Cố Châu nhanh chóng lấy bình tĩnh. Giọng vẫn lạnh lùng và bình thản như thường lệ.
- Anh tức giận. Xe đang chạy nhanh. Lời của em sẽ ảnh hưởng đến việc lái xe của .
Đôi mắt như hồ ly của Kiều Niên tràn ngập vẻ hoang mang. Hiển nhiên cô tin lời Cố Châu. Mỉm , cô nắm lấy cánh tay Cố Châu, nhẹ nhàng đặt cằm lên vai . Cô dịu dàng .
- Được , em sẽ kiểm tra vết thương cho Đại sư khi dừng xe!
Cố Châu tức giận đến mức mắt b.ắ.n tia lửa. Anh nheo mắt , lạnh lùng Kiều Niên. "-
- Em dám!
Kiều Niên thấy lời Cố Châu, khẽ cọ cằm vai , phá lên.
Trường Phong ở ghế lái, liếc Cố Châu qua gương chiếu hậu. Trong mắt hiện lên vẻ mỉm .
- Nhị thiếu gia khác . Giờ phần trẻ con hơn.
Trường Phong dứt lời, Cố Châu và Kiều Niên đồng loạt về phía lưng .
Cố Châu dường như nghĩ điều gì đó. Anh cụp mắt xuống, ánh mắt tối sầm .
Hồi trai còn ở Cố gia, tiếp xúc với Trường Phong vài nhưng quen .
Lúc đó, vẫn luôn nghĩ rằng trai thích , gần gũi.
Anh chỉ đó tên là Trường Phong. Anh gì khác.
Nhắc mới nhớ, truy đuổi ở MY, Trường Phong âm thầm cứu . Anh còn kịp cảm ơn Trường Phong.
Trường Phong vẻ ngoài lạnh lùng, hành động dứt khoát. Trần Thanh từng Trường Phong huấn luyện, nên Trần Thanh toát khí chất tương tự Trường Phong.
Trần Thanh trông lạnh lùng vô cảm, nhưng Trường Phong thì khác.
Trường Phong thanh lịch hơn, toát lên vẻ cao quý. Anh như một vị thần tối cao. Dù trải qua đủ thứ chuyện đời, vẫn dịu dàng như gió.
- Thật , Niên Niên là em gái . Chúng chỉ là em. Không mối quan hệ nào khác. - Trường Phong nhẹ nhàng giải thích.
Kiều Niên cúi đầu, đưa tay nắm lấy tay Cố Châu. Ngón tay họ đan . Cô ngước Trường Phong đang đối diện.
- A Châu đương nhiên chúng là em, bởi vì rõ em yêu nhất chính là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1716-tinh-anh-em.html.]
Cuối cùng, Kiều Niên chằm chằm mặt Cố Châu.
Cố Châu mỉm hạnh phúc. Anh chằm chằm mắt Kiều Niên chớp, hỏi.
- Vậy bao nhiêu tình yêu khác của em dành cho ?
Kiều Niên , lập tức nhíu mày, bất mãn lẩm bẩm.
- Lời em hiểu ?
Cố Châu đương nhiên hiểu ý Kiều Niên. Nụ trong mắt càng thêm rạng rỡ, khóe môi cong lên.
Trường Phong ở ghế lái phía . Thấy Cố Châu và Kiều Niên đùa giỡn, nở nụ dịu dàng.
Anh thật sự ngờ sư thể đến với Nhị thiếu gia. Hai trông xứng đôi.
Tuy ở trong phủ nhiều năm, nhưng vẫn hiểu tình hình An Thành.
Anh cũng Nhị thiếu gia và Tiểu sư ở bên , trải qua ít khó khăn. Hai dường như cứu giúp lẫn , giúp tháo gỡ những khúc mắc trong lòng.
Chiều tối, xe dần dừng .
Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời.
Kiều Niên bước xuống xe, thứ mắt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
- Đây là ? Đẹp quá! - Kiều Niên kêu lên.
Cố Châu bước đến bên Kiều Niên, vòng tay ôm eo cô, ngắm cảnh vật mắt.
Hình như họ đang ở bờ biển. Biển xa xa giao thoa với bầu trời, chim hải âu bay lượn tự do bầu trời.
Gió biển nhẹ nhàng thổi tung mái tóc Kiều Niên. Thấy , Cố Châu đưa tay , cẩn thận chải tóc cho cô.
- A Châu, nơi quá. Sau nếu thời gian, chúng sẽ dẫn con biển chơi! - Kiều Niên thứ mắt với vẻ mặt mong chờ.
Bao năm nay, cô bận rộn với chuyện riêng, bao giờ thời gian nghỉ ngơi.
Sau khi chuyện giải quyết, cô nhất định sẽ vui vẻ với các con.
- Được!
Cố Châu dứt lời, liền thấy tiếng bước chân phía . Anh , bắt gặp ánh mắt của Trường Phong.