Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì ăn thịt bò Kobe nên nhóm nhân viên tăng ca làm việc hết công suất. Hạ Vân Thanh phân công làm cùng một nhân viên thâm niên cũng bốn năm trong phòng kinh doanh. Cả hai phối hợp khá ăn ý.
Kim đồng hồ tích tắc vòng và khi giờ giải lao đến cũng là lúc Lâu Nam xuất hiện với các phần ăn khuya thượng hạng.
- Mọi ăn khuya làm tiếp nhé. Cái là tổng giám đốc đãi đấy, cứ ăn thoải mái. – Lâu Nam đặt hai chiếc túi to tướng lên bàn và vui vẻ , ánh mắt dừng gương mặt bơ phờ của Hạ Vân Thanh.
Trưởng phòng dự án đại diện tiến đến nhận những phần ăn đầy áp lực từ vị lãnh đạo cao nhất của tập đoàn.
- À, Lâu Nam , dự án sẽ mang lợi nhuận cao, nhưng so với những dự án đây thì còn kém xa. Cái … ý là… sếp ưu ái như ? Tôi thấy lạnh sống lưng quá. – Trưởng phòng dự án đổ mồ hôi hột, giọng cũng mấy mạch lạc.
Mọi cùng hướng ánh mắt về trưởng phòng. Anh lời của họ. Họ cũng lạnh sống lưng lắm. Tuy năng lực cũng gọi là thừa nhưng đây là dự án trọng điểm của tỉnh miền núi, cũng là dự án đầu tay đầu chân của họ ở khu vực đó.
Mà ở đó cũng nhiều doanh nghiệp làm cùng ngành, năng lực tài chính đều và đương nhiên tỉnh cũng sẽ ưu tiên cho các doanh nghiệp trong tỉnh hơn là các doanh nghiệp từ thành phố.
Việc chủ đầu tư yêu cầu điều chỉnh dự toán cũng hiểu là họ ngầm làm khó các doanh nghiệp đánh bắt xa bờ như Thiên Niên Kỷ. Không dám từ chối trực tiếp nhưng sẽ gây khó khăn.
Muốn lợi nhuận là điều ai cũng hiểu nhưng mấu chốt là Trần Quân Nghị đang hướng tới mục tiêu phủ sóng thương hiệu của tập đoàn khắp miền đất nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-cua-nguoi-dan-ong-tung-bat-nat-toi/chuong-33-so-hai-1.html.]
Tham vọng của vị sếp trẻ lớn hơn ba nhiều. Họ chuẩn tư thế chịu sức bóc lột từ , đúng hơn là cho họ ăn no bóc lột họ.
- Cứ bình thường , chỉ là một bữa ăn khuya thôi mà. Sếp tin sẽ lấy dự án . Nếu cuối cùng mà thấy vẫn khó quá thì sẽ mặt. Thôi, ăn nhé.
Nói xong, Lâu Nam nhanh chóng biến mất dãy hành lang tối om. Anh là một trong các nhân sự cấp cao lưu trú tại công ty, ít khi về nhà. Nói đúng hơn, tầng cao nhất của tòa nhà chính là nhà .
Mọi nhanh chân lấy phần ăn chỗ của . Hạ Vân Thanh cắn một miếng bánh, hương vị tuyệt vời của nó khiến cô thấy tỉnh táo hẳn. Thật là ngon.
- Này, tập hai mốt của bộ truyện kinh dị đó cô xong , cho mượn . – Tiếng một cô gái bên cạnh vang lên.
- Chưa xong. – Ngọc Hà nhai bánh đáp.
- Ôi trời, sơ qua cho chút . Cô em kế kết cục thế nào khi công phát hiện rằng cô cố quyến rũ thụ. – Cô gái rên rỉ cầu xin.
Khi hai từ “em kế”, tai của Hạ Vân Thanh cũng hoạt động hết công suất. Tim cô đập thình thịch, hồi hộp mong chờ câu trả lời từ Ngọc Hà.
- Thảm lắm, cô công trừng trị mạnh tay, tóm là thảm. Nói mất , để nhanh mai mang đến cho cô mượn. Suy cho cùng, cô cũng tội nghiệp, thụ gài bẫy mà. Anh thụ vì sợ cô cướp mất công nên mới bẫy cô , mà cô thì ngây thơ, cứ tưởng thích , cho nên mới… - Ngọc Hà thở dài ngay khi xong.