TỘI ÁC DƯỚI LỚP MẶT NẠ - Chap 2 : Nụ cười vấy máu - Trò chơi đến từ Tử Thần

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-26 07:33:36
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

6h30 sáng.

– “La Hán ơi, dậy con! Trễ giờ !” – tiếng vọng từ bếp lên, kèm theo mùi trứng chiên và sữa nóng.

Tôi ú ớ trong chăn, mắt nhắm mắt mở, mồm lẩm bẩm:

– “Chưa án mạng nào lúc sáng sớm ... Cho con ngủ thêm 5 phút thôi...”

– “Mày mà ngủ nữa thì mai án mạng thiệt á!" – dọa. “Nhanh lên, hôm nay thứ Hai, kiểm tra Sử đó!”

Tôi bật dậy như gọi tên trong danh sách nghi phạm. Mắt vẫn cay xè vì đêm qua vắt não với một vụ án online phá xong, nhưng thôi… đời học sinh mà.

Tôi khoác đồng phục, chải tóc qua loa ăn sáng. Mẹ bằng ánh mắt nửa thương nửa chán:

– “Bộ tối qua mày phá xong vụ án ?”

– “Không. Đang đoạn hung thủ xe, plot twist gắt lắm…” – nhai bánh mì đáp.

– “Ừ, ráng mà twist cho điểm kiểm tra Sử cao chút.” – cằn nhằn đẩy ly sữa về phía .

6h55 sáng.

Tôi đạp xe khỏi nhà, gió sáng sớm mát rượi thổi mặt làm tỉnh hẳn. Bầu trời hôm nay u ám một cách lạ thường – mây xám xịt trôi chậm, như thể đang cố che giấu một điều gì đó đang chờ nổ tung.

7h00.

Tôi kịp lớp thì thấy mấy đứa bạn đang tụm đầu bàn cửa sổ, mặt đứa nào cũng căng như dây đàn sắp đứt.

– “Gì mà nghiêm trọng ?” – hỏi thì...

"AAAAAAAAAAAA!!!"

Một tiếng hét thất thanh vang lên từ sân thể dục.

Rồi một giọng nữ hoảng loạn, nức nở:

– “TRỜI ƠI!! CÓ NGƯỜI... CÓ NGƯỜI CHẾT RỒI!!!”

Cả lớp đồng loạt nhao dậy, vài đứa chạy hành lang, vài đứa leo lên bàn ngó qua ô cửa sổ. Tôi sững một giây, tim như rơi xuống chân.

Chết... ?

Ngay đó , lao khỏi lớp định  định lao xuống cầu thang thì…

– “La Hán! Đứng !” – một giọng nam trầm vang lên phía , đầy nghiêm nghị.

Một bàn tay cứng rắn túm lấy vai . Tôi phắt Hàn Mặc. Anh họ . chỉ là họ… mà còn là một cảnh sát hình sự.

– “Mày ? Không gần hiện trường! Đây là lệnh!”

Tôi lặng vài giây. Cả đời chỉ thấy Hàn Mặc nghiêm túc trong những về quê ăn giỗ. bây giờ… đó, ánh mắt sắc như dao, khuôn mặt đầy căng thẳng. Đồng phục cảnh sát càng khiến thấy… vụ là chuyện nhỏ.

dừng .

– “Em chuyện gì đang xảy ! Thầy Lý là chủ nhiệm lớp em… là tụi em kính trọng! Em thể yên !”

– “La Hán, lời . Đây là vụ án mạng thật. Em sẵn sàng cho những gì sắp thấy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/toi-ac-duoi-lop-mat-na-icne/chap-2-nu-cuoi-vay-mau-tro-choi-den-tu-tu-than.html.]

Tôi siết chặt tay, tim đập loạn lên. Không là vì sợ… vì tò mò. Có lẽ là cả hai.

– “Xin … Em thể.”

Tôi hất tay chạy thẳng, mặc kệ tiếng gọi gấp gáp phía :

– “La Hán! Quay ngay! Nguy hiểm đấy!”

 Sau khi đến , lặng lẽ chen qua đám học sinh đang xôn xao. Tiếng bước chân, tiếng la hét, tiếng giáo viên  lệnh – tất cả hòa thành một mớ hỗn loạn giữa buổi sáng vốn yên ả .

Khi kịp xuống sân, thấy hàng chục học sinh tụ phía nhà thể dục – nơi vốn chỉ dùng để thi chạy trốn tiết.

Tôi bắt gặp ánh mắt hoảng loạn của Nhựt Hoàn – bạn cùng lớp – đang run rẩy bên bậc cầu thang, mặt tái mét còn giọt máu.

– “Chuyện gì ?!” – hỏi, giọng nghèn nghẹn.

Hoàn mấp máy môi, như đang cố nuốt cơn buồn nôn:

– “Là... là thầy Lý... chủ nhiệm lớp ...”

Tôi khựng như đ.ấ.m ngực.

– “Thầy... cơ?!”

Một giọng khác vang lên lưng – là Tiểu Mỹ:

– “Thầy c.h.ế.t ! Trong nhà thể dục... Có máu... Và... Và một dòng chữ kỳ dị bằng máu...”

7h10.

Bên trong nhà thể dục, đèn huỳnh quang vẫn sáng nhờ ai đó tắt. ánh sáng lạnh lẽo chỉ khiến cảnh tượng càng thêm rợn .

Thầy Lý sóng soài giữa sân, mắt mở trừng trừng như vẫn hiểu chuyện gì xảy .

Toàn cứng đờ, cổ họng nghẹn . Dạ dày như bóp nghẹt.... vì cảnh tượng mắt

Chiếc áo sơ mi trắng nhuốm đầy máu, loang sàn thành một vệt lớn, và... một sợi dây thừng buộc quanh cổ .  Thi thể đầu treo lủng lẳng, cứng đờ như con rối m.á.u me bỏ quên trong vở kịch điên loạn , còn cái đầu .... đặt ngay ngắn ghế 

Không ai dám gần. Chỉ tiếng rấm rứt từ một học sinh nữ , những thì thầm đứt đoạn còn can đảm hơn lẽ họ video 

Tôi tiến vài bước, mặt tái xanh, mặc kệ những tiếng la hét xung quanh... Tôi cảm thấy như thể bộ phim, vụ án từng đều trở thành thật. , nhấn nút “thoát trò chơi.” 

Trên tường, m.á.u dùng như mực.  

Những dòng chữ nguệch ngoạc, kéo dài như vẽ bởi một bàn tay run rẩy hoặc cố tình khiến khác khiếp đảm:

    " TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU RỒI :)   "

(Dòng chữ nhòe dần về cuối, vết m.á.u nhỏ giọt xuống sàn thành hình mặt quái dị.)  

 Có một bàn tay đụng vai , giật    : 

" Anh là .....ai ....? "

 

Loading...