Tôi phát điên trong truyện cứu rỗi. - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-06-26 12:19:47
Lượt xem: 423

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VZ0R3h4nW

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

[Ký chủ, đêm khuya, bạn nên nghỉ ngơi.]

Nó cũng quan tâm đến sức khỏe của đấy chứ, nhưng mà thường thì hệ thống nhiệm vụ ? Thế nhiệm vụ của là gì ?

[Đọc sách, học tập, phát triển diện, nỗ lực nâng cao khả năng tổng hợp của bản .]

Không nhiệm vụ về tình cảm ?

[Không . Chỉ tri thức mới là gốc rễ của sự phát triển bền vững của con . Khả năng bản là vốn để cá nhân phấn đấu vì cuộc sống .]

[Ký chủ, bạn nên ngủ, bắt đầu từ ngày mai bạn dốc hết sức chuẩn cho kỳ thi chuyển cấp tiểu học.]

Ngay lập tức, các trò chơi điện thoại của buộc tắt.

Ê, khoan! Tôi là trưởng thành 20 tuổi, cần đặc biệt chuẩn cho kỳ thi chuyển cấp tiểu học chứ? Không thể chơi thêm chút nữa ?

[Bạn... 20 tuổi?]

Tôi thấy một chút bối rối và lo lắng từ giọng của hệ thống.

Sao thế, làm hệ thống mà tình trạng của ký chủ, thật là thiếu trách nhiệm.

[Xin , bây giờ . Để tỏ lòng xin , sẽ lập một kế hoạch học tập chi tiết cho bạn.]

Đó là lời xin của ư?

[Đó là điều mà bạn đáng tự lập.]

...

Kế hoạch học tập mà hệ thống lập thật sự chi tiết.

Tôi học từ lịch sử Trung Quốc 5000 năm, phát triển nhân loại, lịch sử thế giới, toán học, văn hóa, ngôn ngữ hiếm, đến chiến lược kinh doanh, tài chính, kinh tế, luật pháp, xen kẽ là những yêu cầu của như học đàn piano, múa, vẽ.

Thời gian kéo dài đến tận 30 tuổi.

[Tôi sẽ tính toán chính xác điểm thành học tập của bạn.]

092, cộng điểm thì sẽ lợi ích gì ?

[Nâng cao cảm giác thành tựu của bạn.]

Tôi bật .

[Bạn sẽ hiểu thôi.]

Dù hệ thống sắp xếp cho nhiều thứ, nhưng những điều cũng đều là yêu cầu và Phó Nguyện học.

Hệ thống , thật sự hiểu lòng quá.

8

Tôi và Phó Nguyện đều thành tích giống , đỗ trường Nhất Trung - ngôi trường nhất ở địa phương.

Trường cấp hai và cấp ba Nhất Trung ở cùng một chỗ, Phó Vân Thời cũng học trường .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-phat-dien-trong-truyen-cuu-roi/chuong-4.html.]

“Nghe ? Thủ khoa năm nay là hai chị em, thành tích của hai giống hệt .”

“Ai mà Phó Nguyện và Phó Ninh là cặp song sinh của Nhất Trung chứ.”

, quan hệ giữa hai cô lắm.”

, sự cố cay đắng , cũng chuyện với Phó Nguyện nữa.

Bởi vì, kết cục của cô , còn cái gì để níu kéo nữa .

Đại hội thể thao của trường.

Tôi rời sân vận động chạy như bay về phòng học để uống nước.

“Phó Nguyện, thú vị như em gái của , thật lạnh lùng đó.”

Một học sinh nam phía Phó Nguyện, dùng bút đ.â.m lưng cô.

“Tớ thích , làm bạn gái của tớ nhé.”

Học sinh nam là một tên côn đồ nổi tiếng trong lớp, dùng tay kéo dây áo lót lưng Phó Nguyện: "Màu gì ? Là màu đen gợi cảm, màu trắng tinh khiết, là màu hồng đáng yêu giống như ?"

“Tên côn đồ.”

Ngày tới sớm như .

Phó Nguyện cử động.

Cô thật sự đầu hàng ?

Chẳng nhẽ vận mệnh định sẵn thật sự thể đổi.

Tôi do dự.

lòng đón nhận, tại xen việc của khác chứ?

Tôi rời khỏi phòng học, nhưng thật sự nhịn trở về.

"Ai cho lá gan chạm ?"

“Đau, đau, đau!”

Phó Nguyện xoay ngược tay, nắm chặt cổ tay của tên côn đồ.

Giọng của cô vẫn lạnh lùng như thường, nhưng sức mạnh trong tay cô ngày càng gia tăng.

Chỉ một khoảnh khắc, dường như thấy linh hồn của Phó Nguyện đang rạn nứt.

Ngay lập tức, tham gia cùng bọn họ.

Đã lâu phát điên.

Tôi nghiêng đầu, híp mắt, nhếch, cắn môi, xoa tay.

Tôi nhổ nước miếng lòng bàn tay, hai tay vuốt từ trán gáy, xoè năm ngón tay :

“Này, bé ngoan, thích chị ? Ồ, cho chơi đùa một chút, để kiểm tra hàng nào, he he he. Cũng tệ, chị thích ? Không thích cũng . Ha ha, chẳng qua đây cũng chỉ là chiêu trò vẻ của đàn ông thôi. Ngoan ngoãn lời , bé ngoan của , trốn thoát khỏi lòng bàn tay của . Ồ, bên trong mặc cái gì đây? Màu đen? Màu trắng? Tam giác? Hay là quần đùi? Ồ… là quần lót chữ T đúng ? Quần lót lớn bao bọc lấy nhỏ, thật đáng yêu. Không , chị chỉ thích nho nhỏ thôi, đây, đừng chạy…”

Loading...