Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 69: Em đừng làm gì hết, để anh lo

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:12:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là tiểu thưGiản Thi tìm , bảo tiết lộ lịch trình của cho cô â'y."

Phó Thịnh Niên đoán sự việc, gương mặt tỏ chút ngạc nhiên nào, tiếp tục hỏi bằng giọng lạnh như băng: "Cô trả cho cô hết bao nhiêu?"

"Tổng giám đốc Phó, xin tha cho , dám tái phạm nữa."

"Tái phạm ư?"

Thư ký Lâm vội lắc đầu: "Không dám tái phạm nữa, cam đoan là sẽ bao giờ dám làm như nữa."

"Cô sa thải."

"Tổng giám đốc Phó, thật sự sai ."

Phó Thịnh Niên thèm để ý đến cô nữa nhưng cũng để cô rời ngay, sang Điển Dã, trầm giọng : "Thứtôi bảo tìm ?"

"Đã tìm đủ ."

"Mang đồ theo đến bệnh viện."

Phó Thịnh Niên dậy mặc áo khoác , liếc thư ký Lâm bảo với Điển Dã: "Dắt cô theo."

Mặt thư ký Lâm bỗng trắng bệch, lập tức ngã quỵ xuống sàn.

Điền Dã bước tới kéo cô dậy, kéo lôi khỏi văn phòng.

Dinh thựhọ Phó

9 giờ sáng, Giản Dao tỉnh giấc.

thừ tấm rèm bay phấp phới một lúc, mới bước phòng tắm để tắm rửa.

Tắm rửa xong, cô trang điểm cho thật , xong quần áo xuống lầu.

Lão phu nhân đang dùng bữa trong phòng ăn, Giản Dao bước tới kéo ghế xuống như thường lệ.

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt nhưtờ giấy, lão phu nhân lo lắng vô cùng, hỏi: "Sao con xanh xao thế?"

Tiểu Hạ

"Có ạ?"

Cô tưởng trang điểm xong sắc mặt sẽ tươi tỉnh hơn đôi chút.

Lão phu nhân thở dài, cô từ đầu đến chân, phát hiện cô ốm hơn : "Cháu ăn nhiều , đừng quá chú trọng giữ dáng, gia đinh họ Phó chúng cần con đóng phim kiếm tiền nuôi gia đinh , cố gắng hạn chế nhận đóng phim nhé."

Giản Dao gật đầu: "Cháu ."

Đang ăn dở, quản gia Quyền hớt hải chạy : "Thiếu phu nhân, tài xế đến đón cô ."

"Đón làm gì?"

"Thiếu gia bảo đến đón."

Sắc mặt Giản Dao lạnh băng, với giọng vui: "Tôi đang ăn."

"Vậy bảo tài xế đợi một lát."

"Không cần."

Nghe tin Phó Thịnh Niên sai đến đón , Giản Dao chẳng còn tâm trạng ăn uống nữa, cô dậy xách túi bước ngoài.

Ra ngoài cửa, cô thấy Lão Lý đang chờ bên cạnh chiếc xe, cô bước lên hỏi: "Phó Thịnh Niên bảo

Ông đưa ?"

"Tổng giám đốc Phó đưa cô đến bệnh viện, kêu cô gặp tại phòng bệnh của tiểu thư Giản Thi."

Giản Dao sững , hỏi Lão Lý: "Anh tới phòng bệnh tìm để làm gì ?"

"Không , chỉ bảo đưa cô qua đó."

Cô do dự một lúc lên xe.

Nhà gia đinh họ Phó gần bệnh viện hơn, về hướng trung tâm thành phố nên kẹt xe, Giản Dao đến bệnh viện .

Khi cô bước phòng bệnh của Giản Thi, trong phòng chỉ hai con Mạnh Mỹ Trúc và Giản Thi.

Mạnh Mỹ Trúc đang bón cháo cho Giản Thi, thấy cô xuất hiện bèn đặt bát xuống, giận dữxông tới định tát cô nhưng cô đẩy mạnh .

Mạnh Mỹ Trúc lảo đảo lùi hai bước, suýt ngã nhào xuống đất.

Giản Thi hoảng hốt kêu lên: "Chị đừng bắt nạt em!"

"Chị bắt nạt em?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-69-em-dung-lam-gi-het-de-anh-lo.html.]

Giản Dao lạnh: "Rõ ràng là bà xông lên định đánh chị , chị chỉ đang tựvệ thôi."

"Chị đừng đắc ý vội, Niên sẽ sớm ly hôn với chị ngay thôi, lâu nữa chị sẽ tống tù ít nhất là mười năm, đến khi chị tù, con của em và Phó Thịnh Niên tiểu học ." Giản Thi nở nụ âm hiểm, say sưa kể về viễn cảnh trong tưởng tượng của .

"Em đúng là thâm độc thật đấy, mặt thì ngây thơ mà lòng như rắn độc! Trước giờ chị cứ tưởng em đơn thuần, chỉ là chiều hưthôi, ngờ độc ác như em, đúng là nào con nấy!"

Giản Dao giờ mất hết lý trí, cô ném túi xách xuống đất, hằm hằm xắn tay áo lên.

bằng chứng rõ rành rành , cô thể biện minh gì nữa, cô quyết định làm thì làm cho trót, hôm nay cô sẽ dạy cho hai con một bài học nhớ đời, cùng lắm chỉ là thêm tội cố ý gây thương tích mà thôi.

Thấy vẻ mặt giận dữ g.i.ế.c của cô, Giản Thi lập tức sợ hãi cuộn tròn trong chăn.

Mạnh Mỹ Trúc lao chặn ngay mặt Giản Dao, Giản Dao tát một cú trời giáng khiến bà ngã xuống đất.

"ĐỔ tiện nhân! Mày dám..."

Chưa kịp dứt lời, Giản Dao giơ chân lên, dùng gót giày cao gót đạp mạnh lên bàn tay đang chống đất của Mạnh Mỹ Trúc khiến bà rú lên đau đớn.

Giản Dao dẫm thằng lên mu bàn tay bà bước thằng về phía Giản Thi.

Cô giật phăng chiếc chăn đang trùm kín Giản Thi , kéo cô đang co rúm lên, lúc vung tay định đánh thì cổ tay ai đó giữ chặt .

Quay đầu , Giản Dao thấy khuôn mặt giận dữ của La Tây.

"Cô đang làm cái quái gì thế? Chạy đến đây tính gây rối nữa ?"

La Tây gần như quát thằng mặt cô.

lạnh: "Đổ ngốc!"

"Cô gì?"

"Tôi là đồ ngốc!"

La Tây nghiến răng, đẩy mạnh cô xa.

Giản Dao phục, xông về phía Giản Thi, nhưng kịp đến gần thì La Tây khóa chặt hai tay.

"Anh buông !"

"Vừa bảo lãnh ngoài cô đến đây gây sự, cô thật to gan!"

Nghĩ đến phận Phó phu nhân hiện giờ của Giản Dao, La Tây dám mạnh tay với cô, nhưng sợ cô tiếp tục làm hại Giản Thi.

Anh giật chiếc cà vạt cổ xuống, dứt khoát trói hai tay Giản Dao lưng đẩy cô phịch xuống ghế sofa, một tay đè chặt lên vai cho cô nhúc nhích lung tung.

"Thi Thi đừng sợ, sẽ gọi cảnh sát để họ đến bắt cô ngay." Vừa , La Tây lấy điện thoại từ túi áo blouse trắng .

Hành động khiến Giản Dao tức đến mức bật .

"Anh đúng là đồ ngốc thật, lợi dụng mà hề !"

La Tây thèm đái hoài đến cô, một tay giữ chặt cô, tay bấm .

kịp gọi thì cửa phòng bệnh đẩy .

Điển Dã bước , một tay xách chiếc túi đen, tay lôi theo thư ký Lâm, theo là Phó Thịnh Niên với khuôn mặt sa sẩm.

La Tây gần nhưtheo phản xạ rút tay đang đè vai Giản Dao về.

Giản Dao bật khinh bỉ: "Bác sĩ La sợ cái gì ? Nãy giờ chẳng hung hăng ? Còn trói co mà?"

Nghe , Phó Thịnh Niên bước vội tới mặt cô, thấy hai tay cô thật sựbị trói lưng, lập tức tung một cú đá La Tây.

La Tây đá lăn lông lốc sàn, chật vật dậy phủi vết giày in áo blouse với vẻ bình thản giả tạo.

Phó Thịnh Niên nhanh chóng cởi chiếc cà vạt đang trói Giản Dao , cô dậy định xông tới chỗ Giản Thi lẩn nữa thì Phó Thịnh Niên kéo mạnh về, ấn cô xuống sofa.

Người đàn ông mặt cô chằm chằm, đôi mắt đen sâu hút khiến thể đoán đang nghĩ gì lúc .

"Em đừng làm gì hết, ngoan ngoãn yên đó, để lo."

Giản Dao ngơ ngác, sang Điển Dã đang bên cạnh và thưký Lâm ông mang tới theo với vẻ nghi hoặc.

"Lấy đồ ." Phó Thịnh Niên .

Điển Dã đẩy Lâm thư ký về phía Giản Thi, mặt Giản Thi lập tức trắng bệch.

Thư ký Lâm dám mắt cô, chỉ cúi gằm mặt xuống.

"Anh Niên, định làm gì ?" Giản Thi hoảng nhưng vẫn cố tỏ bình tĩnh.

Khi thấy Điển Dã lấy từ trong túi đen hai thứ: Một hộp quà màu trắng và một tấm thẻ, cả hai thứ đều bọc trong túi nhựa trong suốt. Trái tim cô đập thình thịch như nhảy khỏi lồng ngực.

Loading...