Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/5q04wlSGOg
                    
                        
                            
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
TÌNH ĐẦU MÙA HẠ – CHƯƠNG 3: KHÓA HUẤN LUYỆN ĐẦU TIÊN
Sau buổi làm việc đầy “ấn tượng” đầu tiên, Hạ An  sắp xếp ở tại một căn hộ cao cấp gần Lục Thị – cũng chính là bất động sản  tên của Lục Thần.
“Tôi  yên tâm khi để em ở ký túc xá sinh viên.”
Anh  thản nhiên, như thể sắp xếp nơi ở cho một  là việc nhỏ như mua ly cà phê buổi sáng.
Hạ An  định phản đối, nhưng ánh mắt  lúc đó  cho phép cô từ chối.
Căn hộ   .  điều khiến cô  ngờ là... căn hộ đó chỉ  một phòng ngủ.
“Chúng ... ở chung ?”
Cô lắp bắp.
Lục Thần   cô, chỉ nhàn nhạt : “Nếu em   ngủ cùng giường thì  thể  trong lòng  cả đêm.”
Mặt Hạ An đỏ bừng như cà chua chín.
Tối hôm đó.
Hạ An mặc chiếc váy ngủ trắng mỏng nhẹ mà trợ lý Lâm  để sẵn trong tủ. Cô    nên    – vì rõ ràng thứ  chẳng thể che giấu  gì.
Cô  ôm gối ở mép giường, mắt  chằm chằm tấm rèm cửa.
“Còn   ?”
Giọng trầm khàn vang lên từ  lưng khiến cô giật bắn.
Lục Thần  tắm xong, tóc còn ướt nhẹ, chiếc áo choàng buộc hờ   để lộ phần n.g.ự.c rắn chắc. Cô chỉ  lướt một cái  vội  mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-dau-mua-ha/chuong-3-khoa-huan-luyen-dau-tien.html.]
“Không…  ngủ ở sofa cũng …”
Anh   gì, chỉ bước đến, cúi  bế bổng cô lên như búp bê.
“Á! Anh làm gì ?”
“Khóa huấn luyện bắt đầu.”
Không một lời báo ,  đặt cô xuống giường,   áp chặt, bàn tay siết lấy cổ tay cô đặt lên đỉnh đầu.
“Lục Thần! Tôi...  sẵn sàng!”
“ cơ thể em thì   thật thà.”
Anh cúi đầu,  thở nóng rực lan  cổ cô, tay luồn  lớp vải mỏng manh. Từng nụ hôn như thiêu đốt da thịt khiến cô  thể kháng cự.
Hạ An rên khẽ khi môi  lướt xuống xương quai xanh.
Mọi lý trí của cô như  xé tan.
“Em là của , Hạ An. Đêm nay... em sẽ nhớ rõ điều đó.”
Căn phòng chìm trong ánh đèn mờ vàng. Ngoài cửa sổ, cơn mưa mùa hạ  bắt đầu rơi...
Ánh nắng đầu ngày len qua rèm cửa, nhẹ nhàng rọi  căn phòng rộng, nơi hai  thể đang quấn lấy  giữa chiếc giường rộng lớn. Tấm chăn trắng  nhăn, rối bời bởi dư âm của một đêm nóng bỏng.
Hạ An khẽ cựa , cơn đau mơ hồ nơi eo khiến cô chau mày. Cô mở mắt,  kịp thích nghi với ánh sáng thì  cảm nhận   ấm mạnh mẽ từ vòng tay đang ôm chặt lấy cô.
Lục Thần vẫn còn ngủ. Gương mặt thường ngày lạnh lùng giờ đây  yên bình đến lạ. Hàng mi dài, sống mũi cao, đôi môi khẽ mím… thật sự  quyến rũ.
Hạ An khẽ thở dài.