Nghe giọng điệu chua chát của cô, đôi môi mỏng của Jared cong lên, nghĩ rằng cô dễ thương.
- . - Đột nhiên nghĩ điều gì đó, Amber .
Đường cong của miệng biến mất ngay lập tức.
- Có chuyện gì ?
- Lần ở phòng tập, giúp chặn bóng rổ. Anh cứu tổng cộng hai . - Amber và giơ hai ngón tay lên.
- Vậy thì ? - Jared nhướn mày.
- Vậy thì tha thứ cho sự thờ ơ của đối với trong sáu năm qua, và sẽ thù địch với . Từ giờ trở , chúng sẽ là quen. Anh nghĩ ? - Cô .
- Chỉ là quen thôi ? - Jared nheo mắt.
- Ờ, thấy thỏa mãn ? - Cô nghiêng đầu.
Anh buồn.
Chỉ là quen thôi. Anh thậm chí thể tính là bạn, và vì một lý do nào đó, như .
rõ rằng mối quan hệ là phù hợp nhất với cô.
Nghĩ về điều , Jared cụp mắt xuống và trả lời bằng giọng nhỏ nhẹ.
- Được thôi.
- Vậy thì Farrell, và đến bệnh viện thăm bà.
Amber mỉm nhẹ và .
Cô trả hai ân huệ mà chi trả gì cả. Cô cảm thấy và thoải mái.
Nhìn tấm lưng tươi tắn của cô, Jared bĩu đôi môi mỏng.
Cô vui mừng vì làm quen với đến ?
- Anh Farrell. - Sự xuất hiện của Ben phá vỡ bầu khí trầm lắng xung quanh .
Ánh mắt lóe lên, kìm nén sự kích động từ tận đáy lòng .
- Có chuyện gì ?
- Tôi nhận cuộc gọi báo rằng chuyện xảy với công ty con ở Quốc gia A, và cần tập đoàn để họp khẩn cấp. - Ben trả lời.
- Tôi hiểu . - Jared cau mày.
Có vẻ như chỉ thể đến thăm bà ở bệnh viện cuộc họp.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thu-tinh-giay-ly-hon/chuong-124-chi-la-nguoi-quen-2.html.]
Amber lái xe đến bệnh viện, thẳng đến Khoa Nội trú Nâng cao, và chẳng mấy chốc đến cửa phòng bệnh của bà Farrell già.
Amber cầm hoa và thuốc bổ bằng tay trái, giơ tay lên gõ cửa.
Cánh cửa mở , bà Murphy hỏi là ai, nhưng khi thấy ngoài cửa là Amber, bà đột nhiên dừng , một nụ ngạc nhiên hiện lên khuôn mặt bà.
- Cô chủ trẻ!
- Bà Murphy mến. - Amber chào bà Murphy bằng một nụ .
Rồi cô sửa .
- Cháu còn là cô chủ trẻ của bà nữa.
- Trong tâm trí , cô chính là cô chủ trẻ. - Bà Murphy cô trìu mến.
Amber cảm động và .
- Cảm ơn bà nhiều. Farrell và cháu ly hôn . Bà sẽ bất kính với cô Gardner nếu gọi cháu như , vì hãy gọi cháu bằng tên của cháu.
Bà Murphy thở dài.
- Được , sẽ gọi cô là Amber.
- Được . - Amber gật đầu.
Rồi cô đưa bó hoa cho bà.
- Bà Murphy, bà tỉnh ?
- Tôi tỉnh . Bà Murphy, ai ? - Bà Murphy cầm bó hoa thì thấy giọng của Quý bà Georgia lưng.
- Là Amber. - Bà Murphy đầu và trả lời.
- Mau cho con bé . - Quý bà Georgia vội vàng .
- Được ! - Bà Murphy đáp và mời Amber .
Amber Quý bà Georgia giường bệnh, đôi mắt cô tràn ngập tình yêu thương.
- Bà ơi.
- Amber, cháu yêu. - Quý bà Georgia mỉm với cô một cách tử tế và vui mừng khi cô đến.
Amber đặt thuốc bổ xuống và bước tới, xuống bên giường bệnh, nắm tay bà.
- Bà ơi, bà thấy khỏe hơn ?
- Bà khỏe hơn . - Quý bà Georgia mỉm và gật đầu.
Rồi bà hỏi.
- À mà, làm cháu bà đang ở bệnh viện?