Ông lão cao, lưng cao thẳng tắp. Dù cạnh trai trẻ Trường Phong, ông vẫn toát lên khí chất mạnh mẽ. Ông toát lên vẻ phóng khoáng.
Mái tóc bạch kim vuốt ngược . Từng nếp nhăn khuôn mặt ông dường như lưu hào quang quá khứ.
Ánh mắt ông nở nụ dịu dàng, môi cong lên, trông như một từ bi.
Mắt Kiều Niên đỏ hoe thể kiểm soát. Cô tin mắt . Trong cơn mê man, cô bước về phía ông lão, đang tỏa ánh sáng Phật pháp thể cứu độ chúng sinh.
Cô tựa như đang mơ, nhưng cũng tựa như mơ.
Dù mơ, cô cũng hy vọng giấc mơ sẽ kéo dài thêm. Cô ông thêm vài nữa.
Hiếm khi Trường Phong thấy Kiều Niên sững sờ như . Trong cơn mê man, như trở về thời thơ ấu.
Lúc đó, họ học y với sư phụ. Mỗi sư phụ khoe khoang y thuật lợi hại, Niên Niên luôn mang bộ dạng . Trông cô thật kinh ngạc, như thể mất hồn .
Trường Phong nhịn thành tiếng. Rồi nghiêng đầu khó chịu sang một bên, xoa xoa mũi.
Ông cụ Tần cảm nhận sự lừa dối trắng trợn của Trường Phong. Sắc mặt ông lập tức tối sầm . Ông chằm chằm , lạnh lùng .
- Con quên hết những gì dạy con đây ?
Trường Phong cố nén , cố gắng giữ bình tĩnh, như thể đang giữ thế trận quân sự. Anh nghiêm túc .
- Niên Niên là nhất. Con tuyệt đối thể trêu chọc cô .
Ánh mắt Kiều Niên rơi xuống khuôn mặt Trường Phong cách đó xa. Trong cơn mê man, cô dường như trở về thời thơ ấu. Lúc đó, mỗi Đại sư nhạo cô, đều sẽ biểu cảm .
Ký ức năm xưa ùa về như thủy triều. Cô vẫn còn nhớ cảnh ba họ đùa giỡn. Cô thậm chí còn lén lút lên núi hái thuốc cùng Đại sư . Mỗi họ mắc , Đại sư đều bảo vệ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1726-tai-ngo-2.html.]
Ánh mắt Kiều Niên rơi khuôn mặt của ông cụ Tần. Nếu ông cụ Tần lúc đó, lẽ cô sống sót.
Cô bước lên một bước. Khi chân chạm đất, cô mới nhận đây là mơ. Tất cả đều là thật.
Sư phụ của cô vẫn , ông vẫn còn sống.
Mắt Kiều Niên lập tức đỏ hoe. Cô vội vàng bước tới ôm lấy ông cụ Tần, vùi đầu lòng ông. Cô nức nở .
- Ông ơi, mấy năm nay ông ? Cháu và lão Tần tìm ông. Chúng cháu tìm ông lâu , nhưng thấy tin tức gì của ông. Chúng cháu lo lắng cho ông!
Nước mắt cô ngừng rơi. Đối với Kiều Niên, ông nội Tần chính là ánh mặt trời ấm áp soi rọi tuổi thơ đen tối của cô. Chính ông nội Tần cho cô một chỗ dựa, giúp cô sống hơn đời , trở nên xuất chúng hơn.
- Niên Niên. Cháu lớn . - Ông nội Tần nhẹ nhàng vỗ lưng Kiều Niên.
- Lúc đó, tình hình cấp bách. Chúng vô tình vướng âm mưu của Thôi Hoài. Sau đó, ông theo Trường Phong đến MY. Bọn họ định làm gì đó nguy hiểm, nên ông liên lạc với cháu.
Ông nội Tần Kiều Niên trong vòng tay , ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bao nhiêu năm qua, Niên Niên của ông luôn mạnh mẽ, thông minh, tự gánh vác việc.
- Niên Niên, mấy năm nay khi ông ở bên, y thuật của cháu tiến bộ hơn ? - Ông nội Tần dừng , nhỏ giọng hỏi.
Tuy Kiều Niên cao hơn ông nội Tần một chút, nhưng giờ cô khom lưng. Vòng tay ông vẫn ấm áp như ngày nào, khiến cô nỡ rời xa.
Ông vẫn thoang thoảng mùi thuốc bắc. Cô ngửi thấy mùi hương của ông từ khi còn nhỏ. Cô thích mùi hương .
- Cháu học y giỏi. Hơn nữa, bác sĩ Ollie nổi tiếng thế giới còn rằng y thuật của cháu . Ông ơi, ông đừng lo. Cháu nhất định sẽ đưa y thuật của chúng lên một tầm cao mới! - Khi Kiều Niên điều , cô như một đứa trẻ đang chờ khen ngợi, mắt cô lấp lánh ánh .
- Tiểu Xuyên ? Nó nghịch ngợm từ nhỏ. Không bây giờ nó chăm sóc cháu nhỉ? - Ông nội Tần hiểu cháu trai ruột của . Hồi nhỏ hai thường chơi đùa với .
- Tần Xuyên lớn . Giờ chăm sóc cháu , còn ngoan nữa chứ. - Kiều Niên .