Tôi Trọng Sinh Lại Một Kiếp Quyết Tâm Cướp Lại Gia Tài - Chương 171
Cập nhật lúc: 2025-11-10 06:09:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Dục Hàn chỉ nét mặt tuấn, mà cái khí chất trầm , điềm đạm toát từ cũng vô cùng thu hút.
Nghĩ tới cảnh hôm nay hai cùng về nhà lấy đồ, đè cô sát cánh cửa gỗ, Hà Loan Loan nhịn đỏ mặt, tim đập nhanh rộn ràng.
Bao Thái Hồng bắt ánh mắt của Hà Loan Loan, cúi đầu khúc khích: “Ai dà, Đoàn trưởng Cố về nhà, chắc là cô Loan Loan nhớ lắm hả?”
Đôi tai Hà Loan Loan nóng lên, nhanh chóng : “Làm gì , đàn ông con trai gì mà nhớ nhung chứ!”
Bao Thái Hồng gật đầu lia lịa: “Rồi , ! Ha ha.”
Trong bữa cơm, Cố Dục Hàn uống ít chén rượu trắng, lúc về nhà bước chân phần loạng choạng, vẫn là Hà Loan Loan dìu về.
Vừa về đến cửa, Hạ Quân : “Loan Loan, mau đưa nó về phòng ngủ ! Uống nhiều như !”
Nhìn qua là Cố Dục Hàn say mềm !
Hà Loan Loan đồng ý, ai ngờ mới đỡ Cố Dục Hàn nhà thì ôm ghì trong ngực.
“Anh say, em tin ?”
Hà Loan Loan sửng sốt, chằm chằm đôi mắt m.ô.n.g lung của , lập tức ý gì. Cô bèn cúi đầu hôn : “Rồi, em tin say.”
Nụ hôn nóng rực rơi lên mặt .
Chiếc chăn bông giường lớn, Cố Dục Hàn kéo cô ổ chăn. Quần áo lượt ném ngoài, chiếc chăn bông xới tung, nhàu nhĩ...
Sau một hồi vui thích, cả hai mệt mỏi ôm gối chìm giấc ngủ.
Đêm khuya, Hà Loan Loan tỉnh cảm nhận bắp đùi đau ê ẩm!
Người đàn ông khi ngấm men rượu càng trở nên cuồng nhiệt hơn bao giờ hết!
Cố Dục Hàn cũng mở mắt, ôm cô nỉ non: “Vợ , cũng nhờ túi sưởi và bánh ép khô em bỏ túi áo của , nếu thật sự về .”
Trong lòng Hà Loan Loan trầm xuống, đau lòng chịu nổi. Nghe tỉ mỉ tình huống lúc đó, nước mắt cô trào !
May là cô tiếc năm ngàn phí vận chuyển, nếu chắc là cô làm góa phụ mất !
Cùng lúc đó, trong lòng Hà Loan Loan cũng chút bồn chồn, nên chuyện về gian bí mật cho Cố Dục Hàn ?
Còn cả chuyện của Cố Viêm Lâm nữa, cô sớm cho mới !
Cô còn đang rối rắm suy nghĩ, chú ý tới Cố Dục Hàn đang an tĩnh cô.
Thật Cố Dục Hàn vốn là cực kỳ nhạy bén. Lúc tình huống rét lạnh nên nghĩ nhiều, nhưng khi ngẫm nghĩ kỹ càng, nếu sáu chiếc túi sưởi và bốn gói bánh ép khô ngay từ đầu trong túi áo khoác của , thì tại hề ?
Cho nên, mấy chiếc túi sưởi và bánh ép khô đột nhiên xuất hiện là chuyện như thế nào?
Cố Dục Hàn một mê tín, bình thường cũng tin tưởng Hà Loan Loan, chỉ là hiện tại cảm giác nhiều chuyện thích hợp.
Ví dụ từng hỏi thăm ở thôn Đông Phong, Hà Loan Loan một ít thuật chữa bệnh nhưng hề tài giỏi đến mức thần kỳ như bây giờ.
Trước đây cô là dịu dàng hướng nội, bây giờ mang tính cách dũng cảm, thẳng thắn hơn, thù tất báo!
Thật ở khu núi tuyết xảy những chuyện kỳ dị, chỉ là Cố Dục Hàn vẫn luôn là trung thực, bao giờ tin những chuyện ma quỷ.
Hà Loan Loan gật đầu, thỏa mãn nhắm mắt vùi n.g.ự.c . Qua một hồi lâu, cô tò mò hỏi: “Em với những điều , sợ ? Không sợ em là hồ ly tinh yêu quái nào đó đến đây ?”
Cố Dục Hàn đột nhiên siết chặt bàn tay đang ôm ngang eo cô, đuôi mắt ngập tràn ý trêu chọc: “Thật ? Em là quỷ? Yêu tinh? Tới để hút dương khí của ?” Anh dừng một chút, giọng trầm khàn thêm ý tứ: “Vừa đúng lúc đây dương khí dồi dào, thể chia cho em một ít.”
Anh dứt lời xoay đè cô xuống. Hà Loan Loan “ô ô” hai tiếng còn phát bất kỳ âm thanh nào nữa.
Sau khi bí mật về gian, Hà Loan Loan cũng nhẹ nhõm nhiều, từ nay cô thể nhờ Cố Dục Hàn yểm trợ ít chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-171.html.]
Ví dụ, lấy thứ gì trong gian ngoài cũng cần kiếm cớ lòng vòng trong thành phố giả vờ mua sắm nữa. Cô cứ việc là Cố Dục Hàn mang về.
Anh thể bịa nhiều lý do, như là nhờ đồng đội mua giúp, hoặc là nhờ xe quân đội tiện đường lên thành phố mua hộ.
Bữa ăn trong nhà ngày càng cải thiện rõ rệt.
Mùng tám tháng Chạp là ngày hội nấu cháo Laba (cháo bát bảo). Mỗi nhà đều đua nấu những nồi cháo thơm lừng, với đủ thứ gạo và đậu.
Vừa lúc đó, Cố Dục Hàn khen ngợi. Trong làm nhiệm vụ , nhận bằng khen hạng hai!
Lần cách nhận bằng khen còn tới hai tháng!
Toàn bộ trong khu đại viện đều ngưỡng mộ, ai thấy Hà Loan Loan cũng khen ngợi: “Chồng cô thật sự là năng lực, giỏi giang quá!”
Hà Loan Loan cũng cảm thấy đàn ông nhà thật oai phong!
Để chia sẻ niềm vui , cô tự tay nấu một nồi cháo bát bảo to, thơm ngào ngạt, hạt gạo mềm mại, dẻo thơm mời ăn. Mỗi nhà đều thể mang bát đến lấy một tô đầy.
Vì tay nghề của Hà Loan Loan nên cũng hề khách sáo, ai nấy đều húp sạch một chén, khen lấy khen để.
Cũng thật khéo, hôm nay Hứa Đồng cũng nấu một nồi cháo bát bảo to. Cô mời ăn, dĩ nhiên mời .
Một vị giáo viên ở trường tiểu học trong khu nhà ở việc gấp về quê, tạm thời cần tìm thế.
Hứa Đồng nghĩ bây giờ Hà Loan Loan đang làm bác sĩ ở Trạm Y tế, vị trí giáo viên Hà Loan Loan chắc chắn cạnh tranh với cô . Nếu cô lấy lòng mấy phụ nữ trong khu đại viện một chút, chẳng làm giáo viên sẽ định và đáng mơ ước hơn ?
Lúc cô nấu nồi cháo bát bảo tốn nhiều gạo và đậu, bận rộn đến mức mồ hôi đầm đìa!
Cuối cùng cũng mang từng chén tới gõ cửa từng nhà.
đến lúc cô đưa qua mới hôm nay Hà Loan Loan cũng chia cháo bát bảo cho !
Điều khiến cô tức giận nhất chính là cháo bát bảo Hà Loan Loan nấu mắt, đặc sệt ngon miệng, bên trong còn một ít bánh trôi. Cô thầm nghĩ Hà Loan Loan kiếm nhiều tiền như thế, chỉ là nấu cháo thôi, nhét thêm nhiều thức ăn quý giá như làm gì!
Lại cháo Hứa Đồng nấu, liếc mắt là thấy thể soi gương , một chén cháo lưa thưa chẳng mấy hạt gạo...
Có mấy quân tẩu (vợ quân nhân) ngoài trong : “Ai da, ăn nhiều như , Hứa Đồng cô cầm về .”
Chỉ vài thích chiếm của hời hoặc quan hệ với Dương Ba mới nể mặt mũi mà nhận chén cháo lỏng tanh của Hứa Đồng!
Tốn hết cả một ngày trời, Hứa Đồng nồi cháo còn thừa hơn phân nửa, giận tới phát !
Cô càng nghĩ càng giận, lập tức rời khỏi khu nhà ở tìm Hà Linh Linh!
Hôn sự là do Hà Linh Linh tìm cho cô , hiện tại Dương Ba đối xử với cô , trong khu nhà ở cũng thích cô . Ngày tháng thế mà sống nổi!
Cũng may Hứa Đồng tới tìm ngay lúc , bởi vì lúc cô đến thấy Hà Linh Linh đang thu dọn hành lý!
Hứa Đồng nóng nảy, bước lên bắt lấy cô : “Cô ?”
Hà Linh Linh , cô sẽ còn bất cứ quen nào ở nơi nữa!
Hà Linh Linh lười để ý tới cô nhưng vẫn giải thích: “Chồng rời khỏi Tây Lâm. Chuyện kinh doanh bên làm xong , cũng tìm chỗ dừng chân ở Hải thị. Tôi định tới Hải thị thăm theo chồng về Kinh thị.”
Nghĩ đến bây giờ một đáng tin cậy che chở, tương lai còn thể nhận Lý Quốc Chấn là cha, Cố Viêm Lâm cũng dám ly hôn với cô , trong bụng còn đang mang đứa nhỏ, ở Hải thị và Kinh thị đều nhà kiểu Tây xinh , Hà Linh Linh cảm thấy chút kiêu ngạo.
Mẹ cô ngóng tin tức, qua Tết Âm Lịch là Lý Quốc Chấn sẽ rời khỏi căn cứ bí mật.
Tính toán một chút, thời gian còn hai tháng nữa!
Hứa Đồng kích động : “Hà Linh Linh! Còn thì ! Tôi làm thế nào! Cô như là hại c.h.ế.t ? Dương Ba căn bản thứ gì ! Một tháng chỉ tắm một , một khi cởi quần thì thật thối c.h.ế.t ! Tối nào cũng quỳ rửa chân cho ! Tiền cũng cho , ở khu nhà ở đó luôn xem thường! Cô cứ như phủi tay bỏ ? Cô thử xem!”
Hà Linh Linh đảo mắt: “Không mặc kệ cô, nhưng bây giờ cô vẫn nên ở đây , Hà Loan Loan vẫn còn ở đây ?”
---