TÌNH YÊU ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 26: TIỆC CƯỚI TRONG MƠ – TUẦN TRĂNG MẬT VÀ BÙNG NỔ H+

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-28 05:37:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VZ0R3h4nW

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 26: TIỆC CƯỚI TRONG MƠ – TUẦN TRĂNG MẬT VÀ BÙNG NỔ H+

Lễ cưới diễn ra tại căn biệt thự bên đồi.

Không pháo hoa, không MC sang chảnh, không truyền thông chen lấn.

Chỉ có ánh đèn vàng dịu, tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng, tiếng cười ấm áp từ người thân – và ánh mắt rực sáng của cô dâu khi bước ra từ khung cửa phủ đầy dây leo trắng.

Hạ Vy mặc váy cưới trễ vai, ôm sát eo, phần lưng khoét sâu gợi cảm.

Mọi người xung quanh trầm trồ, nhưng ánh mắt duy nhất cô quan tâm – là ánh mắt của anh, đang nhìn cô không chớp mắt.

“Hôm nay em đẹp như muốn g.i.ế.c c.h.ế.t anh vậy.” – Lâm Duy thì thầm bên tai khi đeo nhẫn cho cô.

“Thì đó là mục tiêu của em đêm nay.”

Sau tiệc cưới. Căn phòng tân hôn.

Anh bế cô bước qua ngưỡng cửa, căn phòng ngập trong ánh nến và cánh hoa. Không khí dày lên theo từng nhịp tim đập.

Cô rướn người lên hôn nhẹ môi anh – rồi thì thầm:

“Tối nay… anh không cần dịu dàng đâu. Em không cần được yêu… em cần được chiếm lấy.”

Anh cười khàn.

“Nguy hiểm rồi… vợ anh khiêu khích thế này thì anh làm sao nhịn được?”

Anh áp sát cô vào tường.

Tay luồn vào lớp vải ren mỏng manh, kéo nhẹ quai váy. Chiếc váy cưới trượt xuống theo từng cái chạm nóng rực.

“Không khóa kéo. Cố tình đúng không?”

“Chờ anh từ 3 lễ cưới rồi… em còn khóa làm gì?”

Bàn tay anh khám phá từng đường cong.

Từ cổ, xương quai xanh, dọc theo cánh tay và bờ lưng trần mềm mại. Cô rên khẽ khi anh hôn xuống bầu n.g.ự.c – chiếc váy cưới giờ chỉ còn là một vệt vải lụa nằm dưới chân.

Anh bế cô lên giường, ánh mắt tối lại:

“Đêm nay, em là của anh. Mãi mãi.”

Tiếng rên của cô hòa vào từng nhịp thở gấp gáp.

Anh thâm nhập mạnh mẽ, dứt khoát – không còn nhẹ nhàng như những lần trước. Từng chuyển động là một lần chạm sâu vào tận trong tim cô.

“Duy… chậm thôi… em chịu không nổi…”

“Muộn rồi vợ à. Em đã châm lửa – thì phải chịu cháy cùng anh.”

Đêm ấy, họ yêu nhau không chỉ bằng thể xác.

Mà bằng tất cả những lần đánh mất và tìm lại.

Những nụ hôn ướt đẫm. Những tiếng rên nghẹn trong cổ họng. Những cái ôm siết chặt như sợ lạc nhau lần nữa.

Anh thì thầm trong đêm:

“Anh đã cưới em ba lần. Nhưng đêm nay… là lần đầu tiên anh thấy mình thật sự là của em.”

CHƯƠNG CUỐI: ĐÊM CUỐI CÙNG CỦA MỘT ĐỜI KHÁT KHAO

Một tuần trăng mật ở Maldives.

Biển xanh trong vắt, cát trắng mịn như bột, ánh nắng trải dài trên làn da mịn màng của Hạ Vy khi cô bước ra từ phòng tắm – chỉ quấn một chiếc khăn mỏng, gương mặt ửng hồng, tóc còn đọng nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-dinh-menh-tapc/chuong-26-tiec-cuoi-trong-mo-tuan-trang-mat-va-bung-no-h.html.]

Lâm Duy ngồi trên ghế bành, mắt như thiêu đốt khi nhìn thấy cô.

“Em định tra tấn anh bằng cái cơ thể đó đến bao giờ?”

Cô nhếch môi, bước chậm về phía anh, cố tình để khăn rơi xuống trong một chuyển động nhẹ nhàng.

Anh bật dậy. Đẩy cô xuống giường.

“Đêm nay, em không còn là cô dâu. Em là của anh – trọn vẹn. Và không được khóc xin tha đâu đấy.”

Tay anh trượt khắp thân thể cô – điêu luyện, vội vã nhưng vẫn đủ nhẹ để khiến toàn thân cô rùng mình.

Miệng anh lần từ cổ xuống khe ngực, từ đó trườn theo bụng mềm, kéo theo cả tiếng rên ngắt quãng.

“Ưm… Duy… chậm chút…”

“Không. Anh muốn em nhớ từng giây phút này… suốt phần đời còn lại.”

Anh tiến vào cô bằng một cú thúc sâu đến tận cùng.

Cô bật khóc vì khoái cảm – không phải đau, mà là quá nhiều cảm xúc bị dồn nén, giải phóng. Tay bấu lấy vai anh, chân quấn quanh hông anh như không muốn rời.

Anh giữ nhịp đều, chậm – rồi nhanh – rồi mạnh đến nghẹt thở.

Tấm ga trải giường nhàu nhĩ, tiếng va chạm da thịt vang vọng khắp căn phòng resort sang trọng.

“Duy… em không chịu nổi nữa…”

“Chịu đi. Vì anh chưa từng để em rên đã đời như đêm nay.”

Cô lên đỉnh không chỉ một lần.

Mỗi lần anh rút ra rồi lại mạnh mẽ đi vào, là một lần cơ thể cô vỡ vụn ra thành tiếng rên run rẩy. Cô cào lưng anh, cắn vào môi anh, bật khóc – vừa vì quá đê mê, vừa vì quá yêu.

Anh cúi xuống nhìn cô – mồ hôi nhỏ giọt trên trán, giọng khàn đặc:

“Nếu được l.à.m t.ì.n.h với em cả đời mà không cần gì nữa… anh vẫn thấy đáng.”

Rạng sáng. Cô nằm kiệt sức trên n.g.ự.c anh.

Anh vuốt tóc cô, giọng trầm ấm:

“Anh yêu em. Đến tận khi thân thể này không còn hơi thở.”

Cô cười, mệt mỏi nhưng đầy hạnh phúc:

“Nếu có kiếp sau… nhớ yêu lại em từ đầu nhé. Nhưng lần này… đừng cầu hôn tới ba lần.”

“Lần sau… anh sẽ cưới em ngay khi gặp em.”

VÀ CÁI KẾT:

Năm năm sau, Hạ Vy và Lâm Duy sống trong căn biệt thự nhỏ ngoại ô, tránh xa ồn ào.

Anh vẫn làm kinh doanh, nhưng giảm hơn một nửa dự án.

Cô dành thời gian viết sách – cuốn sách đầu tiên mang tên “Tình Yêu Định Mệnh” – ghi lại từng khoảnh khắc họ đã yêu, đã lạc mất nhau… rồi tìm thấy nhau lần nữa.

Trên bìa sách là hình ảnh một người đàn ông và một cô gái hôn nhau dưới mưa.

“Anh nghĩ sao về cái kết?” – Cô hỏi.

Lâm Duy hôn nhẹ lên môi cô, mắt nhìn sang đứa bé đang chơi đùa ngoài vườn:

“Cái kết là… anh cưới được em. Và em sinh cho anh một thiên thần.

Vậy là đủ.”

💛 HẾT – nhưng là bắt đầu cho cả một đời yêu nhau.

Loading...