Hà Loan Loan khẽ run, cô liều mạng ngăn cản những hiểm họa ngoài ý của Cố Dục Hàn, nhưng dựa theo tính cách của , chắc chắn sẽ khoanh tay .
Anh vẫn sẽ mạo hiểm, làm những chuyện bình thường dám làm.
Bởi vì sống xứng đáng với bộ quân phục đang mặc !
Hà Loan Loan gật đầu, ánh mắt cô chứa đựng ngàn vạn lời : “Anh chú ý giữ an !”
Cố Dục Hàn gật đầu: “Được.”
Anh lập tức trèo lên chiếc xe đối diện, một đường rong ruổi mất!
Tiểu Vương tiếp tục lái xe tiến về phía , ánh đèn trong xe ngừng phát sáng.
Cố Viêm Lâm gục đầu, vẻ mặt suy tư, khó lường.
Anh cảm thấy chuyện hôm nay thật sự bình thường.
Hà Linh Linh mạo hiểm lớn như mà thất thủ.
Hà Loan Loan, đáng lẽ sớm rời khỏi nhân thế, giờ vẫn ung dung tại đây.
Thậm chí Cố Dục Hàn bỏ mạng trong hôm nay cũng xảy chuyện.
Cố Viêm Lâm siết chặt vòng tay ôm Hà Linh Linh, lòng lạnh lẽo.
Anh tức giận, cũng quá thất vọng, chỉ cảm thấy chuyện sắp tới sẽ hề dễ dàng.
Và cả đoạn đường , Hà Loan Loan bên cạnh luôn giữ vẻ lạnh nhạt, nhưng ngay khi phát hiện Cố Dục Hàn đối diện, đôi mắt cô lập tức ánh lên vẻ dịu dàng, trìu mến.
Theo , Cố Dục Hàn chỉ mới kết hôn vài tháng.
Lẽ nào tình cảm giữa họ sâu đậm đến mức ?
Cố Dục Hàn từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là kẻ mạnh nhất, giờ từng màng đến sống c.h.ế.t của khác. Việc cưới vợ trì hoãn đến tận bây giờ, thế mà chọn một nhất. Ánh mắt Cố Viêm Lâm lóe lên một tia sắc lạnh.
Lạnh, thực sự quá lạnh. Khi xe chạy đến khu nhà ở, tay chân gần như đông cứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-120.html.]
Hạ Quân sớm dỗ bọn nhỏ ngủ , bà đang thấp thỏm chờ đợi, sợ Hà Loan Loan gặp chuyện chẳng lành. May mắn là Hà Loan Loan bình an trở về, nhưng ngay đó là Cố Viêm Lâm ôm Hà Linh Linh bước . Sắc mặt Hạ Quân lập tức trắng bệch: “Chuyện gì thế ?!”
Cố Viêm Lâm vắn tắt: “Mẹ, cô thành phố thì đám lưu manh chọc ghẹo. Vừa lúc con đang ở đồn công an gặp đến báo tin nên mới cùng đưa Hà Linh Linh về đây.”
Hạ Quân kinh hãi: “Sao chọc ghẹo? Không mua sắm ? Sao nông nỗi …”
Cố Viêm Lâm cũng chẳng rõ, trả lời. Hạ Quân vội vàng lấy nước ấm cho Hà Loan Loan rửa tay chân , đó mới lấy nước cho Hà Linh Linh.
Nào ngờ, Hà Linh Linh tỉnh thét lên chói tai: “Cứu mạng! Cứu mạng!” Cô giật , thở dốc mở mắt quan sát xung quanh, phát hiện về nhà và Cố Viêm Lâm đang ở ngay bên cạnh. Lúc , cô mới bật nức nở: “Viêm Lâm! Em hãm hại! Em sỉ nhục! Hà Loan Loan! Chính là Hà Loan Loan!”
Hạ Quân nấu cho Hà Loan Loan một chén nước đường đỏ nóng hổi. Hà Loan Loan chỉ kịp uống một ngụm thấy tiếng la ó của Hà Linh Linh.
Cố Viêm Lâm ghế, ánh mắt thâm sâu chằm chằm Hà Linh Linh.
Hà Linh Linh run rẩy lấy tay che ngực, cả lạnh toát, lóc kể lể: “Viêm Lâm, đám lưu manh kịp tay, em vẫn còn trong sạch! mà, nhưng mà chỉ thiếu chút nữa là bọn chúng làm càn! Thanh danh của em hủy hoại hết ! Em và Hà Loan Loan cùng ăn miến cải trắng, cô bỏ thuốc bát! Cô phạm tội! Anh mau gọi đến bắt cô !”
Hà Loan Loan đặt chén xuống, thẳng phòng Hà Linh Linh, điềm tĩnh cô : “Cô năng lảm nhảm gì thế? Bỏ thuốc gì? Sao ?”
Hà Linh Linh càng thấy Hà Loan Loan điềm nhiên, cô càng thêm sợ hãi, một nỗi lạnh lẽo thấm tận xương tủy. Cô cảm thấy Hà Loan Loan quả thực là một con rắn độc!
, rắn độc... Hà Linh Linh chợt nhớ chuyện ở thôn Đông Phong. Cô thả rắn phòng định cắn Hà Loan Loan nhưng thành, ngược chính con rắn độc đó cắn, đùi vẫn còn sẹo đến tận bây giờ. Thế mà Hà Loan Loan giờ hề hé răng nhắc đến chuyện con rắn độc đó, chỉ đột nhiên dọn đến văn phòng trường.
Thì , thì Hà Loan Loan mới chính là kẻ thể trong bóng tối mà tay! Chẳng trách Hà Loan Loan bao giờ mở miệng tố giác phận thật của cô , bởi vì thứ Hà Loan Loan chính là tra tấn, hành hạ cô từng chút một cho đến chết!
Tại đời tâm cơ thâm hiểm, đạo đức ti tiện, điểm dừng như thế cơ chứ?!
Hà Linh Linh trợn tròn mắt, sợ hãi rống lên chỉ trích Hà Loan Loan: “Chính là cô! Chính là cô! Vẫn luôn là cô bày trò! Cô hại c.h.ế.t ! Cô là đồ tiểu nhân! Cô hạ tiện! Cô vô sỉ!”
Hạ Quân cũng theo , bà khó chịu : “Hà Linh Linh! Cô đang những lời gì ! Cô chứng cứ gì ?”
Cố Viêm Lâm bên cạnh, một lời, thực sự xem thử chuyện sẽ phát triển đến mức nào.
Hà Loan Loan mỉm , gương mặt cô là nụ ôn hòa, thuần khiết: “ Hà Linh Linh , tại hãm hại cô? Cô bằng chứng gì ?”
Hà Linh Linh kích động đến mức thể kiểm soát bản . Lúc , cô chỉ dìm c.h.ế.t Hà Loan Loan, chứng minh Hà Loan Loan là hung thủ hãm hại , khiến Hà Loan Loan tù! Bởi , Hà Linh Linh buột miệng hét lên: “Bởi vì chiếm đoạt phận của cô! Bởi vì cô mới là con gái ruột của Hà Tú Uyển! Cô hận ! Hận thể khiến c.h.ế.t ! Tất cả chuyện đều là do cô làm! Hà Loan Loan, cô đừng hòng trốn thoát, cô tù! Khiến cô tù cả đời! Khiến cô tử hình, khiến cô c.h.ế.t yên !”
Hạ Quân và Cố Viêm Lâm đều đột ngột ngẩng đầu lên, trân trối chằm chằm Hà Linh Linh. Đặc biệt là Hạ Quân, bà trợn mắt, vội vàng hỏi dồn: “Cô Loan Loan mới là con gái của Hà Tú Uyển?”