Tình yêu mù quáng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-12 03:19:18
Lượt xem: 1,283

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó  ấn xuống chỗ cạnh bên.

“Từ giờ đây , Trình Ngữ.”

Khoảnh khắc bàn tay Tiết Triết chạm lên vai , cảm nhận rõ ràng một luồng run nhẹ.

Không run, mà là  đang run.

Chẳng lẽ đám bình luận đúng, Tiết Triết thích thật ?

Tôi ngẩng đầu, gò má đang chăm chú lau bàn, mới phát hiện tai   đỏ.

Cậu  lau xong bàn, xuống cạnh , khẽ hắng giọng:

“Tôi phân tích điểm của , các môn khác đều , chỉ toán kéo chân, nên trọng tâm học sẽ là toán.”

Không ngờ  còn cất công phân tích cả bảng điểm của .

“Làm phiền .” Tôi khẽ .

Tiết Triết đột nhiên đầu , môi run, hít sâu mới nữa:

“Còn nữa, từ giờ là bạn học nhóm của thì sẽ chịu trách nhiệm. Mỗi ngày tan học cùng học bù, vắng mặt.”

“Địa điểm, hình thức giới hạn… làm ?”

Khoé mắt liếc về phía lớp — Chu Kỳ đang đó, mặt sa sầm chằm chằm về phía .

Tôi mỉm gật đầu. Đám bình luận lập tức nhảy loạn xạ:

【Ố ồ ồ! Còn ‘hình thức giới hạn’ nữa kìa, Tiết Triết đúng là sắp nuốt Ngữ Bảo sống !】

【Nam chính ngốc ? Tưởng Tiết Triết sẽ từ chối, ai dè bế luôn vợ .】

【Nói cao lãnh học bá cái gì, thấy như chó sói động dục thì !】

【Tôi dám cá ánh mắt Tiết Triết đủ cho mất ngủ ba ngày.】

【Thật vẫn thích nam chính, cứng miệng thôi chứ yêu c.h.ế.t vợ mà!】

【Yêu thì giữ cho , đừng để ‘rác rưởi’ thải ngoài.】

Mặt bắt đầu nóng bừng, đám bình luận linh tinh thật ?

Tôi kìm , liếc sang Tiết Triết.

Cậu  quả nhiên mặt đỏ bừng, cứ như hồn vía bay mất.

“Tiết Triết, mặt thế? Không khỏe ?”

Cậu  như bừng tỉnh, ánh mắt thoáng hoảng, né tránh:

“Chúng bắt đầu học luôn .”

5

Tan học, thu dọn sách vở xong định khỏi lớp.

Chu Kỳ và Hạ Tử Tiếu đùa giỡn chắn ngay mặt , Hạ Tử Tiếu còn cố ý huých vai một cái.

Tôi mất đà đập lưng bàn, cả cái bàn còn trượt gần nửa mét.

“Ôi, xin nha, với Chu Kỳ đang luyện dẫn bóng mà.”

Tôi ôm hông, chỗ va đập đau buốt khiến hít sâu một , ngẩng đầu hai mặt.

Chu Kỳ chẳng những hỏi han, còn lạnh giọng:

“Cậu não chút ? là ngốc hết phần khác.”

Họ đùa giỡn trong lớp, đổ tránh đường.

Nếu là đây, lẽ sẽ tủi giận.

giờ chỉ mau thư viện, Tiết Triết giữ chỗ , để  chờ lâu.

“Lớp học chỗ cho hai tập bóng.”

Tôi dứt khoát, nhích kiểm tra lưng thấy , bước tiếp.

Chu Kỳ chắn , lạnh:

“Bạn học nhóm của ? Mới ngày đầu bỏ ?”

Hạ Tử Tiếu che miệng , vòng tay qua cổ Chu Kỳ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-mu-quang/chuong-4.html.]

“Cậu dời cả chỗ , tích cực thế bỏ ?”

Mặt Chu Kỳ đanh .

“Đổi chỗ , làm thế giấu mặt ?”

Tôi sững , hỏi:

“Việc làm, liên quan gì đến ?”

“Cậu…” Chu Kỳ nghẹn lời, trán nhăn .

Tạ Nam chạy tới, nhe răng hùa:

“Anh em, thấy ? Cô ghen nên mới làm thế, cố tình chọc tức đó!”

“Tiếc là chọn nhầm , Tiết Triết cái khối băng đó, ai bám mới lạ.”

Sắc mặt Chu Kỳ dịu đôi chút, nhưng giọng vẫn gay gắt:

“Vậy thì về nhà , tiện với ba , còn bận kèm Hạ Tử Tiếu.”

Tôi ngước mắt, thẳng mắt  .

“Tự , về nhà.”

“Không về nhà? Vậy tối nay định ?” Chu Kỳ càng nhíu chặt mày.

Tôi còn kịp đáp thì trả lời .

“Trình Ngữ, đến giờ học phụ đạo .”

Mọi ánh đổ dồn về phía cửa lớp. Tiết Triết tựa khung cửa, tay đút túi, trai đến mức khiến khác thể rời mắt.

Cậu chỉ , liếc ai khác lấy một , xong thì đầu rời .

“Tôi đây.” Tôi để một câu, bước theo Tiết Triết.

“Đứng !” Chu Kỳ đột nhiên quát:

“Cậu gọi là ? Cuối cùng lời ai, ? Cậu với , ngại dạy thêm cho .”

Sắc mặt Hạ Tử Tiếu thoáng căng thẳng.

“Chu Kỳ, quên ? Chúng còn luyện bóng, mới học phụ đạo.”

“Không , cô thể bên cạnh sân bóng đợi.”

quen con gái khi luyện bóng mà…”

Tôi hai họ bàn bạc tới lui, lạnh giọng cắt ngang:

“Làm ơn tránh đường, Tiết Triết đang đợi .”

Chu Kỳ , đột nhiên nổi giận:

“Cậu đợi làm gì? Cậu hiểu tình hình học tập của , dạy cái gì chứ?”

“Cậu mất điểm ở trong bài thi toán ? Học với chỉ tổ phí thời gian!”

Nhìn nổi đóa, thấy buồn . Tôi ngừng một chút, thong thả :

“Bài thi giảng xong cho . Câu hỏi lớn cuối cùng đưa năm sáu cách giải, rõ ràng dễ hiểu.”

“Tôi thấy cách dạy của hợp với .”

Chu Kỳ siết chặt nắm tay, trán nổi gân xanh.

“Trình Ngữ, chắc chắn cần kèm học nữa?”

Tôi gật đầu: “Chắc chắn.”

“Hừ, đúng là quá nuông chiều .” Anh lạnh.

“Giờ tự tung tự tác ha.”

“Cho bậc thang mà chịu xuống, còn hăng hơn ai hết.” “Tôi ghét cái kiểu điều của .”

“Cậu mà còn tiếp tục thế, đảm bảo sẽ làm hòa với .”

Tôi thẳng mắt , khẽ :

“Vậy thì đừng làm hòa nữa. Như .”

Chu Kỳ sững sờ, chằm chằm. Cuối cùng thở dài một bất lực:

“Thôi nào, đừng giận nữa, với .” Anh khoác cặp lên vai, bước tới định nắm tay .

Loading...