Bà nội liếc xéo mặt bố ,  đến đôi môi tái nhợt của , cuối cùng ánh mắt dừng  ở .
  ,   để bà kịp mở miệng mắng .
Tôi chủ động chạy tới bên bà và Trần Mặc, gương mặt rạng rỡ, hai tay chắp  ngực, mắt tròn xoe,  như hoa nở:
“Chúc mừng bà nội! Chúc mừng bà nội cuối cùng cũng tìm  tình yêu đích thực !”
Tôi   phớt lờ ánh  kinh hoàng của bố  như thể đang thấy quỷ sống.
Tôi cũng chẳng thèm để tâm đến ánh mắt ngờ vực pha soi xét thoáng qua trong đôi mắt Trần Mặc.
Tôi chỉ  thẳng  gương mặt hớn hở vì  “chúc phúc” của bà nội,   tiến lên một bước, nụ  càng thêm ngọt ngào:
“Ôi chao, bà nội ơi! Anh Trần Mặc!”
Giọng  cố tình pha thêm chút ngượng ngùng kiểu thiếu nữ, còn giả vờ  mật khoác tay bà.
Tay  thì “vô tình” chạm nhẹ  cánh tay Trần Mặc.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của ,  càng  rạng rỡ hơn:
“Bà thật may mắn đó ạ! Có bạn trai  trẻ   trai như  Trần Mặc, đúng là chuyện đại hỉ của nhà  luôn!”
Bà sững , rõ ràng  ngờ    phản ứng .
Bà  ,    Trần Mặc, những nếp nhăn  mặt bà nhăn nhúm  trong một nụ  thỏa mãn:
“Ái chà, cháu gái của bà mới là  hiểu chuyện nhất! Không như ba  con, cổ hủ hết !”
Trần Mặc cũng  nhanh bắt kịp tình hình.
Hắn đưa tay khoác vai bà nội, ánh mắt vẫn liếc về phía ,  đánh giá  thoáng mãn nguyện.
Có lẽ  nghĩ   " điều", thậm chí còn  mượn  lấy lòng bà.
Hắn cong khóe môi, nở nụ  mà  từng cho là dịu dàng, giờ chỉ thấy buồn nôn:
“Cảm ơn em gái. Anh với bà em thật lòng yêu .”
“Dĩ nhiên !” –  gật đầu cái rụp, mắt cong thành hình trăng khuyết – 
“Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp! Con chúc hai  trăm năm hạnh phúc, sớm sinh…  , sớm sinh quý tử thì  khó, thôi thì chúc hai  mãi mãi quấn quýt  rời!”
Tôi cố tình dùng mấy từ ngôn tình mạng xã hội  sến rện, khiến bà nội  nghiêng ngả.
Trần Mặc cũng  theo, nhưng ánh mắt  tối  trong giây lát.
Bố   thì c.h.ế.t lặng.
Mẹ há miệng định  gì, nhưng   trừng mắt cảnh cáo, đành nuốt lời .
Bố nhíu mày,  liền tiến  gần, hạ giọng:
“Bố , tin con. Con tự giải quyết ”
Họ bán tín bán nghi, nhưng khi thấy ánh mắt  bình tĩnh lạ thường, cuối cùng cũng im lặng.
Từ hôm đó,  chính thức trở thành fan trung thành của cặp đôi trời định là bà nội và Trần Mặc.
Trần Mặc    “thế giới riêng lãng mạn”,  lập tức "nhiệt tình" đề nghị:
“Bà ơi, bà vẫn    sửa sang  căn nhà cũ  ? Hay bà với  Trần Mặc qua đó ở một thời gian cho yên tĩnh cho hai ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-cua-ba-noi/chuong-5.html.]
Căn nhà cũ ở nơi hẻo lánh, ít  qua ,   camera.
Chính là nơi  hảo để  “ tay” và cũng là bước đầu tiên trong kế hoạch của .
Bà nội vui mừng  mặt, Trần Mặc thì   với ánh mắt tán thưởng.
Sau khi chuyển tới nhà cũ,  bắt đầu dùng  chiêu trò để moi tiền bà.
“Bảo bối ,  định mua cho em cái ghế massage đời mới, mà dạo  kẹt vốn…”
“Anh   quen giới thiệu dự án đầu tư lời chắc chắn, chỉ cần  góp chút tiền,   mua biệt thự cũng …”
Mỗi  bà  vẻ lưỡng lự,  đều xuất hiện “đúng lúc”:
“Bà ơi,  Trần Mặc đối  với bà thế cơ mà,  tí tiền thì nhằm nhò gì? Tiền bà chẳng  để xài cho  thương bà ? Với ,   giỏi thế,   thế nào chả trả  gấp đôi!”
Tôi thậm chí còn “chủ động” giúp bà kiểm kê sổ tiết kiệm, “nhiệt tình” tháp tùng bà đến ngân hàng rút tiền.
Trần Mặc   ngày càng yên tâm, đến mức chẳng buồn che giấu tham vọng.
Hắn nghĩ   thuần phục, là  của .
Bà thì khỏi ,   chăm sóc cho “ yêu” của bà đến tận răng, lòng tin của bà với  tăng vọt.
Bà gặp ai cũng khoe:
“Cháu gái  ủng hộ  hết ,  như con trai con dâu của   thứ m.á.u lạnh!”
Bố   tức phát điên, nhiều  định can thiệp, đều   cản .
“Chờ thêm chút nữa.” – Tôi lạnh lùng – “Để  ăn cho no, ăn đến nôn  thì mới nhớ.”
Những gì  làm  lưng,  chỉ dừng  ở đó.
Tôi thuê một ông  xã hội đen "ngầu lòi", cố ý tiếp cận Trần Mặc.
Giả làm “ em ngoài đời”, dụ dỗ  tham gia  mấy “phi vụ làm ăn dễ giàu”.
Trần Mặc vốn  tham lam,  mấy chuyện “buôn bán xám màu, vốn ít lời nhiều” là sáng mắt lên.
Hắn bắt đầu  thỏa mãn với mấy đồng tiền dưỡng lão từ bà nội.
Tôi còn “quan tâm” nhắc:
“Anh ơi, bà nội lớn tuổi ,  bồi bổ thì mới ở bên  lâu dài . Em    loại thực phẩm chức năng nhập khẩu cực ,  điều  đắt…”
Thứ  nhắc đến chính là loại  từng  kiếp : thành phần mờ ám, uống  ban đầu thì tràn đầy sinh lực,  thì cơ thể suy kiệt, nghiện nặng.
Quả nhiên, Trần Mặc sập bẫy.
Hắn năn nỉ bà mua về dùng thử.
Bà tin  mù quáng,  ngần ngại vung tiền, còn uống đều đặn mỗi ngày.
Nhìn bà càng lúc càng "hồng hào", mặt bà thì  phù lên nhẹ, nhưng ban đêm thì mắt long lanh, tỉnh như sáo…
Tôi khẽ cong môi, nụ  lạnh đến tận tim.
Cùng lúc đó, tin báo từ ông  xã hội đen cũng tới.
Trần Mặc  dụ đến lú đầu,  chỉ đổ sạch tiền bà nội cho   “dự án đầu tư thần tốc”, mà còn lén lấy tên bà  vay tín dụng đen.
Kế hoạch của …  đến lúc kết sổ.