Tim Lục Kỳ hẫng một nhịp, đập mạnh. Cô thì thầm.
- Chị ơi, như chị nghĩ . Em… em chỉ đồng ý đến chăm sóc thôi.
Lục Kỳ xong, ngượng ngùng Tần Xuyên đang bên cạnh. Cô mím chặt môi gì.
Kiều Niên tự nhiên thấy sự gian xảo của Tần Xuyên. Khóe môi cô nhếch lên, nhưng ánh mắt hề ý .
- Tần Xuyên, lúc chúng , hình như nhận Đại sư và Ông nội .
Tần Xuyên hẳn nhớ chuyện cũ từ lâu. Lời của khác gì đây. Theo lý mà , thể xuất viện ngay lập tức.
Cô đích kiểm tra cơ thể Tần Xuyên, xem hồi phục .
Lục Kỳ bên cạnh Kiều Niên, cảm nhận ánh mắt sát khí của Kiều Niên về phía sư . Cô vội vàng .
- Chị ơi, thật chuyện là em chủ động đề xuất . Sư hề lừa em.
Lục Kỳ đưa tay nắm lấy cánh tay Kiều Niên, cô tức giận thêm nữa.
Kiều Niên Lục Kỳ bảo vệ Tần Xuyên, trong lòng chút bất lực.
- Em nghĩ chị tức giận ?
Lục Kỳ chớp mắt vẻ khó hiểu.
Đôi mắt đào hoa tuyệt của Tần Xuyên sáng lên, trong mắt chút mơ hồ.
Hình như hiểu thái độ hiện tại của Niên Niên.
Kiều Niên kéo Lục Kỳ sang một bên xuống. Cô mỉm Tần Xuyên Lục Kỳ với ánh mắt trìu mến.
Lục Kỳ ngoan ngoãn xuống ghế sofa, chăm chú Kiều Niên.
- Chị quen Tần Xuyên nhiều năm như , đương nhiên chị là như thế nào. Chị nhất định sẽ yên tâm, đồng ý để em ở bên .
Thấy Lục Kỳ thở phào nhẹ nhõm, Kiều Niên chậm rãi .
- Kỳ Kỳ, giữa em và thật sự là tình cảm , chỉ là trả ơn thôi?
Cô nhớ đây Lục Kỳ vẻ thích Tần Xuyên, nhưng rõ ràng lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1814-nguong-ngung.html.]
Vậy mà lâu , hai đính hôn?
Dù thế nào nữa, cô vẫn cảm thấy khó hiểu.
Tần Xuyên bên cạnh, đợi Lục Kỳ lên tiếng, Kiều Niên với vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy.
- Thật , hy vọng Kỳ Kỳ thể ở bên suốt đời. Hôm nay nhân cơ hội đề nghị, Kỳ Kỳ tình cảm của .
Lục Kỳ thấy lời Tần Xuyên, ngẩng đầu , bắt gặp ánh mắt trìu mến của .
- Kỳ Kỳ, em cứ từ từ suy nghĩ về mối quan hệ của chúng . Dù em lựa chọn thế nào, tình cảm của dành cho em cũng sẽ đổi. - Tần Xuyên nghiêm nghị .
Tim Lục Kỳ đập thình thịch. Cô nhận Tần Xuyên đang nghiêm túc, như thể hứa hẹn riêng với cô .
Lục Kỳ liếc Lão Thần Y Tần và Đại Sư , hai cô mới gặp đầu, và thấy họ đều đang về phía Tần Xuyên.
Hồi còn học, cô thường bạn bè rằng nếu một thực sự thích và yêu , họ sẽ nóng lòng báo tin vui hai đến với .
Lục Kỳ vẫn nhớ khi đường hầm sụp đổ, sư quên hết ký ức đó và nghĩ rằng hai là vợ chồng.
Cô đó, mặt đỏ bừng. Thật cô hiểu cảm giác của , nhưng cũng chút bất an.
Kiều Niên trêu chọc.
- Kỳ Kỳ, chuyện đơn giản thôi. Hãy thử thách Tần Xuyên thật kỹ từ từ quyết định.
Trường Phong gật đầu đồng ý.
- Em thể quyết định vội vàng. Kỳ Kỳ, em từ từ, làm Tần Xuyên lo lắng.
Lục Kỳ, nhắc đến, đó, cúi đầu ngượng ngùng.
Vì Lục Kỳ chỉ mang cơm cho Tần Xuyên, nên năm đủ ăn. Vậy nên cả nhóm thẳng đến nhà hàng đối diện bệnh viện để ăn.
Ăn xong, cả nhóm bộ về phía bệnh viện.
Kiều Niên và Trường Phong cạnh Tần lão gia. Ba , Tần Xuyên và Lục Kỳ .
- Ông ơi, cháu vẫn nhớ Niên Niên cứ nghĩ mãi về bình rượu ông tự ủ. Nếu ông cố tình giấu, lẽ bình rượu đó Niên Niên uống lén từ lâu . - Trường Phong chút khách sáo vạch trần quá khứ của Kiều Niên.
Kiều Niên mỉm đồng ý.
- , ông nội. Lúc đó cháu uống bình rượu đó, nhưng hôm , bình rượu biến mất.