Hà Linh Linh trợn to mắt: “Không chết? Thật ? nhiều năm như ông từng lộ diện! Chắc chắn là ông c.h.ế.t !”
Cố Viêm Lâm cắn răng nghiến lợi: “Ông những c.h.ế.t mà còn trở thành một cực kỳ lợi hại! Hà Linh Linh, cô ngu ngốc đến mức ?”
Hà Linh Linh lập tức hoảng loạn, tròng mắt đảo đảo , bỗng nhiên nghĩ một chuyện gì đó: “Em, em nghĩ tới một chuyện! Cho dù em là con gái của Lý Quốc Chấn thì Hà Loan Loan cũng chắc là con ruột! Lúc em ở nhà Hà Tú Uyển thành phố phát hiện một lá thư! Lá thư bây giờ đang trong tay em! Hà Tú Uyển thư cho tình nhân của bà , em tên của đó, là Giang Ngạn!”
Đó quả là một tin tức chấn động, Cố Viêm Lâm lập tức xoay thẳng cô : “Thư ? Đưa cho mau!”
Sau khi Hà Linh Linh và Cố Viêm Lâm khuất, ngôi nhà bỗng trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
Hạ Quân giận đến mức lăn ngủ cả một ngày trời, mãi đến lúc tỉnh dậy bà mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Cố Dục Hàn trực tiếp một bức thư gửi đến đơn vị của cha , trần thuật chi tiết bộ câu chuyện phân gia.
Dù thì chuyện nhà phân chia tài sản cũng định đoạt !
Nếu chỉ một , dựa chuyện tai nạn xe cộ của trai thì cũng để tâm nhiều như , nhưng hiện tại vợ, còn dính dáng đến Hà Linh Linh, e rằng thể giải quyết đơn giản nữa!
Phân gia cũng là một chuyện , tuy rằng chuyện đó ở thời đại cũng chẳng chuyện nở mày nở mặt gì cho cam.
bỗng nhiên Hạ Quân cảm thấy nhẹ nhõm đến lạ.
Bà nhận từ tận đáy lòng, bà nghĩ tới chuyện phân gia từ lâu.
Tuy rằng Cố Viêm Lâm là đứa con do bà nuôi nấng, nhưng tính tình đứa nhỏ đổi nghiêng trời lệch đất chỉ một đêm, bà thể nào khống chế hiểu thấu . Giờ đây phân gia , lẽ cuộc sống sẽ thanh tịnh hơn.
Chỉ là đôi khi Hạ Quân vẫn cảm thấy khổ sở, vì Viêm Lâm biến thành như ?
Bà thương tâm nhưng cuối cùng cũng Hà Loan Loan xoa dịu.
Suốt một buổi sáng, Hà Loan Loan đều bận rộn xử lý nhà cửa.
Cô dọn sạch dấu vết mà Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa lưu . Nghĩ đến tác phong làm việc tàn nhẫn của Cố Viêm Lâm, cô đoán cuộc sống của Hà Linh Linh sẽ hề dễ chịu.
Trần Thúy Hoa hiện tại chắc bỏ mạng nơi sơn cước hoặc đang liều mạng trốn chạy sự truy đuổi của cảnh sát.
Nghĩ , trong lòng Hà Loan Loan cũng thấy thoải mái hơn nhiều!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-126.html.]
Cô cất hết những món đồ dùng trong phòng bếp gian riêng, dù cô cũng thể dùng những thứ Hà Linh Linh dùng qua, chỉ nghĩ tới thôi thấy ghê tởm!
Mặt khác, cô lấy một dụng cụ y hệt như thế bổ sung phòng bếp.
Bữa trưa món cơm khoai lang mật dẻo thơm, khoai lang mật mềm ngọt ấm áp, đồng thời cô cũng làm thêm bốn món khác.
Một phần canh thịt hầm thơm ngon mê , lớn trẻ nhỏ đều thích ăn; một đĩa trứng gà xào tỏi non, tươi mới ngọt lành, vô cùng bắt cơm; một đĩa khoai tây chiên vàng ruộm với mỡ heo, trơn mịn giòn tan khiến cắn một miếng cảm thấy hương vị thăng hoa; còn một món sở trường của Hà Loan Loan chính là bắp cải chua ngọt, ăn cả trăm cũng thấy ngán!
Bữa cơm cả gia đình ăn vô cùng thỏa mãn!
Hạ Quân khen ngợi ngớt lời, Chính Chính và Phỉ Phỉ cũng điên cuồng ăn cơm: “Thím nhỏ, vẫn là thím nhỏ nấu cơm ngon nhất! Ngon quá trời ngon!”
Thấy bọn nhỏ yêu thích Hà Loan Loan như thế, Hạ Quân cũng chúng bằng ánh mắt yêu thương, xen lẫn chút trăn trở.
Hai đứa nhỏ cũng là một vấn đề nan giải.
Cố Viêm Lâm đoái hoài gì đến con cái, làm bà nội như bà cũng chỉ đành chăm sóc chúng.
con của trai cứ sống mãi ở nhà em trai thì cũng , vì bà cũng tính toán tiếp tục ở nơi nữa.
Bà sẽ đưa hai đứa nhỏ về Kinh thị thôi.
Nghĩ đến chuyện , Hạ Quân chợt phát hiện bà luyến tiếc con trai cả của mà là Hà Loan Loan!
Bà luyến tiếc khoảnh khắc cùng Hà Loan Loan tâm sự về chuyện quá khứ của Hà Tú Uyển ánh đèn ấm áp.
Luyến tiếc thức ăn thơm ngào ngạt Hà Loan Loan làm.
Luyến tiếc việc thể thấy Hà Loan Loan mang cho khác nhiều niềm vui, sắp xếp nhà cửa trang nhã ấm áp, còn đông y, bình thường cũng làm cho cảm thấy vô cùng thoải mái...
Hạ Quân thật sự luyến tiếc rời , nhưng bà cũng chính .
Con trai lớn bà bất công. Trước bà cảm thấy như thế, nhưng hiện tại thể thừa nhận, bà yêu thích Hà Loan Loan nhưng thể ưa nổi Hà Linh Linh!
Buổi tối, Hạ Quân gọi cả Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan tới: “Mẹ dự định đưa hai đứa nhỏ về Kinh thị. Số bất động sản cần phân chia Tết, tài sản khác trong nhà cũng cần kiểm kê một chút, phân gia bộ dạng của phân gia. Dục Hàn, Loan Loan, nơi là...”
Bà còn xong thì chạy tới gõ cửa nhà ầm ầm: “Lão Cố! Lão Cố! Mau mở cửa! Có việc gấp!”
---