Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 164: Anh lại xé nát đơn ly hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:21:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh bước đến định giúp, nhưng cô đập mạnh tay hất .

Mu bàn tay cô đánh mạnh, ửng đỏ lên, các ngón tay co cũng run rẩy theo. "Đừng chạm những thứ , xứng."

rời từ lâu , vẫn cố bám lấy cô, suốt ngày lượn lờ mặt khiến cô càng thêm bực bội, khó chịu.

Nhíu mày sắp xếp đồ đạc của con xong, cô lau nước mắt dậy lấy quần áo của từ trong tủ , xếp một chiếc vali khác.

Phó Thịnh Niên lặng lẽ bên cạnh cô, đợi cô thu dọn xong hành lý thì đưa tay xách vali giúp cô, nhưng cô gạt tiếp.

"Không cần Phó bận tâm."

Giản Dao mặt lạnh bước ngoài, gọi vệ sĩ tới chuyển đồ. Tả Nhất các vệ sĩ, vẻ mặt vội vã.

"Boss, chị Nguyễn đến ."

Sắc mặt Giản Dao trầm xuống, cô theo Tả Nhất về phía cầu thang.

Chị Nguyễn dẫn con trai đến tận nơi xin , chị mới bảo lãnh ngoài, về nhà tắm rửa xong lập tức chạy tới, tin Giản Dao sắp về thành phố A, chị bỏ lỡ cơ hội gặp cô cuối.

Nhìn thấy Giản Dao mặt lạnh từ tầng hai xuống, chị căng thẳng nắm c.h.ặ.t t.a.y con trai, dám thở mạnh chút nào.

Tiểu Hạ

Tiếng giày cao gót lộc cộc mỗi lúc một gần, chị cúi đầu, còn mặt mũi nào Giản Dao. "Chị tới đây làm gì?"

Con trai chị Nguyễn nhíu mày, đánh giá Giản Dao từ đầu đến chân. Cô mặc một chiếc váy dài màu đen, trang điểm lộng lẫy, đôi môi đỏ rực như lửa, ánh mắt đầy khinh miệt và lạnh lùng.

Cậu hài lòng với thái độ kiêu ngạo của cô, bực bội , "Cô thái độ gì ?"

Giản Dao lạnh, định rời thì chị Nguyễn bất ngờ giữ lấy tay cô, "Cô Giản, xin em, chị hành động của gây tổn thương lớn cho em đến ."

Cô hất tay chị Nguyễn , thở dài, "Chị làm chuyện đấy , xin cũng đổi ."

"Chị thật sự hai đấy sẽ làm hại em."

"Trước khi ký hợp đồng bảo mật, chẳng chị kỹ ? Ngoài việc giữ bí mật về hành tung của , các điều khoản đó còn ghi rõ rằng làm bất cứ điều gì gây tổn hại đến ."

", hợp đồng như , nhưng con trai chị hai đó bắt cóc, kề d.a.o cổ, chị thật sự hết cách , là chị với em, em phạt chị thế nào cũng ."

Vừa , chị Nguyễn định quỳ xuống đất, nhưng con trai kéo . "Cô kiêu ngạo như , cần gì xin !"

"Con im ."

Chị bán Giản Dao để cứu con trai, mà thằng nhóc đáng ghét sang trách ngược Giản Dao.

Giản Dao hiểu chị Nguyễn vì thương con mà làm , nhưng chính tin tưởng phản bội, lòng cô cũng dễ chịu gì cho cam. Dù cô may mắn giữ mạng, nhưng đứa con vô tội thì mất, thể nuốt trôi nỗi đau .

"Nếu lúc đó chị báo cảnh sát, hoặc cho tình hình, kết quả khác . Chị lựa chọn của thì cũng lựa chọn của . Chị cứ trả tiền vi phạm hợp đồng như cam kết, còn chịu trách nhiệm pháp lý, chuyện thể thương lượng."

Nói xong, cô chuẩn lên lầu.

Sau lưng vang lên tiếng "bịch", chị Nguyễn quỳ xuống.

"Cô Giản, đủ tiền để trả tiền vi phạm hợp đồng, hôm nay cô đánh mắng gì cũng , nhưng tiền thì thật sự

"Chị vi phạm hợp đồng là sự thật, chỉ xử lý đúng theo điều khoản trong thỏa thuận, làm khó gì chị?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-164-anh-lai-xe-nat-don-ly-hon.html.]

"Không .”

"Tôi cũng bắt chị trả hết tiền ngay lập tức, chị thể từ từ trả mà." "300 nghìn tệ đó, đến bao giờ chị mới trả hết ?"

Ban đầu Giản Dao định thêm gì với chị Nguyễn, nhưng ý chị vẻ chịu trách nhiệm cho việc vi phạm hợp đồng.

Cô bình tĩnh , đỡ chị Nguyễn dậy, từng chữ rõ ràng, "Mỗi ngày chị nhận 2 nghìn tệ tiền lương, một tháng là 60 nghìn tệ, chị tiền đó gấp bao nhiêu lương của giúp việc bình thường ? Chị thể chỉ nghĩ đến việc lương cao mà ký hợp đồng, nhưng đến khi xảy chuyện thì coi hợp đồng như giấy vụn ."

"Chị là chị vi phạm hợp đồng , nhưng chị thật sự nhiều tiền như thế."

Giản Dao khoanh tay lưng, mỉm với chị Nguyễn, "Mấy hôm chị nhận 60 nghìn tệ tiền lương mà? Tiêu hết nhanh như ?"

"Tôi nhắc nữa, vi phạm hợp đồng là trách nhiệm của chị, chị chịu. Tôi yêu cầu chị trả 300 nghìn tệ ngay, chị thể trả góp, cụ thể thế nào thì Tiêu Điềm sẽ trao đổi với chị, chúng cần gặp mặt nữa."

Giản Dao cố nén giận, sải bước lên lầu.

Chị Nguyễn còn định đuổi theo, nhưng vệ sĩ chặn .

Con trai chị bảo vệ , liền đẩy hết vệ sĩ , "Các làm gì ? Đừng động tay động chân chứ."

Vệ sĩ chỉ giơ tay ngăn , hai bên chằm chằm, chẳng ai .

"Mẹ, đừng dọa, , mấy điều khoản trong hợp đồng bảo mật vốn chẳng công bằng, bạn con quen ở văn phòng luật sư, cùng lắm thì thuê luật sư kiện ."

Chị Nguyễn trầm ngâm, trong lòng rõ Giản Dao làm khó , quả thật bản vi phạm hợp đồng, chỉ là tiền 300 nghìn tệ quá lớn với chị, chị gặp Giản Dao để chuyện thêm, xem thể giảm bớt một ít .

rõ ràng Giản Dao gặp chị, xem chỉ đành chờ Tiêu Điềm đến tính tiếp.

Tiêu Điềm là dễ chuyện, tính cách rộng rãi, thoải mái, hai vẫn luôn vui vẻ khi ở cùng .

Rời khỏi biệt thự nhỏ, chị Nguyễn kìm gọi điện cho Tiêu Điềm, nhắc đến chuyện tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, cứ nghĩ Tiêu Điềm sẽ nể tình hai bên quen mà giúp đỡ, ai ngờ Tiêu Điềm cũng giống Giản Dao, yêu cầu chị chịu trách nhiệm.

"Những giàu như bọn họ, lúc nào cũng lấy quyền thế ức h.i.ế.p tiền thế như chúng ." Con trai chị bực bội.

Chị Nguyễn thở dài, bất lực, "Thôi, đành bồi thường ." "Mắc gì bồi thường cho cô 300 nghìn tệ chứ!" "Con của cô mất ."

"Mấy đó vì bắt cô ngại bắt cóc cả vô tội, chắc chắn là cô làm chuyện đắc tội với ai đó, nếu thì họ đuổi đến tận đây để g.i.ế.c cô ."

Vừa dứt lời, chị Nguyễn tát cho một cái đau điếng.

Chị Nguyễn tức giận, "Thằng ranh con , ai dạy con ăn vô lý như ?" "Rõ ràng là cô ăn vô lý mà."

Chị Nguyễn gì, nhưng trong lòng hối hận vì lúc đó báo cảnh sát ngay, hoặc rõ tình hình với Giản Dao.

Tối hôm đó, Giản Dao trở về thành phố A, cô về nhà họ Phó mà bảo vệ sĩ lái xe thẳng đến chung cư. Hành lý còn kịp sắp xếp, cô nhờ Tả Nhất mang đơn ly hôn mà soạn sẵn đến cho Phó Thịnh Niên.

ký tên, nếu Phó Thịnh Niên chịu ký, cô sẽ trực tiếp nộp đơn tòa.

Phó Thịnh Niên nhận đơn ly hôn do Tả Nhất đem tới, thấy chữ ký mềm mại ở trang cuối, tức giận xé nát đơn ly hôn.

Tả Nhất im lặng một lúc, chuẩn rời .

Phó Thịnh Niên lạnh lùng gọi , "Cậu thật sự coi Giản Dao là sếp của ? Tôi mới là ông chủ của ."

Tả Nhất dừng chân, đầu cúi chào , vẻ mặt đầy áy náy, "Xin Phó tổng, theo cô Giản hơn, Kiều Thắng Nam cũng nghĩ như ."

Phó Thịnh Niên tức đến mức nên lời, còn kịp gì thêm thì Tả Nhất vội vã rời khỏi, bóng dáng khuất cánh cửa.

Loading...