Qua hết ba mươi phút thì Thắng Vũ trở xuống. Bộ dạng của khá gấp gáp làm bà Hoàng Mai cũng quên bén luôn việc cho rằng Thi San đang ở nhà của Thanh Phong.
Mãi khi lái xe mất dạng, bà mới nhớ . Điều bà lo lắng là cô giúp việc đáng yêu của bà hề trang điểm và mang váy, nếu cứ thế mà sóng bước cùng Thanh Phong thì sẽ khiến nọ.
- Biết thì trang điểm cho con bé, tội nghiệp quá. Thằng Thanh Phong cũng thiệt tình, nó quan tâm vẻ ngoài nhưng ít nhất cũng quan tâm đến cảm nhận của khác về con bé chứ. – Bà Hoàng Mai thở dài.
Lúc , Thanh Phong cũng đưa Thi San đến căn biệt thự triệu đô của gia đình . Tuy sống trong căn biệt thự nguy nga của Thắng Vũ nhưng Thi San vẫn khỏi choáng ngợp cơ ngơi đồ sộ .
Đang lúc cô ngơ ngác ngắm xung quanh thì Thanh Phong nắm lấy tay cô và dẫn đến căn phòng của Ngọc Vy, nếu đoán lầm thì cô em gái Thanh Trà đang xon xen trang điểm trong đó và Mina cũng đang tự lấy son vẽ lên mặt .
như những gì mà Thanh Phong đoán, khi cánh cửa mở , thấy em gái và Ngọc Vy đang xúm để lau những vết màu đen, đỏ, xanh, tím cái mặt như con mèo của Mina.
- Ngọc Vy. – Thi San lên tiếng gọi.
- Thi.. Thi San. Thi San.
Khoảnh khắc hai cô gái chạm mặt, họ đều kiềm lòng mà chạy đến ôm thật chặt và bật .
Cùng là những cô gái sống trong cảnh nghèo hèn và khác khinh khi nên ai cũng xót thương cũng như vui mừng cho .
Hoàn cảnh đẩy đưa họ xa biền biệt để cho họ gặp khi mà cả hai đều chốn nương bên cạnh những chủ bụng.
- San trắng nè. Nhớ năm nào Vy về quê thấy San đen như cục than . – Ngọc Vy gạt dòng nước mắt, sụt sùi .
- Tại thành phố San phơi nắng, với bà chủ đưa kem dưỡng cho San xài nữa.
Thanh Trà trông thấy cuộc trùng phùng của đôi bạn thì cũng xúc động lây, cô cúi xuống và bế Mina tay để Ngọc Vy rảnh rang chuyện trò cũng như chuẩn vì tiệc sinh nhật của trai cô sắp bắt đầu.
- Hai chị trang điểm và váy , khách khứa bên đến cũng gần đủ .
Câu hồn nhiên của Thanh Trà khiến gương mặt của Thi San trở nên đần độn. Không Thanh Phong đưa cô đến đây để gặp Ngọc Vy ? Sao cô gái bảo cô trang điểm và mang váy làm gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-ca/chuong-50-hai-co-gai-nha-que-2.html.]
- Thi San , xin em, vì sợ em ngại và từ chối nên dám . Thực , hôm nay là sinh nhật . Anh đưa em về đây một là để em và Ngọc Vy gặp và hai là mời em tham gia bữa tiệc chúc mừng sinh nhật . Em.. đồng ý nhé.
Câu nhẹ nhàng như lời cầu xin tha thiết của Thanh Phong làm trái tim Ngọc Vy chao đảo. Có lẽ nào giữa và Thi San đang tồn tại thứ tình cảm nam nữ mà cô luôn khao khát ?
Ánh mắt Ngọc Vy cứ dán lên gương mặt ngơ ngác của cô bạn và tự hỏi trong lòng. Còn Thi San thì chỉ cánh cửa của Đô rê mon để cô thể chui qua đó mà về biệt thự và ăn cơm cùng bà Hoàng Mai.
Thà rằng Thanh Phong vứt cô ở cái xó xỉn nào đó còn hơn là đưa cô tham dự tiệc tùng. Hóa , bữa tiệc sinh nhật mà Thắng Vũ cô cùng là đây . Lát nữa chạm mặt thì cô ăn thế nào nhỉ?
- Em thể từ chối ? – Thi San méo mặt hỏi.
- Làm ơn mà Thi San. – Thanh Phong làm mặt thảm sầu, cầu xin cô.
- Thắng Vũ cũng sẽ đến, em..
- Cậu hẹp hòi đến thế . Cậu và em còn cùng bàn ăn cơm mà, câu nệ phận gì .
Nghe mà Thi San chỉ còn ở trong lòng. Anh thể hiểu nỗi khổ của cô . Cô trợn mắt lên viện một lý do chẳng làm để từ chối Thắng Vũ và giờ cô đang xuất hiện ở đây, giữa bao nhiêu lạ mà hề ngại ngùng sợ hãi.
Trong lúc Thi San còn đang trong mớ suy nghĩ hỗn độn thì Blake đến. Sau khi bắt tay chào hỏi Thanh Phong và Thanh Trà, chuyên gia trang điểm lịch sự sang Thi San và Ngọc Vy, như trúng .
- Thanh Phong nhờ trang điểm cho một cô gái, là ai trong hai cô nhỉ?
- Là cô . Tôi thể tự trang điểm cho . – Ngọc Vy nhanh miệng lên tiếng và đẩy Thi San lên phía .
- Được , chúng bắt đầu nào, sẽ mất quá nhiều thời gian để biến một công chúa thành hoàng hậu.
Blake nghiêng mời Thi San trong phòng.
Cũng chẳng thể đ.â.m đầu bỏ chạy khi mà ai cũng đang nhiệt tình níu kéo nên cô gái quê đành xuôi theo dòng nước, cùng lắm thì cô ráng lấy lòng bà Hoàng Mai thêm chút nữa để bù phần mà Thắng Vũ ghét cô. Dù gì bà cũng là của và chính bà kêu cô theo Thanh Phong còn gì.
- Em sang nhà lớn nha . Em sợ Tấn Vinh tới mà thấy ai quen thì ngại. – Thanh Trà vỗ nhẹ vai Thanh Phong bế Mina rời .