Tôi Gửi Nhầm, Anh Trả Lời Thật - Chap 2

Cập nhật lúc: 2025-08-02 16:20:19
Lượt xem: 834

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

5

Tới quầy lễ tân.

Tôi giả vờ bình tĩnh:

"Em quên đặt phòng , để hôm khác nhé."

Kỳ lạ là dù sợ ổng, chút bướng bỉnh.

Ổng từng là crush của .

Tôi từng thư tỏ tình.

ổng phớt lờ.

Còn chuyện yêu em trai ổng thì đơn giản:

Hai nhà thiết, phụ kết thông gia.

Lục Tú từng cứu mạng .

Gần đây tự dưng theo đuổi dữ dội.

Nể ơn cứu mạng + bố xúi giục, đồng ý thử yêu.

Ai ngờ thằng khốn đó dám cắm sừng !

em ruột!

Đều !

Nghe , Lục Tuấn mặt lạnh như tiền:

"Đặt luôn."

Chắc ổng tha cho .

Tôi cũng cứng họng:

"Đặt thì đặt!"

Ai sợ ai!

Thấy "máu chiến", ánh mắt Lục Tuấn lóe lên:

"Quen thuộc lắm?"

Tôi tiếp tục c.h.é.m gió:

"Đương nhiên!"

6

Đến lúc đặt phòng thật, cái vỏ bọc "bất cần" của vỡ tan.

"Xin hỏi quý khách đặt..."

Lễ tân tươi, ngây ngất khi thấy Lục Tuấn.

ổng mặt lạnh như băng khiến cô vội thu ánh mắt.

Mặt đỏ bừng, ấp úng:

"Ơ... cho chúng phòng nhất."

Trời ơi, đây là đầu tiên khách sạn với đàn ông!

Lại là trai bạn trai cũ!

Điên rồ!

Tưởng sẽ nhanh gọn, ai ngờ lễ tân hỏi:

"Quý khách chủ đề nào ạ? Chúng phòng học, gia đình, nhà tù, phòng khám..."

Tôi c.h.ế.t lặng.

Đây thật là khách sạn ?

"Ờ... tùy ý."

Tôi dám Lục Ma Vương, nhưng cảm nhận rõ ánh mắt ổng đang dò xét.

Như dòng điện chạy khắp .

Ổng đang thưởng thức cảnh tượng bối rối đây mà!

Lễ tân chọn phòng xong, :

"Xin xuất trình CMND ạ."

Lục Tuấn đưa CMND chút ngại ngùng.

Tôi thán phục khả năng giữ bình tĩnh của ổng.

Tôi mò khắp :

"Em quên mang CMND ."

"Rất tiếc, CMND thể nhận phòng ạ."

Trong lòng mừng rỡ.

vẫn giả vờ tiếc nuối:

"Anh Tuấn ơi, đành hẹn ."

"Tôi ảnh CMND của cô ."

Lục Tuấn đưa điện thoại cho lễ tân.

Giọng ổng thật đấy.

chỉ thấy ổng là ác quỷ!

Tại Lục Ma Vương lạnh lùng ảnh CMND của ?

Lễ tân tất thủ tục, đầy ngưỡng mộ:

"Chị thật may mắn khi bạn trai trai chu đáo."

"...".

Tôi cải chính.

Vì trong tình huống , " bạn trai" còn kỳ quặc hơn!

7

Bước phòng, mặt đỏ như gấc chín.

Lục Tuấn khẽ :

"Chỉ đến mức thôi?"

Ánh mắt ổng như sói đói, khiến cảm giác sắp xơi tái.

Đặc biệt là căn phòng quá ư là ám .

Tôi rén.

Lùi một bước.

"Anh Tuấn... rốt cuộc gì?"

Trong khi bối rối, ổng thảnh thơi lên sofa hồng, vắt chân chữ ngũ.

Ổng trả lời, chỉ lấy điếu thuốc từ n.g.ự.c áo định châm.

Thấy ổng hút thuốc, nhíu mày.

Ổng dừng tay:

"Không thích mùi thuốc?"

Tôi suy nghĩ nhiều, buột miệng:

"Hút thuốc hại sức khỏe."

Lục Tuấn im lặng ném cả bao thuốc lẫn bật lửa thùng rác.

Tôi ngạc nhiên:

"Sao vứt cả bật lửa?"

"Đồ rẻ tiền."

"..."

Nếu nhớ nhầm, chiếc bật lửa đó là món quà sinh nhật Lục Tú tặng ổng.

Là hàng custom từ thợ thủ công nổi tiếng, giá cả chục triệu.

đó điều quan tâm lúc .

"Anh Tuấn, rốt cuộc gì?"

Giọng chút gắt.

Ở chung gian với ổng áp lực quá.

Mọi thứ đều do ổng kiểm soát, như thú cưng chơi đùa.

Lục Tuấn thong thả:

"Anh chỉ tò mò."

"Tò mò gì?"

Ánh mắt ổng quét từ đầu đến chân , giọng thẳng thừng:

"Với hình nhỏ bé thế , em định 'ziết' như thế nào?"

"..."

Khó tin nổi ổng thể dùng khuôn mặt quý tộc để câu thô tục như .

Chưa kịp trả lời, ổng dậy, dùng hình cao lớn ép góc tường:

"Tiểu Thiển Thiển, em chơi đồ mạnh đấy, hả?"

Hơi thở nóng hổi phả tai nhạy cảm.

Tôi co rúm .

miệng vẫn cứng:

"Chút nữa sẽ ."

8

Lẽ nên xin tha.

khi tiếp xúc gần như , ký ức ùa về.

Trước khi thư tỏ tình, Lục Tuấn từng đối xử với .

Dẫn Disneyland.

Mua quà khi nước ngoài.

Khi huênh hoang thi trường cũ của ổng, cựu thủ khoa tỉnh còn trực tiếp kèm học.

Tôi tưởng ổng thích , nên dũng cảm tỏ tình.

nhầm.

Hóa sự chiều chuộng đó chỉ dành cho đứa em hàng xóm.

Khi phá vỡ ranh giới, ngay cả vai em hàng xóm cũng giữ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-gui-nham-anh-tra-loi-that/chap-2.html.]

Ổng bắt đầu giữ cách.

Lần cuối ổng gọi "Tiểu Thiển Thiển" như thế ba năm , khi còn là học sinh cấp ba.

Nhớ chuyện cũ, lòng chua xót.

Cúi đầu xuống, thấy ánh mắt Lục Tuấn, chỉ giọng ổng lạnh lùng:

"Tốt nhất em nên bản lĩnh thật sự."

Rõ ràng ổng ngờ dám "máu chiến" đến .

Hoặc thể là...

...mặt dày đến thế.

Lục Tuấn buông , ném cho một bộ đồ ngủ thiết kế táo bạo:

"Đi tắm rửa ."

Cầm bộ đồ khiến đỏ mặt, im.

Ổng nghiêm túc đấy ?

Chân run lẩy bẩy, vững gì đến tắm.

Thấy nhúc nhích, ánh mắt Lục Tuấn thoáng nét buồn .

ổng che giấu nhanh.

Giọng chế nhạo:

"Oai phong lúc nãy ?"

Tôi tức khí, mất mặt, cố :

"Tắm rửa mất thời gian, làm luôn . Đừng để lát nữa lóc xin tha."

Mặt Lục Ma Vương đen kịt.

9

"Được!"

Lần đầu tiên thấy Lục Tuấn mặt mày biến sắc như .

Phải là... quá!

niềm vui ngắn chẳng tày gang.

Ngay đó, tim như nhảy khỏi lồng ngực.

Khi để ý, Lục Tuấn bỗng ôm chặt lấy , bước về phía chiếc giường nước khiến đỏ mặt.

Tôi hoảng hốt:

"Anh Tuấn... định làm gì?"

Ổng cúi , khẽ :

"Thấy em run quá, bụng bế em thôi."

"..."

Trái tim bé nhỏ như đập thủng lồng ngực.

"Anh... đừng làm loạn..."

Giờ mới hiểu thế nào là "chơi với lửa".

"Anh Tuấn ơi... em từng là bạn gái em trai mà..."

Từ hung hăng ban đầu giờ ngoan ngoãn như cừu non.

Đơn giản vì vẫn còn là "gà mờ", từng hôn ai bao giờ.

Khi yêu Lục Tú, chúng thậm chí còn nắm tay.

Kỳ lạ là Lục Tú đối xử với khách sáo.

Giống em hơn là yêu.

Nghe , Lục Ma Vương bật , vẫn dừng :

"Hai chia tay mà?"

"???"

Sao ổng ?

chia tay nhưng chúng công bố.

Kỳ lạ là dù một tháng chỉ gặp 2-3 , ổng chuyện của .

Khi ổng như hôn xuống,

càng hoảng hơn.

Và lòng càng chua xót.

10

Dù từng thích ổng,

nhưng nghĩa cho phép một nụ hôn mập mờ như thế.

Ổng coi là gì?

khiêu khích , nhưng ổng cũng nên thế chứ.

Trước đây ổng bao giờ ép buộc , luôn lời .

Càng nghĩ càng thấy ấm ức.

Ấm ức đến mức rơi "ngọc trai".

Thấy sắp , Lục Tuấn giật , luống cuống:

"Thiển Thiển, em ? Anh đùa thôi mà!"

"Anh xin , nên trêu em như ."

Ổng vội buông .

"Thật ư?"

Tôi bĩu môi. Vẻ dịu dàng lúc của ổng giống hồi ba năm .

"Tất nhiên. Em nghĩ là loại thú vật hại cả em gái hàng xóm ?"

"Anh trêu em chỉ để em , đừng tùy tiện nhắn tin như với đàn ông. Không ai cũng lịch sự như ."

Gai xương rồng

Tôi im lặng.

Quả nhiên,

ổng vẫn chỉ coi là em gái.

Gạt cảm xúc phức tạp, gượng :

"Anh Tuấn, đừng dọa em nữa. Em nhát gan lắm, mà."

Lục Ma Vương búng nhẹ mũi , bất lực:

"Đồ nhát như thỏ đế."

Cử chỉ mật khiến ngây .

Chợt chút hoài niệm.

Ổng vẫn thích búng mũi như xưa.

Như thể ngược thời gian.

Tất cả vẫn như cũ, ổng vẫn là hàng xóm chiều chuộng ngày .

11

Sau khi hòa giải hiểu lầm, Lục Tuấn thấy vẫn ì giường nước, liền trêu:

"Thiển Thiển thích loại giường lắm hả? Để mua tặng em một cái."

Mặt đỏ bừng:

"Em chuột rút, dậy ."

Lúc nãy quá căng thẳng nên nhận , giờ mới thấy đau.

"Chân nào?"

Lục Tuấn bước gần, vẻ mặt lo lắng.

"Chân ."

Tôi chỉ .

Lục Tuấn thêm gì, trực tiếp xoa bóp chân cho .

Tôi giật :

"Anh đừng động , để một lát tự khỏi."

ổng mặc kệ, tập trung massage chỗ chuột rút.

Tôi lén liếc .

Gương mặt ổng nghiêm túc.

Như đang làm việc hệ trọng.

Đường nét góc nghiêng vẫn hảo chê .

Đã ba năm ngắm ổng ở cách gần như .

Ba năm biến trai trẻ ngày nào thành đàn ông chín chắn.

Càng thêm quyến rũ.

"Đỡ ?"

Tôi vội vàng .

"Dạ, đỡ nhiều ."

Lục Tuấn dậy, lưng cúi xuống.

"Anh làm gì thế?"

Tôi hiểu.

Giọng ổng đều đều:

"Lên , cõng."

Dù là mệnh lệnh nhưng vẫn ngoan ngoãn leo lên lưng.

Có "kỵ sĩ" miễn phí, ai bộ chứ?

Lưng ổng rộng và chắc, lên an .

Ổng hơn 5 tuổi.

Hồi nhỏ bố công tác, thường gửi sang nhà ổng.

Số ổng cõng còn nhiều hơn bố .

Lục Tuấn cõng khỏi phòng.

Dọc đường, những cặp đôi gặp chúng đều bằng ánh mắt kỳ lạ.

Lục Tuấn chẳng hề ngại, ổng bước hiên ngang, gương mặt lạnh lùng gợn sóng.

 

Loading...