Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 409: Em có thể thích anh không?

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:32:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trái tim của cô đập loạn nhịp, vòng eo Thẩm Dịch ôm chặt, cô thể ngửi thấy mùi hương , một mùi thơm nhẹ nhàng.

Chắc chắn là mùi dầu gội mà sử dụng. “Các làm em ở đây?"

Cô nghĩ rằng phận của sẽ là trả món nợ cho Đồng Tư Ngôn, cho đến khi cô c.h.ế.t vì bệnh.

“Không yên tâm, bảo A Long theo."

Thẩm Dịch xong, đưa cho cô chiếc khăn tay dùng, “Nhớ giặt sạch trả cho ."

Cô siết chặt chiếc khăn tay trắng trong tay, đôi mắt dẫn đọng một lớp nước mắt lấp lánh.

Nếu cô nhầm, Thẩm Dịch trong lúc hoảng hốt nới sẽ trả tám triệu cho việc .

Vì cô, thể làm đến mức ? “Đừng , lên trông ” Thẩm Dịch nhẹ nhàng lòng, vỗ lưng cô.

Cằm cô tựa vai , , mùi tỏ ngửi mùi tóc , cảm nhận ẩm từ vòng tay , cánh tay tự chủ mà vươn lên, ôm lấy cổ .

A Long đầy xe lăn, rời khỏi đám đông, về phía chiếc xe đậu xa.

Mới vài bước, một giọng trầm trầm vang lên, mang theo chút châm biếm: “Thiếu gia Thẩm Dịch đúng là kiên cường, chân hỏng , vì một phụ nữ mà làm rùm beng như ."

Thẩm Dịch ánh mắt tối , giơ tay hiệu A Long dừng .

Anh sang về phía giọng , từng chữ từng câu phản pháo : “Anh mà bảo chân hỏng? Tôi chỉ chấn thương nhẹ ở chân, nếu thật sự tật, ít nhất còn hơn , hành vi của thì ? Giữa ban ngày ban mặt mà cướp của, là lưu manh ?"

Giọng nhạo: “Nói đến lưu manh, thiếu gia Thẩm Dịch còn hơn nhiều."

“Ít nhất bao giờ ép buộc ai cả."

Anh thực sự vài phụ nữ, nhưng tất cả đều tự nguyện đến với , là loại để ý đến bất kỳ phụ nữ nào, luôn giữ sạch sẽ.

Hơn nữa, còn là Thẩm Dịch ngày , giờ dừng vì Cố Tương.

"Đi thôi."

A Long thấy lệnh, lập tức đẩy xe lăn tiếp.

Anh thêm gì nữa, chuyện đề Phó Thịnh Niên xử lý.

Cửa xe chuẩn sẵn thảm trượt, A Long trực tiếp đây xe lăn lên xe.

Kể từ khi Thẩm Dịch xe lăn, chiếc xe thương mại trở thành xe chuyên dụng của , ghế tháo bỏ một hàng, gian rộng để xe lăn của .

Vào trong xe, buông tay khỏi cô. Trị Họa ôm lấy cổ , mặt cô gối cổ , cuộn nhỏ xíu, phát tiếng, ngoan ngoãn như một con mèo.

Nhìn thấy mắt cá chân sưng lên của cô. đôi giày cao gót xí, đưa tay nhấc chân cô lên, giúp cô tháo giày cao gót, quyết đoán ném giày ngoài cửa sổ.

“Chân đau lắm ?"

Tri Họa ngẩng lên , lắc dâu. “Đã sưng lên đau ?" “Một chút thôi."

“Có cần bệnh viện kiểm tra ?"

“Không cần , chỉ xoắn một chút, gãy xương , em là y tá, tự em lo ."

Thẩm Dịch gật đầu, đầu qua cửa xe về phía Phó Thịnh Niên.

Tình hình phía xem giải quyết xong. Trang Nghiêm lên xe rời , đám của cũng ép Tiểu Tiều lên một chiếc xe khác, hai xe nối đuôi phóng .

Phó Thịnh Niên bước từng bước dài về phía xe bọn họ.

Thẩm Dịch hạ cửa kính, đợi Phó Thịnh Niên tiến gần, mới hỏi: “Xử lý thế nào?"

“Món nợ của Đồng Tư Ngôn tên, sẽ giúp trả nợ." Ngụ ý rõ còn Tiểu Tiểu thì tự lo.

"Vậy chuyện ăn trộm xe của , tính ?" Phó Thịnh Niên trả lời ngay.

Chiếc xe trộm là chiếc mà cha sinh thời yêu quý. Đến cả cũng dám động , huống gì là ngoài.

Sau một lúc trầm ngâm, Phó Thịnh Niên liếc sang Đồng Tri Họa : “Cậu đưa Tri Họa về ."

“Vậy còn trai của cô ?"

“Tôi sẽ chuyện tử tế với ." “Được, chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-409-em-co-the-thich-anh-khong.html.]

A Long lên ghế lái, khởi động xe, rời khỏi hiện trường.

Tri Họa nghiêng đầu ngoài cửa sổ, phát hiện Đồng Tư Ngôn đang cố gắng chạy trốn nhưng vệ sĩ bắt xe.

“Anh sẽ đưa đến đồn cảnh sát

Trộm xe là chuyện nhỏ, đặc biệt là còn trộm một chiếc xe sang trị giá hơn năm triệu.

Tiểu Hạ

“Đừng lo cho ."

Thẩm Dịch , tay vươn gáy cô, nhẹ nhàng đặt đầu cô lên vai , để cô tựa .

Cô cảm thấy mặt dần nóng lên, m.á.u dồn lên tai. “Thẩm thiếu."

Cô gọi .

“Còn gọi là Thẩm thiếu ?"

Thẩm Dịch xuống cô, “Gọi Thẩm Dịch, gi cũng , nhưng đừng gọi là Thẩm Dịch nữa."

Tri Họa ồ một tiếng.

thể gọi Dịch, thôi thì gọi là Thẩm . “Lúc nãy em gọi làm gì?"

Cô ngẩng đầu, giả vờ bình tĩnh : “Anh định ôm em đến khi nào?" “ ”

Tri Họa nhắc nhở, Thẩm Dịch mới giật nhận từ nãy giờ vẫn đang ôm cô chặt.

Cô chân đau, nghĩ một lúc nghiêm túc: “Thôi , sắp về đến nhà , em đau chân thì đừng cử động nhiều."

Tri Họa gật đầu, cảm nhận tay eo cô nới lòng một chút, cô do dự một hồi, cuối cùng nhắm mắt và vùi mặt cổ .

Anh phản ứng mạnh mẽ, dường như cảm thấy phản cảm với sự mật của cô.

Cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng tâm trạng vẫn khá lên .

Cô nghĩ đến Cố Tương, mà dù rời , nhưng vẫn luôn ở trong lòng Thẩm Dịch.

"Anh Thẩm." “Ừ?”

Thẩm Dịch bỗng thấy lo lắng, lo lắng, thở của đầy mùi hương của Tri Họa.

một mùi thơm ngọt ngào, cơ thể mềm mại, khuôn mặt đáng yêu và ngây thơ, khiến cảm giác như đang ôm một đứa trẻ.

Tìm đập nhanh hơn, như nhảy khỏi cổ họng.

Không hiểu hoảng loạn như , khi Cố Tương tựa , cảm thấy thần kinh căng thẳng như thế .

Trong tâm trí , Cố Tương là của , việc ôm cô là điều tự nhiên.

Tri Họa khiến cảm thấy khác, càng gần cô, tim càng đập nhanh hơn.

“Gọi làm gì?"

Anh biểu hiện gì hoàng hốt, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. "Em thể... thích ?"

thể hết câu, dám . Bởi vì Thẩm Dịch chắc chắn sẽ từ chối cô.

Anh vẫn còn nhớ Cố Tương, thể nào chấp nhận cô. “Có thể gì?"

Thẩm Dịch hỏi.

“Em thể... tựa ngủ một lúc ?" "Ngủ ."

Cô nhắm mắt , như bình tĩnh, nhưng thực trái tim đập loạn nhịp.

Trước đây, cô bao giờ ở gần một đàn ông như , gần đến mức cơ thể họ gần như chạm .

từng yêu ai, nhưng giờ cô nhận thích Thẩm Dịch, thích .

Cùng lúc đó, cô cũng nhận thức rõ rằng là của cô, trái tim vẫn chờ đợi Cố Tương.

Anh xe lăn, hành động tiện, nhưng vẫn tự đến cứu cô, cô cảm thấy vô cùng ơn.

Cô chỉ thể làm một việc duy nhất, là giúp phục hồi nhanh chóng, để khi Cố Tương trở , thể tự và đến mặt Cố Tương.

Loading...