4.
Tiểu Vũ ở đầu dây bên vẫn đang leo cầu thang.
Nhà ở tầng sáu, trong một khu chung cư cũ kỹ, thang máy.
Nhân lúc cô còn đang trèo lên, ghé mắt qua mắt mèo về phía đàn ông ngoài cửa.
Hắn vẫn đang gõ cửa, ý định rời .
Điều khiến bất ngờ hơn là: lấy điện thoại , giơ camera lên chĩa về phía biển căn hộ nhà .
Giống như đang xác nhận thông tin.
lúc , Tiểu Vũ từ lối cầu thang bên cạnh nhanh chóng bước tới, gọi vài tiếng “Anh giao hàng!”, nhưng đối phương hề đầu.
Vẫn chăm chú điện thoại, đối chiếu căn hộ của , trông tập trung.
Một cảm giác lạ lùng dâng lên trong lòng .
Tiểu Vũ bước mấy bước đến bên cạnh giao hàng, vỗ nhẹ vai .
"Anh trai, trả lời gì cả ?"
Lúc mới mở cửa, và đầu tiên thấy rõ gương mặt của đàn ông .
Là một gương mặt từng gặp bao giờ.
Điều gây chú ý nhất, là tai đeo một chiếc máy trợ thính.
Khi thấy chúng , chỉ tay miệng , hiệu.
Thì là một khiếm thính.
Tôi và Tiểu Vũ .
Tôi hiệu đủ kiểu, cố gắng với rằng đặt đồ ăn.
Người đàn ông lắc đầu, đó giơ hóa đơn giao hàng lên cho xem.
Trên đó đúng là ghi rõ địa chỉ của .
Tiểu Vũ theo dòng chữ hóa đơn:
"Khu Tứ Quý, tòa 12, đơn nguyên 1, phòng 601, nhận: Thiên Thiên, điện thoại: 131xxxxxxx."
Là thông tin của .
Người đàn ông nhận đồ ăn xong thì gật đầu, định rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-qua-mang/chuong-4.html.]
Tiểu Vũ kéo , chuẩn nhà.
ảo giác của —
Ngay khoảnh khắc đóng cửa , thấy bước chân của đàn ông dừng ,
đầu về phía .
Sau khi nhà, Tiểu Vũ trấn an một nữa:
"Tớ , chỉ là giao hàng khiếm thính thôi.
Đôi khi vì kiểm soát âm lượng và cảm xúc, nên mới khiến cảm thấy lạnh lùng và đáng sợ như ."
Tôi gật đầu.
Tiểu Vũ dậy, kéo tay chuẩn xuống lầu:
"Đã như thì tụi cứ theo kế hoạch, dạo phố thôi!"
Tôi tiện từ chối, vội thu xếp đồ đạc cùng Tiểu Vũ xuống nhà.
đến tầng ba, chợt nhớ hình như khóa van gas ở nhà.
Lo lắng yên, lên lầu, bảo Tiểu Vũ đợi tầng một.
Khi trở cửa nhà, ngạc nhiên phát hiện cửa đang mở…
Tôi nhớ rõ là khóa cửa lúc mà!
Một luồng khí lạnh như d.a.o cắt tràn qua ngực, suýt nữa khiến đánh rơi cả điện thoại.
Tôi chầm chậm bước tới cửa.
lúc chuẩn bước thì điện thoại tay bỗng vang lên.
Trong nhà hình như cũng đột nhiên im phăng phắc.
Tôi liếc màn hình, là Tiểu Vũ gọi đến.
Tôi nhấn nút :
"Có chuyện gì ?"
Tiểu Vũ ở đầu bên vẻ gấp gáp:
"Nhà tớ việc gấp, dạo nữa , hôm khác hẹn nhé!"
Tôi còn kịp mở miệng, cô vội vàng tắt máy.