Giờ đây gặp , thể bình thường , chỉ thể như hai năm , chật vật bỏ chạy.
Tống Tĩnh Thu im lặng lâu đó, đồng ý.
"Được, chuyện bố đó, chị sẽ . Em khi nào?"
"Bây giờ."
Tống Ngôn Triệt dám ở lâu hơn, sợ sẽ đụng Chúc Niệm Sơ, đến lúc đó, còn thể diễn vở kịch giả vờ quên nữa !
Tống Tĩnh Thu hiểu ý, lấy điện thoại chuyển cho một khoản tiền: "Em cứ dùng , đủ thì với chị."
"Đã ngoài chơi , thì đừng nghĩ gì khác nữa, vui vẻ là quan trọng nhất."
Tống Ngôn Triệt gật đầu, nhanh chóng rời khỏi khách sạn, bắt taxi rời .
Và đúng một phút khi rời , Chúc Niệm Sơ cũng bước khỏi đại sảnh.
Cô Tống Tĩnh Thu đang một ở cửa, hỏi: "Ngôn Triệt ?"
Tống Tĩnh Thu kìm nén cảm xúc, đầu cô: "Đi ."
Chúc Niệm Sơ sững : "Đi ? Đi ?"
"Không ." Tống Tĩnh Thu trả lời, chuẩn vòng qua cô để trở đại sảnh.
Chúc Niệm Sơ giữ cô , trong mắt là vẻ sốt ruột hiếm thấy: "Cô là chị , để một là ?"
Tống Tĩnh Thu hất tay cô : "Cô lấy tư cách gì mà chất vấn ? Niệm Sơ, nếu cô, Ngôn Triệt cũng sẽ đến nông nỗi ."
Ném câu , cô sải bước rời .
Chúc Niệm Sơ cứng đờ tại chỗ, gió từ máy lạnh thổi , tựa như thổi thẳng tim cô.
Giọng cô khàn khàn: "Ngôn Triệt... căn bản hề quên đúng ? Bữa tiệc đính hôn hôm nay, cũng là giả."
Nghe , Tống Tĩnh Thu khựng bước: "Tiệc đính hôn là thật, nhưng của Ngôn Triệt."
Cô đầu , bóng lưng Chúc Niệm Sơ: " nếu thể, thật lòng hy vọng Ngôn Triệt thể quên cô."
"Cậu bắt taxi đến sân bay , còn về điểm đến, rõ. Nếu cô tìm, bây giờ lẽ vẫn còn kịp."
Đồng tử Chúc Niệm Sơ co , sải bước chạy về phía ngoài khách sạn.
Tống Tĩnh Thu tại chỗ bóng lưng cô, khẽ thở dài một tiếng.
Cô là chị gái, hiểu rõ em trai hơn bất kỳ ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tim-cau-vong/chuong-12.html.]
Sự cố chấp của đối với Chúc Niệm Sơ khắc sâu xương tủy, trong tim, căn bản sẽ ngày buông bỏ.
Cho nên nếu thể, nếu Chúc Niệm Sơ cũng động lòng, cô hy vọng, họ thể ở bên .
Cũng hy vọng, Chúc Niệm Sơ thể đưa em trai cô trở về, để gia đình họ thật sự ly tán...
Lúc , tại sân bay.
Tống Ngôn Triệt mua vé chuyến bay cất cánh nhanh nhất, điểm đến để tâm.
Trước cửa lên máy bay, lật xem album ảnh, ảnh chụp chung của cả gia đình, nhưng phần lớn là ảnh của Chúc Niệm Sơ.
Anh xóa từng tấm một, như thể chỉ khi làm mới thể cất giữ chúng vĩnh viễn trong trái tim .
Bỗng nhiên, sân bay phát thông báo chuyến bay đến.
Tống Ngôn Triệt ngẩng đầu một cái, trực tiếp lấy thẻ SIM , bẻ gãy vứt thùng rác.
Sau đó bước cửa lên máy bay, hề đầu .
Khi Chúc Niệm Sơ tra tung tích Tống Ngôn Triệt và vội vã đến cửa lên máy bay, thứ chờ đợi cô, chỉ là một khung cảnh lạnh lẽo và vắng tanh.
Chuyến bay cất cánh .
Chúc Niệm Sơ tại chỗ, mặc cho gió lạnh bao trùm lấy .
Cô từng hẹn hò, cũng hẹn hò, bởi vì bất kỳ ai thể khiến cô rung động.
Trong nhận thức của cô, Tống Ngôn Triệt chính là lớn lên cùng từ nhỏ.
Tình là ấm áp, còn tình yêu thì mãnh liệt.
Mà thời kỳ xao động tuổi trẻ của cô và Tống Ngôn Triệt ngắn ngủi, thể là trực tiếp bỏ qua giai đoạn mà sự ấm áp của tình .
Cho nên Chúc Niệm Sơ thể phân biệt .
Khi Tống Ngôn Triệt thật sự rời , cảm giác trống rỗng đầy xao động đó dần dần nuốt chửng, khiến cô rơi tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Cô lấy điện thoại , tìm kiếm Tống Ngôn Triệt bằng những phương pháp khác.
đột nhiên cô nhận , giữa cô và Tống Ngôn Triệt chẳng qua chỉ là mối quan hệ lớn lên cùng từ nhỏ.
Hơn nữa, mối quan hệ mong manh mấy lời của cô đánh tan nát.
Chúc Niệm Sơ ngơ ngác rời khỏi sân bay, khi ngẩng đầu lên, một chiếc máy bay lướt qua bầu trời, để một vệt sáng phía trong màn đêm tĩnh mịch...
Cô về nhà bằng cách nào.