TÔI YÊU HOÁ HỌC - CHƯƠNG 10

Cập nhật lúc: 2025-07-12 10:44:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mắt nhoè dần khi bài của tạp chí khoa học quốc tế điện thoại.

Vì lý do gì mà làm với chứ? 

Công trình đó cũng một phần là công sức của mà. Tại chỉ trong chốc lát tên của bay màu?

Rồi cả bạn trai nữa. Anh bỏ để ở bên con gái khác ? Là do ngu ngốc, là do sai khi tin tưởng , tin lời .

Tôi cố gắng để nước mắt rơi nhưng chẳng còn kiểm soát cảm xúc. Tôi nhận yêu thật nhiều, yêu tới nỗi bộ tâm tư, tình cảm đều dồn hết con đó.

Người từng quan tâm , yêu thương , cùng vẽ nên một viễn cảnh đáng mơ ước. Chúng sẽ cùng nghiên cứu, cùng đem Hoá học ứng dụng đời sống chứ chỉ là những kiến thức khô khan trong sách vở.

Tôi bất giác đặt tay lên bụng , nơi một sinh linh bé nhỏ là kết tinh tình yêu của đó. Tôi với con thật nhiều, xin con vì sẽ chẳng ngôi nhà mơ ước nào cả. Sẽ chỉ còn một bên con, một tiếp con đường đầy rẫy chông gai .

Đột nhiên thấy khó chịu trong . Chắc hẳn là do đổi nội tiết khi mang thai nên mới như . Tôi còn chịu mà nôn khan vài cái. Mấy bạn ở đó đỡ lấy , liên tục gọi tên như để tiếp thêm sức mạnh nhưng dường như những mất mát đối với là quá lớn. Tôi mệt mỏi, kiệt sức tới mức chẳng thể thứ xung quanh…

“Bảo Anh… Bảo Anh…”

Anh về ? Tôi như tiếng Quốc Tuấn ở bên cạnh.

Tôi mở mắt, giật khi phát hiện trong căn phòng xa lạ.

Quốc Tuấn mỉm , tay là bát cháo thịt băm nóng hổi.

“Dậy ăn một chút cho khoẻ.”

Tôi , cố gắng lấy bình tĩnh. 

“Đây là ? Tại chúng ở đây?”

Quốc Tuấn xuống bên giường:

“Lúc ở nhà gỗ em ngất vì kiệt sức. Khi đội cứu hộ tới giao xe cho họ cùng em ở tạm homestay .”

Tôi vô thức đặt tay lên bụng khi nó “réo” lên đòi ăn.

Quốc Tuấn bật :

“Có vẻ ai đó gặp ác mộng nha. Khóc lóc một hồi còn lẩm bẩm câu xin .”

Nói xong, tiếp lời:

“Em mới chỉ đồ cho chứ chúng làm gì . Nghĩ tới mang thai quá bà xã.”

Tôi ấp úng, chuyển chủ đề:

“Vậy còn… chuyện Mỹ thì ?”

Quốc Tuấn nhoẻn miệng :

“Đi lâu như thực sự nỡ. Anh sẽ đợi em học xong hai đứa cùng .”

Tôi còn hết ngạc nhiên thì thêm:

“Còn nữa… tới nơi cấm em chơi riêng với Katherin đấy.”

“Tại chứ?”

“Em cũng chơi khá với Katherin mà. Cô giống như những khác. Bạn gái của Katherin xếp thành hàng dài hơn hai cây chứ. Dạo gần đây luôn mở miệng khen em nên thích cả hai chuyện riêng. Dù mãi mới tìm vợ, thể để khác dụ mất .”

Tôi ngơ ngác vì thông tin . Hoá hiểu sai Quốc Tuấn nghi ngờ lung tung.

“Giờ thì ăn thôi. Em ngủ lâu lắm đấy. Chắc chắn bé mỡ đói .”

Tôi tức giận, đưa nắm đ.ấ.m về phía đối diện:

“Mỡ nào? Ai mỡ chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-yeu-hoa-hoc/chuong-10.html.]

Quốc Tuấn bón cháo cho , khẽ thì thầm:

“Muốn bé con thật thì đợi cơ thể em phục hồi . Tuy rằng kinh nghiệm thực chiến nhưng chắc chắn sẽ ngại xông pha để kết quả như ý .”

Tôi thành tiếng, cầm lấy bát cháo trong tay :

“Còn xa lắm. Điểm trung bình học kỳ của em 8,6 thôi.”

Quốc Tuấn trừng mắt :

“Cái gì? Mấy môn đều 9 mà ?”

Tôi thủng thẳng đáp:

“Môn của thầy John em thi 6 điểm.”

Quốc Tuấn vò đầu bứt tai:

“Em… em 6 điểm hả?”

Tôi đưa điện thoại cho xem:

“Đây . Lớp trưởng báo.”

Quốc Tuấn lấy tay điểm trán một cái rõ đau:

“Con nhóc . Đọc ngược điện thoại ? Hại sợ bố em giữ thêm vài năm nữa.”

“Đùa thôi làm gì mà…”

Còn hết câu đặt lên môi một nụ hôn:

“Học tập cho nghiêm túc . Anh mà hoãn “ nghiệp” thì em liệu hồn.”

Tôi cao giọng:

“Anh làm gì chứ? Bố em điều kiện mà.”

Quốc Tuấn nhếch môi :

“Anh nghĩ là bé mỡ sẽ giúp nhưng nếu là bé khác thì thể đó.”

Nói , áp sát :

“Có kiểm chứng ?”

Tôi vội xua tay:

“Em học hành tử tế là chứ gì.”

Quốc Tuấn tủm tỉm :

“Biết . Học cho giỏi . Đừng để Hoá thất vọng .”

Tôi khẽ gật đầu. Giờ mà còn lắc nữa là án mạng như chơi. 

cũng gả cho “đúng hạn”. Quốc Tuấn đùa , thực sự chịu các bạn ạ. Dù cũng thuộc hàng quá lứa lỡ thì , để càng lâu mạng nhện bám đầy chừng còn sinh mốc nữa.

Thôi. Tôi ăn tạm tô cháo dọn hành lý về thành phố đây. Chẳng hiểu linh cảm nếu còn ở homestay thực sự bé bi các bạn ạ.

Chúc các bạn một buổi tối vui vẻ bên nha. Tôi thêm . Người lườm đấy.

Người gì mà khó tính như ma, suốt ngày cằn nhằn khi thấy cắm đầu điện thoại.

“Bảo Anh. Còn mau ăn cháo.”

“A… Em chén ngay đây. Làm gì mà nóng thế?”

Đấy. Nhắc tới là “hiển linh” ngay. Tạm biệt nha.

Loading...