- Cô bắt đầu nghi ngờ bà ?
- Phải, nhưng lừa dối cô . Tất cả là của Tô Nhan vì quá nghiêm khắc trong việc nuôi dạy cô . Những đứa trẻ bình thường tình cảm. Xem đổi suy nghĩ của nó thì từ từ thôi.
- Hừ.
Tiếng hừ lạnh từ đầu dây bên như một lưỡi kiếm sắc bén ập đến dì Cao, khiến bà sợ đến mức mồ hôi lạnh túa trán.
Lúc , ở đầu dây bên tiếp tục .
-Quan hệ gia đình. Tôi nghĩ cô quan hệ gia đình gì cả. Nếu thuyết phục cô , thì cho cô hiểu lý do tại sống đời . Cô sống bao nhiêu năm . Đã đến lúc cô trả giá cho cuộc đời .
Dì Cao ngoan ngoãn đáp , khẽ nhíu mày.
- Thật , bà cần vội như . - Giọng ở đầu dây bên dịu dàng hơn nhiều.
- Tôi đang chuẩn về nước. Khi về, trong nhà họ Lục và nhà họ Cố sẽ chờ để đối mặt với cơn giận của .
Dì Cao cảm nhận sự tức giận của ở đầu dây bên . Bà khỏi rùng .
Sau khi cúp máy, dì Cao hít một thật sâu và lạnh. Tuy bà sợ sát khí của , nhưng nó nhắm bà.
Tại nhà họ Lục.
Sau tất cả những chuyện , hơn 11 giờ đêm.
Kiều Niên bước khỏi phòng tắm khi tắm rửa xong. Cô một bộ đồ ngủ rộng rãi. Mái tóc đen dài vén lưng, toát lên vẻ lười biếng.
Vừa khỏi phòng, cô thấy Lục Châu mặc vest ở cửa, trông như một tiểu công tử bước từ truyện tranh.
Thấy Kiều Niên ăn mặc mỏng manh, nhẹ nhàng giúp cô mặc áo khoác .
Vừa mặc áo khoác , Kiều Niên lập tức cảm thấy ấm áp. Cô mỉm Lục Châu bên cạnh.
- Cảm ơn trai. Sao ngủ?
- Anh thăm ba đứa nhỏ. Giờ đến tìm em yêu quý nhất của đây. - Lục Châu nghiêm túc .
Tối nay Kiều Niên mới trở về, còn kịp kỹ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1827-cai-gia.html.]
Kiều Niên sững sờ. Cô ngờ trai thẳng thắn bày tỏ nỗi lòng như .
- Lúc ở bên đó em cũng nhớ lắm.
- Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn thật đấy. Ai cũng quý chúng nó lắm. Chuyện bên châu Âu giải quyết xong ?
Nụ mặt Kiều Niên càng lúc càng rõ.
- Cảm ơn trai giúp em chăm sóc ba đứa nhỏ. Cảm ơn gia đình giúp em chăm sóc chúng. Nếu , chắc em và Cố Châu thể giải quyết những chuyện nhanh chóng như .
- Giải quyết xong là . - Lục Châu gật đầu .
Nghe Lục Châu , Kiều Niên sững sờ. Cô với vẻ ngạc nhiên.
- Anh trai, tò mò chúng em tìm manh mối gì ?
- Hôm nay muộn , hai vội vã về. Chắc em cũng mệt . Nghỉ ngơi một đêm , mai họ đến chuyện.
Nghe Lục Châu , Kiều Niên thấy ấm lòng. Thì trai cô chỉ đợi liếc cô thêm vài cái.
Hai chuyện phòng khách. Kiều Niên ghế sofa, đang định rót nước. Lục Châu vội vàng cầm ấm nước rót cho Kiều Niên một cốc nước.
lúc , tiếng bước chân vọng xuống từ cầu thang. Hai .
- Anh và Đường. - Lục Niên bước đến ghế sofa xuống.
- Anh Hai. - Kiều Niên mỉm chào . Cô uống một ngụm nước nóng, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Lục Niên tò mò hỏi.
- Sao hai cùng em?
"Anh hai" mà Lục Niên ám chỉ chính là Cố Châu, bởi vì Cố Châu là trưởng bối thứ hai của nhà họ Cố.
- Anh đến nhà họ Cố . Anh sáng mai sẽ đến. - Kiều Niên mỉm . Thực , ban đầu cô định cùng Cố Châu về nhà họ Cố, sáng mai sẽ đến nhà họ Lục.
Dù thì, lúc cô rời bệnh viện cũng muộn . Cô nhà thức khuya cùng .
Lục Niên Kiều Niên , khẽ gật đầu, nhỏ giọng .
- Nghe tìm Cố. Lần cùng Hai trở về?