- Tiểu thư, tiểu thư ? Tôi...
Dì Cao kịp hết câu, Tống Vũ ngắt lời bà một cách tàn nhẫn.
- Anh cả thuê bác sĩ gia đình đến khám bệnh cho . Bố cũng đến thăm . Sao ai quan tâm đến chứ? Nhà đoàn kết lắm. Dì Cao, dì chị mặt hết đến khác. Dì đang làm gì ?
Tống Vũ thở phào nhẹ nhõm. Dì Cao thấu suy nghĩ của cô, chứng tỏ dì Cao đang cố ý gieo rắc bất hòa giữa hai .
Dì Cao biến sắc. Bà vội lắc đầu .
- Lục tiểu thư, ý gì cả. Tôi chỉ với cô rằng bọn họ quá thiên vị Đại tiểu thư, đối xử với cô chút nào. Nhất là Nhị thiếu gia. Cậu còn chẳng thèm chuyện với cô.
- Anh Hai như dì nghĩ . Dì Cao, dì gây bất hòa? - Tống Vũ hề mắc lừa. Cô khẽ nheo mắt.
- Chị gái đang gặp khó khăn ở bên ngoài. Bố, và bà nội nên chăm sóc chị mới đúng.
- Lục tiểu thư, chỉ là lo cho cô thôi. – Dì Cao Tống Vũ mềm lòng. Chỉ cần bà nhắc vài nữa, Tống Vũ thể sẽ theo.
- Giá mà cô kiềm chế hơn khi về nhà. giờ thì cô chỉ đang giành giật sự chú ý và quan tâm của đến . Thậm chí cô còn ghét cô vì cô cô hưởng thụ thứ trong nhà họ Lục. Cô chắc chắn sẽ nghĩ cách đuổi cô ngoài và củng cố địa vị trưởng nữ nhà họ Lục của .
- Lục tiểu thư, cô chỉ là lo lắng cho , chiếm tình cảm của , nên mới bỏ lâu như . Suy cho cùng, cô chỉ là thế cho Đại tiểu thư mà thôi.
Dì Cao xong, mặt càng lúc càng đỏ.
Tống Vũ lạnh lùng dì Cao, chậm rãi dậy. Người cô toát một luồng khí lạnh lẽo, dì Cao.
- Mang bát canh về . Hy vọng đây là cuối cùng dì những lời như hôm nay. Nếu dì còn gieo rắc bất hòa giữa và gia đình nữa, đừng trách vô lễ với dì.
Dì Cao ngơ ngác dậy, Tống Vũ với vẻ mặt khó tin.
- Cô… cô đang cái gì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1826-gieo-mau-thuan.html.]
Ánh mắt Tống Vũ lạnh lùng, cô tiếp.
- Tôi trưởng thành . Tôi rời khỏi nhà một cũng . Tôi tuổi thơ tươi , tuổi trẻ rực rỡ, tương lai tươi sáng. Tôi những gì . Tôi mãn nguyện . Tôi sợ mất mát gì cả, bởi vì những điều quý giá nhất ở trong tim .
Dì Cao mở to mắt Tống Vũ. Bà ngờ Tống Vũ những lời . Lúc , Tống Vũ dường như quyết định . Cô hề sợ rời khỏi nhà họ Lục.
- Đi . Bảo trọng nhé. - Tống Vũ lưng về phía dì Cao và .
Dì Cao định gì đó, thì thấy bóng lưng kiên định của Tống Vũ, bà bất lực mang theo đồ đạc bỏ .
Dì Cao xuống lầu một, đặt đồ đạc tay lên bàn. Bà nhíu mày suy nghĩ xem nên khuyên Tống Vũ thế nào. lúc , điện thoại của bà reo lên.
Bà vội vàng lấy điện thoại xem tên gọi. Vẻ hoảng hốt thoáng qua mặt. Bà quanh, thấy xung quanh ai mới nhấn nút .
Ngay khi cuộc gọi bắt máy, dì Cao nóng lòng phàn nàn.
- Bà ? Kiều Niên trở về . Làm cô thể trở về ? Chẳng bà , ông chủ Mark sẽ để cô sống sót rời khỏi châu Âu!
- Mark bắt .
Giọng của đối phương như tuyết rơi giữa mùa đông. Lạnh lùng, kiên quyết, mang theo sự bất mãn tột độ.
- Cái gì? Sao như ? - Dì Cao trông đầy vẻ kinh ngạc. Rồi bà nhíu mày .
- là một kẻ vô dụng. Hắn chẳng làm gì hồn, còn phá hỏng thứ. Chúng phí thời gian là một sai lầm. Xem chúng vẫn dựa chính .
- Phải, còn cô nữa.
Dì Cao "cô " mà đối phương ám chỉ chính là Tống Vũ. Nghĩ đến chuyện , bà buồn bã .
- Bà cô cứng đầu đến mức nào . Tôi gì cũng , còn yêu quý nhà họ Lục. Cô còn đang gieo rắc bất hòa!