Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1145: Tôi Cứ Tưởng Mình Đang Mơ

Cập nhật lúc: 2025-08-30 07:16:55
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Kiều Niên thấy lời Tô Nhan, cô sững sờ. Cô ngạc nhiên Tô Nhan.

Người nhà họ Lục thấy Tô Nhan như , đều cúi đầu buồn bã.

Nước mắt lặng lẽ rơi má Tô Nhan.

Thấy , lòng Kiều Niên đau nhói. Cô vội vàng đưa tay giúp Tô Nhan lau nước mắt. Vừa định rụt tay , Tô Nhan nắm lấy tay cô.

- Cảm ơn con đồng ý cho gặp trong mơ. - Tô Nhan Kiều Niên với đôi mắt ngấn lệ. Tầm của bà mờ , thể rõ mặt Kiều Niên.

Bà lấy khăn giấy lau nước mắt, giọng nghẹn ngào.

- Đừng lo, nhất định sẽ nhớ rõ dung mạo của con bây giờ. Đến lúc đó, nhất định sẽ sai tìm con.

Kiều Niên Tô Nhan với vẻ đau lòng. Mãi đến lúc , cô mới nhận vẫn thể tin tất cả những chuyện là thật. Bà cứ ngỡ đây chỉ là một giấc mơ.

Trước đây, cô trai kể rằng khi cô ở An Thành, bà cứ nghĩ đến cô mãi. Mỗi nghĩ đến cô, bà chìm suy nghĩ miên man, như thể đang mơ.

Trước đây, cô cứ nghĩ chỉ thường xuyên mơ thấy . Không ngờ rối loạn tâm thần đến .

Khi còn sống trong nhà họ Kiều, cô hề họ Kiều nhận nuôi. Sau , cô vô tình phát hiện con ruột của nhà họ Kiều.

Nếu cô giúp bà nội đấu giá ở MY, lẽ cả đời cô sẽ tìm thấy gia đình.

Bao nhiêu năm qua, cô vẫn luôn tự trách và đau khổ vì vụ bắt cóc năm đó.

Kiều Niên sống sót như thế nào!

Kiều Niên lấy khăn giấy lau nước mắt. Cô thấy Tô Nhan chăm chú, một lời.

- Đường. - Tô Nhan mỉm với Kiều Niên, nước mắt lưng tròng, dịu dàng .

- Con như tưởng tượng. Hồi con còn nhỏ, và lão Lục rằng khi lớn lên, con nhất định sẽ là một thiếu nữ xinh tuyệt trần. Đến lúc đó, bố sẽ gả con cho Tiểu Châu. Bố tin rằng Tiểu Châu nhỏ bé nhất định sẽ đối xử với con. Không ngờ điều ước của thành hiện thực trong mơ. Mẹ thật sự hạnh phúc!

Nghe thấy lời Tô Nhan , nước mắt Kiều Niên lăn dài má. Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Nhan, khẽ .

- Mẹ ơi, đây là mơ. Con thật sự vẫn còn sống!

Tô Nhan sững sờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1145-toi-cu-tuong-minh-dang-mo.html.]

Kiều Niên đặt tay Tô Nhan lên cổ tay , nghiêm túc .

- Sờ con . Mạch đập của con vẫn còn. Mẹ đang mơ. Con thực sự vẫn còn sống!

Tô Nhan cảm nhận mạch đập mạnh mẽ của cô. Ánh mắt bà dần trở nên tỉnh táo, nước mắt lăn dài má.

- Con thực sự vẫn còn sống ?

- Mẹ ơi, chị vẫn còn sống. Mẹ đang mơ! Nếu tin, thể nhéo Cả một cái. Nếu cau mày, tức là đang mơ! - Lục Kỳ vội vàng .

Lục Châu thấy Lục Kỳ , trừng mắt cô.

- Mẹ ơi, em gái thật sự giỏi lừa . Con cam đoan với rằng chuyện là mơ.

Tô Nhan nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên, lo lắng .

- Đường, xin . Là của . Mẹ cứ tưởng con nên mới tìm con. Lúc đó, nếu tìm con, con chắc chắn chịu khổ bên ngoài.

Kiều Niên chút buồn bã. Cô ngờ nghĩ chuyện chỉ là mơ.

Trước đây, Cả , chỉ cần nghĩ đến cô, tâm trí sẽ bất .

- Đến đây, để kỹ con. - Tô Nhan Kiều Niên chằm chằm chớp mắt.

Bà nhận cổ tay gầy gò của Kiều Niên, liền cau mày.

- Sao con gầy thế? Con ăn uống điều độ ?

- Mẹ ơi, thực con tăng vài cân . Con còn gầy nữa! - Kiều Niên mỉm với Tô Nhan.

- Con vẫn ngoan ngoãn như hồi nhỏ.

Nghĩ đến đây, Tô Nhan càng thêm đau lòng. Bà .

- Nếu lúc đó nhờ tìm con, lẽ chúng gặp sớm hơn.

- Mẹ ơi, chuyện của . Tất cả là của những kẻ bắt cóc con năm xưa.

Lúc , Kiều Niên mới nhớ Tống Mạn từng dùng một cánh tay thế . Cô tiếp.

- Những đó che giấu sự thật. Làm thể trách ? Con nghĩ vui mừng khi tìm thấy gia đình .

Loading...