Trường Phong bóng lưng của Cố Châu và Kiều Niên. Anh cũng cuộc trò chuyện của họ. Nhìn bóng lưng của Cố Châu, như thấy bóng lưng của Cố Vũ.
Trong cơn mơ màng, dường như trở về nhiều năm . Cố Vũ quyết định giả làm Trần , trốn bên cạnh Thôi Hoài.
Đã lâu lắm Trường Phong mới thấy mặt Cố Vũ. Khi Cố Châu, dường như thấy Cố Vũ.
- Đây là nơi và Trần tìm thấy. Vùng biển phát hiện, cũng khai phá. - Trường Phong chỉ căn biệt thự song lập cách đó xa.
- Trần mua căn biệt thự đó danh nghĩa khác. Đây là căn cứ bí mật. Hiện tại đang ở bên trong. Chúng thôi!
Kiều Niên đầu Cố Châu bên cạnh, thấy ánh mắt đang chằm chằm căn biệt thự cách đó xa. Ánh mắt chất chứa những cảm xúc phức tạp.
Cô Cố Châu giờ đây càng thêm e dè khi gần gũi với gia đình. Cô đưa tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Châu, mỉm .
- Chúng nhanh qua đó thôi. Cuối cùng cũng gặp trai !
Cố Châu xuống Kiều Niên. Bắt gặp ánh mắt tươi của cô, khỏi mỉm . Anh khẽ gật đầu.
Trường Phong bước đến , đẩy cửa biệt thự .
Cố Châu và Kiều Niên thấy biệt thự mọc đầy cỏ dại. Tường hai bên loang lổ, dường như ai ở.
Bước nhà, họ thấy căn nhà sạch bong kin kít.
Đó là một căn phòng trang trí theo phong cách Nhật Bản đơn giản. Hành lang vẫn còn treo chuông gió.
Trường Phong dẫn Cố Châu và Kiều Niên lên tầng hai. Khi đến cửa phòng cuối hành lang, Trường Phong Cố Châu, nhỏ giọng .
- Trần ở bên trong.
Cố Châu cửa, cánh cửa gỗ. Do dự một chút, gõ cửa.
- Vào .
Giọng trong phòng trầm thấp, chút khàn khàn. Là giọng của Trần mà bọn họ thấy đó.
Cố Châu cúi đầu, che giấu cảm xúc phức tạp trong mắt. Anh đẩy cửa bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1717-gap-go.html.]
Chỉ Cố Châu và Kiều Niên . Trường Phong vẫn bên cửa sổ hành lang, chằm chằm bọn họ chớp mắt.
Cố Châu và Kiều Niên , vòng qua tấm bình phong. Bọn họ thấy một đàn ông bên cửa sổ kiểu Pháp.
Người đàn ông lưng về phía bọn họ, đang ngắm phong cảnh bên ngoài.
Ánh hoàng hôn màu cam nhuộm đỏ . Khi , dường như bao phủ bởi một lớp màu đỏ.
Khi Cố Châu thấy khuôn mặt của đàn ông, ánh sáng trong mắt dần lan tỏa. Anh chằm chằm đàn ông mặt chớp mắt.
Là Cả!
Lần đến MY, trai vẫn dùng khuôn mặt của ông Trần, nhưng giờ dùng khuôn mặt của chính , xuất hiện ngay mặt .
Lúc , trái tim Cố Châu như một bàn tay vô hình nắm chặt. Hình ảnh Cố Vũ hiện lên trong đầu .
Anh Cố Vũ với vẻ mặt phức tạp, chôn chân tại chỗ.
Kiều Niên Cố Vũ mặt, đột nhiên cảm thấy chút quen thuộc. Hình như gặp ở .
Lúc , một vài mảnh ký ức chợt hiện lên trong đầu Kiều Niên. Cô từng mơ thấy Cố Vũ.
Cô chỉ nhớ đại khái nội dung giấc mơ, phần lớn quên mất .
bây giờ lúc mơ mộng. Họ còn nhiều chuyện quan trọng hơn cần bàn bạc.
Kiều Niên sang Cố Châu, nhẹ nhàng véo tay , ánh mắt tràn ngập ý .
- Anh chuyện gì với trai ?
Cố Châu lấy tinh thần, chậm rãi cụp mắt xuống. Hàng mi dài rủ xuống che khuất ánh sáng trong mắt.
Trước đó, tìm trai. Anh hỏi và tại bỏ rơi gia đình?
Tuy nhiên, những câu hỏi từ lâu. Anh cũng Cố Vũ rời khỏi nhà vì sự an của gia đình.
Anh gọi Cố Vũ là trai, nhưng nhớ đây quan hệ giữa hai lắm. Cố Châu vốn là lạnh lùng, giờ nên chuyện .
Thực , Cố Châu đang bối rối. Anh cảm thấy nên bình tĩnh đối mặt với Cố Vũ, nhưng ngờ ngày do dự.