Lúc , con rắn lững thững bò  khỏi cửa sổ.
 
Tôi  chằm chằm những bức ảnh  dán đầy tường, nhớ  lời mà Tưởng Hoài Xuyên  khi từ chối  hôm nay. Anh : “Diệp Tư Nhiễm,    hứng thú với em,  chỉ coi em như em gái thôi. Đừng  ý nghĩ đó với  nữa.”
 
  bình thường thì ai   đặt làm gối ôm theo hình em gái chứ?
 
Đến mức   mà   thích giả vờ  còn  chịu thừa nhận.
 
Tôi giả vờ như   thấy gì, lặng lẽ rời khỏi phòng .
 
Nhìn bầu trời quang đãng ngoài cửa sổ,  thở phào nhẹ nhõm.
 
Sau đó,  lấy điện thoại , gửi cho Tưởng Hoài Xuyên hai tin nhắn.
 
"Anh Tưởng,   nghĩ thông suốt . Sau ,  sẽ  quấn quýt lấy  nữa."
 
"À  , ngày mai  và Bùi Hựu Thanh  một cảnh hôn,    đến chỉ dẫn một chút ?"
 
Cảnh hôn   là nụ hôn đầu tiên  màn ảnh của .
 
Vừa đến phim trường, Bùi Hựu Thanh  quấn lấy  để tập thoại. Tập  nửa chừng,   bỗng nhiên ghé sát : “Chị, hôm nay của tâm trạng chị  vẻ  lắm nhỉ.”
 
Đương nhiên là  khi phát hiện  bí mật của Tưởng Hoài Xuyên, tâm trạng của   .
 
Bùi Hựu Thanh  nháy mắt với , trong đôi mắt hoa đào  đẽ phản chiếu hình ảnh của : “Tâm trạng của em cũng  . Cuối cùng thì hôm nay, em cũng   cảnh hôn với chị .”
 
Thiếu niên  khí chất sạch sẽ,    thoang thoảng mùi bưởi đắng.
 
Bối cảnh và đạo cụ   chuẩn  xong, đạo diễn bảo chúng   vị trí. Tôi liếc  cửa,   ai đến thăm đoàn.
 
Hôm qua, Tưởng Hoài Xuyên  trả lời tin nhắn. Hôm nay, đến giờ  mà  vẫn  xuất hiện. Tôi bỗng nhiên thấy  thất vọng.
 
Cảnh    cận, diễn tả nam chính  khi bày tỏ lòng  với nữ chính thì tỉ mỉ hôn cô.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tieu-bach-lan/chuong-3.html.]
Đạo diễn bảo chúng  chuẩn  tâm lý .
 
Đột nhiên, Bùi Hựu Thanh - mặc bộ đồng phục học sinh xanh - trắng thoải mái, mái tóc  dài che  phần nào cặp chân mày - đột nhiên nhỏ nhẹ : 
Linlin
 
“Chị, thật  em  gặp chị từ lâu , từ hai năm . Lúc đó, chị là đàn chị dẫn dắt sinh viên năm nhất làm quen với trường, em là một trong  đó. Từ lúc đó, em  chú ý đến chị .”
 
Đây   là lời thoại trong kịch bản.
 
Tôi hồi tưởng trong một thoáng. Hai năm , đúng là   từng dẫn sinh viên mới  tham quan trường.
 
“Em…” Tôi ngẩn ,  định hỏi   thì    ngắt lời : “Chị, em đang giúp chị nhập vai đấy. Màu son môi của chị hôm nay khá , giống như thạch vị đào ,  thể cho em nếm thử một chút ?”
 
Máy    vị trí, đạo diễn hô “Bắt đầu”.
 
Bùi Hựu Thanh nghiêng đầu,  thở của   phả  tai . Đột nhiên,   vươn tay, giữ lấy mặt . Ngón tay cái của  miết nhẹ môi  , dính son môi của . Cậu  đưa ngón tay dính son lên môi,  mím   mỉm  với : “ là vị đào thật, nhưng ngọt hơn đào nhiều.”
 
Đó cũng   nội dung trong kịch bản nhưng đạo diễn  hề hô cắt.
 
Bùi Hựu Thanh kề trán  lên trán ,  với giọng trầm khàn: “Chị, chị chuẩn  xong ? Chúng   thể bắt đầu ?”
 
Tôi  liếc  cửa.
 
Tưởng Hoài Xuyên vẫn  xuất hiện.
 
Anh   thấy tin nhắn  là vốn dĩ    định đến?
 
Tôi bỗng thấy bực bội.
 
Bùi Hựu Thanh  chút bất mãn. Bỗng nhiên,   đưa một tay  che mắt  : “Chị, đừng  nữa, chị tập trung chút .”
 
Trước mắt  tối đen, thị giác    che khuất, các giác quan khác trở nên cực kỳ nhạy bén. Ví dụ như   thể cảm nhận   thở của Bùi Hựu Thanh gần ngay  mặt  cùng với hương bưởi đắng thoang thoảng dư vị ngọt ngào.
 
Ví dụ như   thấy Bùi Hựu Thanh áp sát tai  và  rằng: “Chị, đây cũng là nụ hôn đầu của em. Nếu chị đồng ý, em  thể chịu trách nhiệm về chị.”