỳ đến phòng ba đứa trẻ.

- Hình như em đang mơ hồ.

- Ừ. - Lục Kỳ ngượng ngùng .

Kiều Niên quầng thâm mắt Lục Kỳ, trêu chọc.

- Nhà chỉ em ngủ ngon. Chẳng lẽ em cũng ngủ ngon?

- Em ... - Lục Kỳ còn phản bác, nhưng bắt gặp ánh mắt của Kiều Niên, cô liền rụt cổ . Ánh mắt của chị gái dường như thể thấu suy nghĩ của cô, khiến cô chút bối rối.

Hình như chuyện gì đó thể giấu chị.

Mặt Lục Kỳ đỏ. Cô lắp bắp.

- Thật , hôm qua em... em cứ nghĩ mãi về một chuyện. Em cứ nghĩ mãi nên ngủ ngon.

Nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của Lục Kỳ, mắt Kiều Niên thoáng hiện một tia . Cô khẽ hỏi.

- Em đang nghĩ đến lão Tần ?

Lời của cô khiến Lục Kỳ đỏ bừng mặt như tôm luộc.

Lục Kỳ quanh. Thấy xung quanh ai, cô kéo Kiều Niên ban công, khẽ .

- Chị ơi, em chuyện hiểu.

- Không hiểu gì? - Kiều Niên hỏi.

- Sư đang nghĩ gì ? Em hiểu nổi đang nghĩ gì, hình như chẳng tuân thủ luật lệ gì cả. - Lục Kỳ cau mày, vẻ mặt bực bội.

- Em rõ hơn ? Chị sẽ giúp em phân tích. - Kiều Niên khoanh tay, mỉm với Lục Kỳ.

Loading...