Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 460: Thần long thấy đầu không thấy đuôi
Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:35:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô dám dập máy, chỉ nhét điện thoại túi áo khoác. Nhanh chóng, cô giật phăng ga trải giường xuống, từ trong tủ lục thêm vài tấm ga và chăn khác, buộc chúng thành một sợi dây dài.
Một đầu cố định thành giường, đầu còn thả xuống từ cửa sổ.
Cô cúi đầu xuống, nhận dây vẻ đủ dài, vẫn cách mặt đất một đoạn. , cách đó cô thể nhảy xuống .
Trong điện thoại, Ngô Tuấn sẽ ở đón cô — mà cô thấy bóng dáng cả.
“Lạch cạch, lạch cạch...”
Tay nắm cửa bên ngoài xoay mạnh vài , phát tiếng động khiến lạnh gáy.
Cô thấy da đầu tê rần, vội leo lên bậu cửa sổ, nắm chặt sợi dây buộc bằng ga trải giường và chăn, bắt đầu trèo ngoài.
Ngô Tuấn đang núp trong bóng tối, vẫn giữ điện thoại áp bên tai. Anh chằm chằm một khung cửa sổ tầng hai của biệt thự, thấy một bóng đang bò từ đó theo sợi dây. Anh lập tức tắt máy, nhét điện thoại túi nhanh chóng tiếp cận biệt thự.
“Rầm!”
Cửa phòng đạp mạnh mở toang.
Cả trái tim Hàn Mịch như thắt , đôi tay bám sợi dây bắt đầu run rẩy. Thật cô sợ độ cao, dám xuống nữa.
Cô mới trượt xuống thêm một đoạn thì một bàn tay thô ráp bất ngờ túm lấy cổ tay cô. Cô hoảng hốt ngẩng đầu lên thì thấy hai gã đàn ông đầu húi cua đang ở cửa sổ. Một tên thò hẳn ngoài, túm chặt lấy cô buông.
Cô chẳng buồn suy nghĩ gì thêm, liền cúi đầu cắn mạnh tay , dồn hết sức mà cắn. Tên đó đau đớn hét lên một tiếng, nhưng vẫn chịu buông tay.
Tên còn rút từ một thứ trông giống bình xịt nhỏ, nhắm mặt cô mà xịt một phát.
Cô ngửi thấy mùi hăng hắc cực kỳ khó chịu, ý thức dần trở nên mơ hồ, tay nắm dây cũng từ từ lơi , cả mềm nhũn, mất sức.
Tiểu Hạ
Ngô Tuấn tận mắt chứng kiến cánh tay Hàn Mịch buông thõng xuống, cô mất ý thức và đang hai kẻ lôi ngược lên. Anh lập tức rút khẩu s.ú.n.g bên hông .
Anh nhắm cánh tay của một tên trong đó, bóp cò.
“Đoàng!”
Tên hét thảm một tiếng, rụt tay theo phản xạ. Gã còn vì dọa nên giữ Hàn Mịch.
Cô cứ thế rơi thẳng từ tầng hai xuống.
Ngô Tuấn lập tức lao tới, cố gắng đỡ lấy cô. Cả hai cùng ngã xuống bãi cỏ, may mà đỡ nên cô đập mạnh xuống đất.
“Dưới !” — Giọng từ vọng xuống…
Giọng vang lên từ lầu. Ngô Tuấn lập tức dậy, bế Hàn Mịch rời ngay.
Khi hai kẻ đuổi khỏi biệt thự, còn thấy bóng dáng Ngô Tuấn nữa.
Chúng tìm quanh khu vực một vòng mà vẫn phát hiện tung tích gì. Trời cũng gần sáng, thêm nữa một tên còn thương ở cánh tay do trúng đạn. Sợ khác phát hiện, chúng đành rút lui trong hoảng loạn.
Ngô Tuấn trốn trong một góc tối, ôm chặt Hàn Mịch trong lòng. Nhờ những mảng cây cối rậm rạp trong khu biệt thự, giữ nguyên vị trí nhúc nhích cho đến khi chắc chắn hai tên đầu húi rời mới thở phào nhẹ nhõm.
Tối qua, cảnh sát đột ngột đến gõ cửa. Sau đó Hàn Mịch lập tức theo dõi, càng nghĩ càng thấy gì đó bất thường.
Cảnh sát đến đột ngột, mà tố cáo dường như cố tình kéo khỏi nơi .
Anh lộ hành tung, thể tiếp tục ở đây.
Quan trọng hơn, hiện tại Hàn Mịch đang lâm nguy hiểm — nơi còn an cho cô nữa.
Suy nghĩ một lúc, quyết định đưa Hàn Mịch trở về .
Khoảng nửa tiếng , Hàn Mịch mới dần tỉnh . Cô mở mắt thì thấy đang chiếc ghế sofa tầng một, Ngô Tuấn đang cạnh trông chừng. Cô hoảng hốt bật dậy.
“Còn hai …”
“Bọn chúng ,” Ngô Tuấn nhanh chóng đáp . “Em đừng lo, sẽ xử lý thỏa.”
Khi Hàn Mịch còn đang hôn mê, liên hệ với Giản Dao, nhờ cô sắp xếp vài vệ sĩ đến đây để đảm bảo an cho Hàn Mịch.
Còn bản thì thể tiếp tục ở nữa.
Anh rõ mặt hai kẻ tấn công Hàn Mịch — chắc chắn là của Đường Tiêu.
Xem , Đường Tiêu phát hiện chuyện đang theo dõi , thậm chí còn cả mối quan hệ giữa và Hàn Mịch.
Nếu dám tay với Hàn Mịch, hẳn là Đường Tiêu đang che giấu điều gì đó thể để lộ ngoài. Nếu , chỉ vì theo dõi vài , cũng sẽ phát điên mà xuống tay với phụ nữ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-460-than-long-thay-dau-khong-thay-duoi.html.]
“Bọn họ là ai ?” — Hàn Mịch nhịn mà hỏi. “Người của Đường Tiêu.”
“Tại họ tấn công em?”
Ngô Tuấn im lặng đáp. Theo bản năng, cảm thấy mục tiêu thật sự của Đường Tiêu chính là — Hàn Mịch chỉ là con cờ mà dùng để khống chế .
Giờ thể khẳng định, Mạnh Mỹ Trúc đang ở trong tay Đường Tiêu. điều hiểu là: tại Đường Tiêu cứu Mạnh Mỹ Trúc?
Muốn khống chế ?
Giữa và Mạnh Mỹ Trúc thật hề quan hệ thiết đến mức .
Vậy nên... mục tiêu của Đường Tiêu chuyển sang Hàn Mịch?
Nghĩ như thì cũng lý. tại Đường Tiêu nhằm ?
Anh vẫn tài nào hiểu nổi, luôn cảm giác còn điều gì đó .
“Bọn họ… sẽ còn nữa ?”
Hàn Mịch mặt mày trắng bệch, trong lòng đầy sợ hãi. “Chắc chắn sẽ.”
“Hay là... chúng chuyển nhà ?” “Không cần.”
lúc , chuông cửa vang lên.
Ngô Tuấn bước tới cửa sổ, liếc ngoài. Sau khi xác nhận đó là do Giản Dao cử đến, chỗ Hàn Mịch, vẻ mặt nghiêm túc:
“Người bên ngoài là vệ sĩ chị sắp xếp, họ sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ em.”
“Còn thì ?”
“Anh sẽ thăm em.” “Anh định ?”
“Anh thể ở đây.” “Anh định ?”
“Đừng lo cho .”
Tiếng chuông cửa vang lên nữa.
Ngô Tuấn xoay , về phía phòng ăn, nhanh chóng trèo qua cửa sổ Thạch Thượng Phi đập vỡ hôm – cái cửa còn kịp sửa – lặng lẽ rời .
Hàn Mịch ngẩn ngơ theo hướng rời vài giây, đó dậy mở cửa.
Người ngoài là Kiều Thắng Nam, phía còn vài khác.
“Cô Hàn, BOSS bảo chúng đến. Từ hôm nay trở , chúng sẽ phụ trách an của cô.” – Kiều Thắng Nam .
Cô gật đầu, nghiêng cho họ nhà.
Kiều Thắng Nam dẫn đầu, kiểm tra tất cả các phòng trong nhà từ xuống . Sau đó gọi đến cửa kính vỡ ở phòng ăn, đồng thời lắp thêm các khung chắn an ở tất cả cửa sổ.
Việc lắp đặt kéo dài đến tận chiều. Camera giám sát trong nhà cũng lắp đầy đủ, cả tầng lẫn tầng .
Chuyện xảy rạng sáng khiến lòng Hàn Mịch yên chút nào. Cô đến bệnh viện, mà gọi điện xin nghỉ với trưởng khoa. Thế nhưng trưởng khoa đồng ý, chỉ đổi lịch trực cho cô – bảo cô đến làm ca đêm.
Không còn cách nào khác, cô đành miễn cưỡng đồng ý. Đợi đến khi công nhân lắp khung và camera rời , cô nhịn nữa mà gọi cho Giản Dao.
Lúc , Giản Dao đang sofa trong phòng khách, chăm chú sách dạy chăm trẻ sơ sinh.
Thấy Hàn Mịch gọi đến, cô hề ngạc nhiên, liền bắt máy ngay.
“Cô Giản, là Tuấn nhờ chị sắp xếp tới bảo vệ đúng ?” – Hàn Mịch hỏi thẳng.
“ .”
“Anh còn gì nữa ?”
“Chỉ cô đang gặp nguy hiểm, ngoài gì thêm.” “Chị ?”
“Không .”
Ngô Tuấn từ đến nay luôn như thần long thấy đầu thấy đuôi. Một khi rời khỏi chỗ Hàn Mịch, hành tung của , Giản Dao cũng thể nắm rõ.
Anh thông minh. Dù theo dõi thì cũng sẽ tìm cách cắt đuôi. Không ai theo kịp .
Anh từng hứa với cô, khi cô tuần trăng mật về sẽ tự đầu thú. Anh còn hôm đó sẽ đích đến đón cô, để cô cùng đến đồn cảnh sát. Cô chọn tin tưởng .